
nhà có thêm một
người xa lạ,gương mặt quen thuộc trước mặt khiến Liễu Uyển Nhi trong
nháy mắt có chút hoảng hốt,khuôn mặt này rất giống phụ thân của cô.Nhưng ngay sau đó cô đã tỉnh táo lại,mặc dù người đàn ông trước mắt rất giống phụ thân của cô,nhưng hắn quá trẻ tuổi,vóc người so với phụ thân thì
cao hơn rất nhiều.
Thấy Liễu Uyển Nhi,Tô Lực Hằng liền giới thiệu:
“Tiểu Tiểu,đây là Vu Thiểu Đình,sau này hắn sẽ chịu trách nhiệm đưa đón
cháu đi học.”
Bởi vì gương mặt có nhiều phần giống phụ thân,làm cho
Liễu Uyển Nhi sinh lòng hảo cảm với Thiểu Đình,kèm theo Tô Lực Hằng giới thiệu,khẽ mỉm cười về phía hắn.
Nụ cười tươi giống như hoa sen,làm Vu Thiểu Đình động lòng,hắn đứng sững làm cho Tô Lực Hằng có chút bất mãn.
“Thiểu Đình.” Trong giọng nói ôn hòa có một tia nhắc nhở.
Vu Thiểu Đình lập tức kịp phản ứng,thu hồi trái tim đang đập loạn nhịp của mình,hắn đi tới bên cạnh Liễu Uyển Nhi : “Tiểu thư,tôi đưa cô đến
trường học.”
“Gọi em Tiểu Tiểu là được.” Liễu Uyển Nhi không muốn có
khoảng cách với Vu Thiểu Đình, “Em có thể gọi anh là anh Thiểu Đình được không?”
Giọng nói rất nhẹ mang theo mong đợi.
Vu Thiểu Đình khẽ gật đầu một cái,lòng dạ cứng rắn đứng trước mặt Liễu Uyển Nhi đã sớm dịu dàng như nước.
Nhìn giữa hai người có ý lẫn nhau,Tô Lực Hằng bỗng nhiên có chút hối hận đã
cho Thiểu Đình chịu trách nhiệm an toàn cho Tô Tiểu Tiểu .
“Đừng nói
chuyện nữa,Tiểu Tiểu không đi học sẽ trễ đấy.” Mặc dù giọng vẫn nhỏ
nhẹ,nhưng chỉ có Vu Thiểu Đình mới biết được trong đó giấu giếm không
vui,nhưng hắn cho rằng Tô Lực Hằng đang lo lắng Tô Tiểu Tiểu đi học
trễ,trong lòng không khỏi cảm khái xem ra đại ca rất yêu thương Tô Tiểu
Tiểu. Dưới sự hộ tống Thiểu Đình,Tô Tiểu Tiểu đi tới trường học,sự xuất hiện
của cô khiến cho cả lớp học sôi nổi,các bạn học rối rít xông tới,quan
tâm hỏi thăm sức khỏe người cô.Khi biết được Tô Tiểu Tiểu mất trí
nhớ,đám người vốn ồn ào càng thêm ầm ĩ,liên tục xác nhận,sau mọi người
rối rít mở miệng tự giới thiệu mình,nói lại những chuyện mình và Tô Tiểu Tiểu từng xảy ra trước đó,đồng thời hiếu kỳ thử thăm dò trí nhớ Tô Tiểu Tiểu.
Nhìn chung quanh toàn khuôn mặt nhiệt tình yêu thích Liễu Uyển Nhi lần đầu tiên cảm thấy tới hiện đại cũng không phải chuyện không
tốt.Lúc này tiếng chuông vào học vang lên,cô giáo Anh ngữ đi vào phòng
học,khi cô giáo nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc giống như trước,đang
chuẩn bị quan tâm hỏi vài câu thì một nam học sinh dẫn đầu nói chuyện Tô Tiểu Tiểu mất trí nhớ,cô giáo Anh ngữ đau lòng,ánh mắt trìu mến nhìn
đến Tô Tiểu Tiểu.
