
mắng hai đứa
con nghịch ngợm vừa cần mẫn dọn dẹp.
Nhiều hình ảnh cứ thi nhau tràn về trong đầu chỉ vì nhìn thấy hình
ảnh bà nội của bạn tôi lãng đãng hay quên và sức khỏe giảm sút nhiều vì
quy luật nghiệt ngã của thời gian. Bà cũng từng là một người mẹ, cũng đã trãi qua những sương gió và bây giờ, bà đang đứng trước chân dốc của
cuộc đời. Bao nhiêu năm lăn lộn với thời gian chỉ để làm tốt vai trò của người mẹ. Lúc ấy, không biết bà nội của bạn tôi có đủ thời gian cho
riêng mình không.
Người mẹ phải luôn làm chủ những nỗi lo không đầu không cuối. Lo từ
ngày đầu tiên đến tận giây phút cuối đời. Mẹ có thể mang đến cho con cả
thế gian, rồi khi tuổi già, mẹ lại lặng lẽ trầm ngâm của tuổi già với
những lãng đãng mơ hồ về thời gian, về thế giới xung quanh. Thậm chí với cả những đứa con mình sinh ra.
Phần em:
Chúng ta yêu nhau đủ để em đợi chờ anh. Điều đó thật khó khăn nhưng
em còn gì ngoài anh. Và nếu lời hứa được đổi bằng nụ cười bình an của
anh, em sẽ hứa tất cả.
Ngày tiễn anh ở phi trường, ngày chiếc máy bay đưa anh lên bầu trời
xanh cao vợi kia. Em biết, ở một ý nghĩa nào đó, chúng ta đã ngăn nắp
chia tay nhau.
Xúc cảm là điều khó tránh, và những tháng ngày cô đơn, anh biết đâu
đấy lại ngã vào vòng tay người khác. Không phải người anh yêu như em,
nhưng cô ấy luôn ở bên anh và làm anh vui. Những cung bậc khó khăn trong cuộc sống, anh luôn nhìn thấy nụ cười của cô ấy. Em ghen, nhưng em
không đủ lí lẽ để giận hờn anh. Em cứ đứng thật xa nhìn những thứ quen
thuộc bị san sẻ cho người khác. Nhìn anh và cô ấy, nhìn yêu thương và
cảm nhận em đang bị sứt mẻ.
Em đã không nói một lời. Nhưng hôm nay, để viết ra được những dòng
này thì một điều gì đó quá sức chịu đựng đã vô ý len lỏi vào tim em.
Em không bắt anh phải suốt đời yêu thương em.
Em không bắt anh hoãn những cuộc vui của anh vì em.
Em không bắt anh bó buộc tình cảm khi thương yêu một người ở xa.
Chỉ là ... đừng để em nhìn thấy! Khoảng cách của những đêm đi về một mình đã là quá đau đớn rồi anh.
Em vô hình nắm tay anh mà run lên bần bật.
Nếu ngày sau xanh nắng, a trở về, có lẽ em cũng vẫn đón anh như ngày đầu.
Chỉ khác là, kỉ niệm có rách nát đôi phần vì quá yêu thương!
Phần anh:
Anh hiểu rất rõ những cố gắng nơi em. Anh cũng nhận thức được về một người luôn đợi chờ anh.
Em biết đấy! Có quá nhiều khó khăn khi anh một mình đứng đây, nơi xa
xôi này. Đã hơn một lần anh yếu lòng nhưng tất cả chỉ vì yêu thương em
mà anh vượt qua.
Nếu hôm nay em khóc - giọt nước mắt của hờn ghen, tủi giận.
Nếu hôm nay em rạn nứt vì những niềm tin bị thời gian tẩy xóa, thì anh biết, tất cả là do anh.
Vì những khoảng khắc không vững lòng, anh vô ý kéo em vào những tổn
thương. Để mình em nơi đó chịu đựng những thứ hỗn độn xung quanh anh.
Nhưng em ơi! Anh tin rằng, 3 năm qua đã có quá nhiều thử thách để
chúng ta nắm chặt tay nhau hơn. Để đôi khi lòng tin nơi em bị vơi đi
phần nào, thì em vẫn đủ bao dung để đợi anh về.
Tháng 8, Sài Gòn nhiều mưa lắm phải không em? Anh ở đây chỉ ước sao một ngày được thấy em cười sau màn mưa ...
Ngay bên cạnh anh ...
Em có biết ngay tại thời khắc nhìn thấy em, anh đã nghe tim mình
ngừng đập. Và rồi sau tất cả những suy nghĩ vụt qua, anh lại chẳng biết
mình là ai giữa bộn bề đời em.
Có ai đó ngoài kia đang nói gì về tình yêu.
Với riêng anh, tình yêu đôi khi lại chẳng dừng chân cùng một lúc ở hai người, thế thì có gì phải đớn đau!
Tình yêu đôi khi lại chẳng là nụ cười nơi cuối con đường, thế thì có gì phải xót xa!
Tình yêu đôi khi lại chẳng mang theo say đắm như trong tiểu thuyết, thế thì có gì phải hoài công!
Tình yêu đôi khi lại chẳng như một sợi dây trói thắt tim người này, buộc lòng người kia.
Tình yêu mang theo cùng một lúc niềm hạnh phúc tột cùng kèm theo mùi
vị của ghen tuông rồi không quên hướm lên một chút hơi hám phản bộ
Tình yêu không hứa về một con đường dài.
Tình yêu là sự sỡ hữu, là ích kỉ, là mong muốn thuộc về nhau.
Tình yêu là trải nghiệm rộng lớn về nước mắt, sự thất vọng và những nỗi đau.
Tình yêu là sự hòa quyện giữa hai cá thể riêng biệt nhưng sẽ chẳng ai nói gì nhiều về ngày mai.
Sống trên cuộc đời này, biết không em, đến sỏi đá cũng cần có nhau.
Vậy nên, anh không yêu em, mà là, anh thương em.
Ngay như khi anh viết cho em chữ thương này, nó đã dài hơn rất nhiều so với chữ yêu vốn tưởng vĩnh cửu.
Tình thương vượt qua ranh giới của tình yêu.
Thương không đòi hõi về sự chiếm hữu.
Thương không thiết tha gì về danh phận nơi bộn bề cuộc đời người còn lại.
Thương không lấy sự ích kỉ đễ đong đếm. Mà đơn giản chỉ là nụ cười người này là hạnh phúc của người kia.
Thương không quan tâm đến con đường dài hay ngắn, chỉ cần đứng bên nhau thôi, hạnh phúc cũng đủ đầy.
Thương là thứ vô hình giá trị nhất anh có thể dành riêng cho em.
Để khi em khóc, luôn có anh kề bên.
Để khi em nghĩ cả thế giới quay lưng lại với mình, anh sẽ đưa em về.
Để khi mọi giá trị vật chất quay cuồng, anh nhận mình là tinh thần của em.
Và để khi em yêu một người khác, anh vẫn sẽ sống cuộc sống của anh.