
uộc thi hôm nay_Bấm tay cái tách ra hiệu gì đó cho đoàn người hung
tợn từ bên trong nhảy ra, ông già vỗ tay hoan hỉ trước sự khó hiểu của 2 người còn lại, nhanh chóng dẫn lối cho họ vào một căn phòng sang trọng
đã được đặt chỗ sẵn.
-Khoan đã! Sao chúng tôi lại thắng trong khi mất hơn 2 tiếng mới đến
được đây, những người khác đâu_Ra chiều nghi ngờ trước kết quả chung
cuộc bất khả thi, Hàn Tử Di ngó nghiêng dò xét xung quanh tìm kiếm các
thành viên còn lại, ngẫm rằng đây chỉ là một trò đùa chà đạp lên sự thảm bại và tệ hại của kẻ thua cuộc mà thôi.
-Theo thông tin lấy được từ các gián điệp gửi về..._Đẩy cao gọng kính
đen, ông già lấy chiếc Ipad ra khỏi cặp, bấm bấm rồi nheo mắt nói
tiếp_...các thành viên khác gặp một chút rắc rối, có lẽ sẽ ko thể đến
được
-Rắc rồi sao?_Tỏ vẻ ngạc nhiên, ông thầy gắp đại một miếng xà lách, nuốt tỏm nó vào trong bụng_Bọn quái chiêu đó thì có gì gây khó dễ được chứ?
-Đúng vậy, có khi bọn họ bày trò xổ thuốc xổ vào trong đống này cũng
nên_Đăm chiêu nghĩ ngợi, Hàn Tử Di soi lên cái miệng rộng ngoác của bạn
đồng hành, nói một câu bâng quơ nhưng đủ khiến chỗ thức ăn vừa được nhét vào dạ dày của lão ta ngoi lên theo đà phóng ra ngoài
-Ko, ko_Cười nhạt trấn an, ông già đau khổ giãi bày sự thật_Với những gì tôi biết thì có vẻ cuộc đua của họ ko mấy thuận lợi cho lắm. Đội trưởng Hạ Kì Thiên và iceboy Lăng Tử Thần chắc hiện giờ đang bị cảnh sát rượt
vì tội cản trở các phương tiện giao thông khác, có lẽ ko thể tham gia
tiếp cuộc thi. Hàn Gia Minh và Hạ Kì Như thì hoàn toàn mất tích, dấu
hiệu cho thấy họ vẫn đang đua cũng mất tăm trong khi cậu Lương Tuấn Vĩnh và Lâm Chấn lại phải uống trà giảng đạo với phòng bảo vệ môi trường với lí do rải tất cả rác trên xe ra lòng đường, cặp Đỗ Tuấn Kiệt và Liễu
Giai Tuyền gặp chút rắc rối với bọn giang hồ chỉ vì lỡ quẳng lon nước
ngọt vào mặt đại ca của chúng. Tóm lại, đến bây giờ, chỉ có 2 người mới
ló mặt đến, do đó, với cương vị là trọng tài cuộc thi, tôi tuyên bố 2 vị thắng cuộc...
***
-Cạch!_Đóng nhẹ cửa chính sau khi được ông thầy "trẻ con" đưa về, Hàn Tử Di đảo mắt nhìn căn nhà đen kịt ko có lấy một ánh đèn, cảm thấy có chút gì đó lo lắng, trong lòng lại nghĩ đến thằng em song sinh của mình hiện giờ vẫn chưa có tung tích gì mà đau quặn, khóc ko ra nước mắt vì tờ 500 k nó mượn vẫn chưa chịu trả.
Quờ quạng đưa tay tìm công tắc điện, Hàn Tử Di nheo mắt, khó khăn lắm
mới vớ được bức tường bên cạnh để lần mò theo thì bất chợt chạm phải
cánh tay lạnh như băng của ai đó, cùng với hơi thở thật cô đọng
Thu tay lại theo phản xạ, cô nàng họ Hàn thấy có điềm lạ bèn cẩn trọng
lùi ra sau vài bước, trong bóng đêm mờ mịt moi ra từ trong balô một
chiếc thước kẻ, vung lên nhằm về phía trước giáng một đòn thật mạnh lên
kẻ cô vừa lỡ chạm tay. Sau khi nghe thấy tiếng rên rỉ của hắn, cô nàng
được thể lấy chân đá túi bụi, hai tay mãnh liệt cầm balô nện lấy nện để
vào người tên trộm đen đủi, miệng liên tục bắn từ ko ngớt:
-Chết nè, dám vào nhà bà nè, thấy chưa con, !@#$%^&*!@#$%^&*...
-Đủ rồi!_Tên trộm bị đánh tơi bời nói như hét, tay ra sức nắm lấy cánh
tay chứa hung khí của chủ nhà, ko để cho mình bị đánh thêm nữa
-To gan, dám lẻn vào nhà bà đây còn dám to tiếng à?_Bực bội vì bị tên
trộm xấc láo cả gan nắm lấy tay thiếu nữ, Hàn Tử Di dùng lực há miệng
thật to, như một con thú dữ cắn lên bàn tay của hắn, đay nghiến
-Là tôi đây!_Tên trộm đau đớn hét lên
-Tôi cái gì mà tôi, đừng có giở thủ đoạn sói đội lốt dê đánh lừa ta nhá, hôm nay người chết chắc_Ko chịu buông tha cho tên trộm xấu số, Hàn cô
nương lấy chân dẫm lên cơ thể hắn, ra sức bẻ ngoặc cánh tay rắn chắc vừa nãy bị mình cắn cho thê thảm
Đương lúc đang hăng cơn chiến, Hàn Tử Di há miệng lên trời, cười một
cách khả ố ăn mừng chiến thắng lừng lẫy thì đèn điện bỗng bật sáng, oà
lên mọi thứ trong ko gian trống trải một màu chói lòa, soi rõ bản chất
thực sự của tên trộm
-Tôi...tôi thấy hết rồi nhé!_Đưa cánh tay còn lại đẩy mạnh chân kẻ đang
giẫm lên mình, tên trộm ngồi dậy, lau nhẹ dòng máu tươi đang trào lên ở
khóe miệng, nhìn người đang há hốc miệng chiếu tướng mình
-Sao...sao
-Màu xanh da trời cơ đấy, thế mà tôi cứ tưởng là màu hồng_Ôm mặt thất
vọng, tên trộm nín nhịn cơn tức cười, yên lặng quan sát biệu hiện đang
thay đổi nhanh chóng trên nét mặt của Hàn cô nương
-Cậu...cậu..._Nắm tay thành đấm, Hàn cô nướng ép cơn giận dữ dội lên hai chân mình, ko do dự, ko luyến tiếc, ko cảm thấy có lỗi giáng thêm một
đòn vào bụng tên yêu râu xanh rồi chạy tót lên phòng, đóng rầm cửa cố
thủ
-Lăng Tử Thần, hôm nay ta ko vặt lông luộc chính ngươi, ta sẽ ko làm người
***
Vắt kiệt quả cam thứ 9 vào chiếc cốc vàng khè đầy nước cam, Hàn Tử Di
hít một hơi thật sâu lấy lại mớ ko khí nãy giờ đã tống hét ra ngoài,
miệng nở một nụ cười đậm chất mưu mô xảo hoạt. Đưa tay lôi từ trong túi
quần một gói thuốc đầy khả nghi, cô nàng thỏa chí xổ hết toàn bộ vào cốc nước, khấy một cách điên cuồng.
Sau khi chắc mẩm mớ thuốc đã hòa tan ko dấu vệt, cô nàng mới phi như bay lên tầng 2, chỉnh