
nhiều đồ quý, hơn nữa vị đại sư kia đã qua đời, tự tay làm sản phẩm này, có tiền cũng không mua được.” Lộ Linh giải thích: “ Thần Dật muốn đẩy mạnh tiêu thụ hạng mục của anh ấy và tìm người đầu tư. Anh ấy muốn có cơ hội nói chuyện với chủ thầu, loại nhân vật này không dễ nhận lời gặp mặt người khác, vừa hay con gái của ông chủ thầu ấy thích tượng sáp này, Thần Dật muốn có được nó như vậy cơ hội bàn bạc về hạng mục mới sẽ cao hơn, so với việc tự đi tìm người ta dễ dàng hơn.”
Tả Thần Dật không biểu hiện cảm xúc gì đặc biệt, Long Trạch nhìn hắn có chút thán phục: “ Anh làm việc rất biết tính toán, ngay cả con gái người khác thích gì cũng biết, rất tỉ mỉ. Nhà đầu tư vẫn chưa tìm được?.”
“ Không có hy vọng.” Tả Thần Dật thản nhiên trả lời: “ Trước mắt cứ tận dụng mọi cơ hội, hai người có việc thì cứ đi trước.”
Tiết Đồng tuy rằng không hiểu chuyện làm ăn của hắn, nhưng biết được hạng mục này rất quan trọng đối với Tả Thần Dật: “ Chúng tôi cũng không bận gì, cũng chỉ đi chơi, đi xem một chút cũng được.”
Tiết Đồng kéo tay Long Trạch hùa vào đám đông, bên cạnh có bảng nội quy viết rất rõ ràng, chính giữa sân khấu có một chiếc hộp bằng tủy tinh, trong đó có rất nhiều quả bóng đủ màu sắc, bóng lớn nhỏ đều có, một thùng nhỏ đặt ngay bên cạnh, dưới đấy thùng xoay tròn. Người đứng ở trước hàng rào đỏ, mỗi người đều cầm một quả bóng cố sức ném, ở bên cạnh nơi ném bóng là bàn trưng bày giải thưởng, có giải nhất – nhì – ba. Bên cạnh chiếc bàn kê giải thưởng là bảng treo thành tích, xếp hạng hai mươi người có số điểm cao.
Tiết Đồng xem qua cũng hiểu được luật chơi, xoay người nói với Long Trạch: “ Trò chơi này chắc anh rất thành thục! Lần trước ở công viên anh lấy được rất nhiều giải thưởng.”
Long Trạch cười nhạt: “ Đương nhiên, anh có thể lấy được.”
“ Vậy anh tiện tay giúp hai người họ đi.” Tiết Đồng vội vàng kéo tay Long Trạch đi tới chỗ nhân viên phụ trách trò chơi, hoạt động này cần phải ghi danh sau đó ban tổ chức sẽ gởi một mã số vào di động, mỗi di động chỉ nhận được duy lần một mã số tương ứng với một lượt chơi.
Tiết Đồng thay Long Trạch ghi danh, liền đẩy hắn lên sân khấu: “ Anh nhất định phải lấy được.”
Long Trạch nhận quả bóng trong tay, sau đó đứng trước hàng rào được căng bằng dây màu hồng, nhìn kĩ quả bóng nhỏ đang di chuyển trong chiếc thùng kia, hắn mất chừng một phút để quan sát sau đó mới ném.
“ Bang! Bang! Bang!” Liên tiếp những âm thanh được ném vào chiếc thùng kê trên sân khấu, màn hình lập tức hiện lên kết quả, người chủ trì vô cùng kích động, liền đứng lên: “ Bốn mươi tám điểm, đã có kỉ lục mới bốn mươi tám điểm. Lần này đã đứng ở vị trí thứ nhất, người ném vừa rồi chỉ ghi được hai mươi hai điểm, vị trí thứ nhất đã có chủ mới. Chỉ còn lại mười phút, liệu có ai sẽ phá vỡ được thành tích này ...”
Long Trạch đi xuống dưới, Tiết Đồng vội vàng ôm lấy hắn, niềm vui lộ rõ trên mặt: “ Trạch, anh rất lợi hại. Em biết, anh ra tay thể nào cũng dành được chiến thắng.”
Long Trạch mỗi lần nghe được Tiết Đồng khen mình đều thấy rất thỏa mãn, liền tự đắc ý: “ Chuyện đương nhiên, nếu anh không sợ dọa chết người khác, anh còn có thể ghi được điểm cao hơn.”
Bên kia, Lộ Linh cùng Tả Thần Dật đều lộ ra vẻ thán phục, khuôn mặt cười như hoa nở, những người bên cạnh đều đứng chờ ban tổ chức trao giải, Tả Thần Dật nở nụ cười ấm áp: “ Không ngờ Long Trạch có thể ghi được điểm cao như vậy, thực sự rất biết ơn.”
“ Tiện tay giúp đỡ.” Long Trạch cười nhạt, một tay khoát lên vai Tiết Đồng, nhìn thấy tâm trạng của cô tốt lên nhiều, hắn cảm thấy lòng mình như biển xanh mây trắng, bầu trời quang đãng vô cùng.
Kết thúc thời gian ném bóng, bảng thành tích cũng được công bố, nhân viên bắt đầu trao giải, Long Trạch lấy được tượng sáp kia, trừ việc được đóng gói tinh tế ra thì cũng không có gì đặc biệt, liền đưa cho Tả Thần Dật.
Tả Thần Dật cười đến híp mắt lại: “ Cảm ơn.”
Tâm trạng Lộ Linh cũng trở nên tốt hơn, kích động lôi kéo Tiết Đồng: “ Tối nay chúng ta cùng nhau ăn bữa tối, không được từ chối.”
Tiết Đồng cũng hưng phấn, gật đầu: “ Được, tối nay cùng nhau ăn cơm.”
Vai người tiếp tục đi dạo ở sảnh chính, Tiết Đồng cùng Lộ Linh cùng nhau chọn trang sức, sau khi mua sắm xong thời gian cũng đã tối, bốn người họ cùng nhau tới nhà hàng.
Tả Thần Dật chọn một quán lẩu, phòng ăn khá nhỏ, trang trí mang phong cách cổ xưa, đồ đạc trong phòng đã ngả màu, có vẻ như đã dùng qua nhiều năm. Cửa sổ được chạm khảm hình ảnh dân gian, trong phòng treo không ít đèn lồng đỏ, ngọn lửa màu vàng theo giấy hồng tỏa ra, rất ấm áp.
Bốn người ngồi xung quanh chiếc bàn, Tiết Đồng bị hấp dẫn bởi những bức tranh dân gian ở đây, nhìn rất gần gũi bình dị, cô tò mò liền đi khắp phòng xem hết những bức tranh được treo trên tường. Ở đây có rất nhiều bức tranh mang những phong cách khác nhau, có tranh thì lột tả về cuộc sống của những người nông dân cách đây gần một trăm năm, hay hội đua thuyền được tổ chức hàng năm ...
Cô cùng Lộ Linh giống như đang đi thăm quan bảo tàng, đứng trước mỗi bức tranh đều chỉ trỏ bàn luận. Trước đây, thành phố C chẳng q