Từ tiết Anh ngữ trở đi Liễu Uyển Nhi nghe như lọt
vào trong sương mù,đối với cô Anh ngữ ABCD chẳng bao giờ tiếp xúc qua so với văn chương cổ nhân nói còn khó hơn.Nhưng ở trong mắt cô giáo Anh
ngữ,xem gương mặt Liễu Uyển Nhi mờ mịt nhìn thành hậu quả mất trí
nhớ,vừa đau lòng vừa nóng lòng,sang năm sẽ phải thi tốt nghiệp trung
học,theo trình độ Anh ngữ Tô Tiểu Tiểu hiện tại làm sao thông qua cuộc
thi sang năm.
“Tiểu Tiểu,sau này mỗi tuần có thời gian hãy đến nhà
cô,cô sẽ dạy bù cho em.” Hiện tại cũng chỉ có thể làm vậy,hy vọng có thể giúp Tô Tiểu Tiểu bổ sung kiến thức Anh ngữ.
Thấy cô giáo Anh ngữ
đối tốt với mình,Liễu Uyển Nhi cảm kích gật gật đầu,nhưng cô sẽ không
đến nhà cô giáo học thêm, cô sợ đối mặt hoàn cảnh lạ lẫm sẽ bị lộ tẩy.
Cô giáo Anh ngữ mới rời đi,một nam sinh xa lạ liền xuất hiện bên cạnh Liễu Uyển Nhi,hắn không phải bạn học cùng lớp của cô,Liễu Uyển Nhi không nhớ cô đã từng thấy hắn.
“Tiểu Tiểu,em không gặp chuyện gì thật tốt quá.” Nam sinh đặt tay lên bả vai Liễu Uyển Nhi,lộ ra vẻ rất kích động.
Hành vi của hắn khiến Liễu Uyển Nhi không được tự nhiên,muốn vùng vẫy thoát
khỏi tay hắn,nhưng đành chịu không có sức bằng hắn: “Buông,cậu là ai?”
Nghe vậy trên mặt nam sinh hiện lên một tia bị thương: “Em không nhận ra anh? Anh là bạn trai của em Lý Thư Đằng.”
Lúc này Liễu Uyển Nhi mới nhớ lại,ở bên cầu Nại Hà Tô Tiểu Tiểu đúng có nói với cô bạn trai cô ấy tên Lý Thư Đằng. Liễu Uyển Nhi buồn thay người
trước mắt,nếu như biết bạn gái mình thật ra đã chết,hắn chắc sẽ thương
tâm.Nhưng hiện tại chiếm dụng thân thể Tô Tiểu Tiểu chính là cô Liễu
Uyển Nhi,cô cũng không yêu hắn,cho nên thật không cách nào thay thế Tô
Tiểu Tiểu tiếp tục làm bạn gái của hắn.
“Thật xin lỗi,tôi đã quên,cho nên không nhớ rõ chuyện của chúng ta.” Liễu Uyển Nhi lời giống như sét
đánh,trong nháy mắt đánh Lý Thư Đằng xuống vực sâu khổ sử.
Sau khi
điều chỉnh tâm trạng mình,Lý Thư Đằng giấu diếm đau đớn trong lòng,miễn
cưỡng nở nụ cười: “Không sao,chúng ta có thể từ từ.” Tiếp theo Lý Thư
Đằng nhìn Liễu Uyển Nhi nói lại những chuyện hắn cùng Tô Tiểu Tiểu từ
quen biết đến yêu nhau chân thành tha thiết,còn rất cảm động.
Nhìn Lý Thư Đằng thâm tình trước mắt,Liễu Uyển Nhi không đành lòng đả kích hắn
nữa,cô quyết định khoảng thời gian sau sẽ làm cho hắn từ từ buông tha.
“Anh Thiểu Đình.” Liễu Uyển Nhi vừa ra cửa trường liền nhìn thấy Vu
Thiểu Đình đang đợi mình.Khi cô muốn đi qua thì thấy vẻ mặt Vu Thiểu
Đình bỗng nh