
ng bị vùi lấp trong sự thực vừa lĩnh ngộ.
“Party của các cô mấy giờ kết thúc?” Hắn đổi cách nói.
“Tôi không biết, nhưng mà bên này chúng tôi phải có xe trở về.” Cô đột nhiên lĩnh ngộ được dụng ý của hắn, vội vàng mở miệng “Anh không phải đặc biệt tới đón tôi.”
“Loại party này bình thường sẽ uống rất say, khi nào cô rời đi,phải gọi cho tôi.” Hắn không chấp nhận cự tuyệt, cường ngạnh giao phó.
“Tôi sẽ không uống say.” Cô bảo đảm.
Lăng Thiên Tước không đáp lời, chỉ nhìn cô, cho đến khi cô bị hắn nhìn chăm chú “khác thường” tới mức hai gò má nóng lên, mới chậm rãi cúi đầu.
“Mặc kệ mấy giờ, điện thoại cho tôi.” Hắn lại phân phó lần nữa.
Tiếu Phù có nghi ngờ ở đáy mắt, “Anh xác định?”. Cô nhíu mày, “nói không chừng thời điểm tôi gọi cho anh, anh đang cuồng hoan.”
“Tôi sẽ đi qua đón cô, mặc kệ thời điểm cô gọi tôi đang làm cái gì, OK?”
Lăng Thiên Tước dùng ngón tay nâng cằm của cô lên, cặp mắt nhìn chăm chú vào cô.
“Nếu như anh kiên trì...” Cô vẫn có một chút không rõ chân tướng, hắn xác định như vậy sẽ không phiền toái hắn sao?
“Tôi kiên trì.” Hắn trực tiếp tỏ rõ thái độ.
“Tốt, tôi lúc muốn đi sẽ gọi cho anh, nếu anh không nhận, tôi liền cùng mọi người đi về.” Tiếu Phù mặc dù không biết rõ, nhưng thấy hắn kiên trì một cách khác thường, liền đổi lời nói.
“Nhất định phải gọi cho tôi.” Lăng Thiên Tước không sợ người khác làm phiền lại giao phó lần nữa.
Hắn không muốn cô ngồi xe của người khác, nhất là ngồi chung xe cùng một đám phụ nữ uống say, hắn không hi vọng có bất kì chuyện gì không ngờ xảy ra với cô.
“Vâng.” Cô xem hắn một cái, hoài nghi hắn có chú ý tới hay không, giọng nói của hắn bây giờ tương đối giống ông chủ, chứ không phải là bạn trai.
“Đừng đùa quá khùng.” Hắn buông tay ra, để cô xuống xe.
“Dạ, bạn trai đại nhân.”
Cô cố ý cường điệu hai chữ “Đại nhân” , để cho hắn phát hiện mình cường thế, bỗng nhiên hắn cười lên một tiếng.
Tiếu Phù nhìn mị lực max điểm của hắn, trong nháy mắt cảm thấy đáy lòng bị níu chặt.
Phạm qui, cô ở đáy lòng lầu bầu.
Chỉ là bạn trai giả mà thôi, còn phóng điện mãnh liệt đối với cô như vậy, ngộ nhỡ cô vì mấy phóng túng nhỏ nhỏ mấy ngày nay mà đùa thành thật thì làm sao đây?
Hắn thật là cũng không có một chút cảnh giới.
Tiếu Phù xuống xe, không dám nhìn hắn một cái, vội vã bước lên đường, đi nhanh tới hội trường, đột nhiên hai tiếng còi xe vang lên từ phía sau cô.
Cô quay đầu lại, vừa lúc thấy hắn hướng mình phất tay một cái.
Cơ hồ là bản năng phản ứng, cũng có thể giải thích là bị mị lực của hắn dẫn dắt, Tiếu Phù căn bản không có biện pháp suy nghĩ, cũng giơ tay lên, hướng hắn phất tay một cái.
Lấy được đáp lại hài lòng, Lăng Thiên Tước một tay khống chế tay lái, quay xe , thúc chân ga, trong nháy mắt biến mất trước cô.
Khi hắn đem xe rời đi, Tiếu Phù lấy lại tinh thần, phát hiện mình dưới tình huống bất ngờ, cứ như vậy bị hắn dắt mũi.
Ông trời, thật là đáng sợ...
“Chị à, làm ơn, buổi tối em sẽ thả chị trở về mà ân ái với bạn trai!” Tiếu Linh mặt đầy ám muội gọi.
Một đám phụ nữ, từ trong nhà thò đầu ra, trên mặt mọi người đều chứa ám muội nhìn Tiếu Phù, ồn ào lộn xộn thảo luận, Tiếu Phù lúng túng mỉm cười, đi tới.
Âm nhạc, tiếng cười, tiếng ly rượu va chạm... trong phòng không khí ồn ào, ở đáy lòng mỗi người hưng phấn cùng sung sướng bắt đầu không ngừng toát ra.
“Nếu là tôi, tôi sẽ không đến party.”
“Không sai, tôi tình nguyện bị nhốt cùng với bạn trai đẹp trai như thế ở trong phòng.”
“Hắn có em trai không? Anh trai cũng có thể.”
“Hoặc là bố, hay chú vừa độc thân trở lại?”
“Làm ơn, độc thân party không nói tới đàn ông, nếu không chúng ta gọi đây là độc thân party sao?” Tiếu Linh kéo chị vào trong nhà, ngửa đầu rên rỉ.
“Party độc thân chính là đem phụ nữ tập hợp lại, tán gẫu mãnh liệt về đàn ông a.”
“Tôi dám đánh cuộc, bọn họ cũng đang tán gẫu về phụ nữ, rất công bình, bệnh chung của cả nam lẫn nữ.” Một cô gái mĩ lệ ném ra những lời này.
Có thật không?
Mọi người nhất thời an tĩnh lại, hai mặt nhìn nhau, cho đến khi trong nhà đổi một ca khúc mới, họ mới tạm thời vứt bỏ vấn đề này, chuyển vào nhà thống khoái uống rượu.
Đêm khuya, party độc thân của đàn ông.
“Đừng nói anh em đối với ngươi không tốt, ở gian phòng đó có một cô gái đang chờ ngươi.” Đại Tuấn một tay khoác lên vai chú rể Jeff, ái vị nháy mắt hướng dẫn hắn.
Jeff uống gần say, trong tay còn đang nắm một ly rượu, ánh mắt đã không còn nhanh nhạy.
“Ta không thể.” Hắn dùng lý trí còn sót đáp lại.
“Đây là lần phóng túng cuối cùng trước hôn nhân của ngươi, ta bỏ ra hai trăm đô la, nhanh đi.” Đại Tuấn cổ xúy, thậm chí còn động thủ đẩy hắn một cái hướng cái hướng kia.
Jeff lảo đảo đi hai bước, đúng lúc gặp phải Lăng Thiên Tước vừa từ toilet bước ra.
“Thiên Tước, chơi vui vẻ không?” Jeff chủ động kêu.
“Rất tốt.” Lăng Thiên Tước sờ sờ điện thoại trước ngực, xác định điện thoại di dộng vẫn ở bên người. “Giấy lau tay trong toilet không còn, anh đang định gọi phục vụ tới đây.”
“Em không phải muốn đi toilet—“
Jeff đem chủ ý của bạn tốt, đem toàn bộ phiền não nói cho Lăng Thiên Tước nghe.