Thư Ký Trẻ Nóng Bỏng

Thư Ký Trẻ Nóng Bỏng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321881

Bình chọn: 7.00/10/188 lượt.

dùng cả hai tay muốn tránh thoát sự trói buộc của anh, nhưng là cánh tay cứng rắn sắt thép ấy tựa như một lồng sắt bền chắc không thể phá được khiến cô không cách nào thoát ra.

“Chính là em, anh biết rõ sự ra đi của anh khiến em cảm thấy tức giận cùng đau khổ, bất quá hiện giờ anh đã trở về, cho nên chúng ta bắt đầu lại đi!” Giọng nói Cầu Thiệu Ngôn trầm thấp tựa như nghe bản độc tấu đàn violon vào ban đêm, làm người ta cảm thấy yên bình cùng an tĩnh.

“Tôi không hiểu ngài đang nói gì” Nhạc Thiên nản lòng bỏ qua giãy dụa, lấy lại bình tĩnh đối mặt với anh.

“Không hiểu? Em thế nào không hiểu chứ? Em quên chúng ta trước kia…..” Tại sao cô có thể dễ dàng quên đi cuộc sống trước đây chứ? Quảng thời gian đó là quảng thời gian anh vui vẻ nhất trong ba mươi năm qua. Cầu Thiệu Ngôn cố gắng muốn dùng lời nói để gợi lên toàn bộ ký ức cho cô nhớ lại, nhưng tại sao trong lòng cô cứ khăng khăng không cảm kích.

“Trước kia không có gì, tôi cùng tổng giám đốc trước đây không có quan hệ, cho nên không có hoài niệm cùng ký ức đáng giá cả” Đôi mắt trong veo của Nhạc Thiên không chút sợ hãi đón nhân ánh mắt sắc bén như chim ưng của anh, cong cong lông mày không tiếng động kháng nghị với anh.

Cô rốt cuộc muốn giả bộ ngu đến khi nào? Cầu Thiệu Ngôn trước giờ là người tình trong mộng của đông đảo các cô gái, mà cô cũng từng là một người trong những cô gái kia, mà cuối cùng anh chọn cô, mặc dù sau đó anh rời khỏi cô, nhưng cô thế nào lại dễ dàng xóa sạch ký ức từng có của hai người chứ?

“Anh nghĩ em đúng là đã quá lâu không nghĩ tới anh a! Tót lắm, hiện tại anh liền đem em nhớ tới anh thật tốt…..” Lời nói Cầu Thiệu Ngôn còn chưa hết liền mạnh mẽ đem Nhạc Thiên kéo trở về, để cho bộ ngực đầy đặn của cô dán lên lồng ngực kiên cường anh, cúi đầu liền đem đôi môi mỏng hung hăng dán vào đôi môi mềm mại của cô, lưỡi to không chút kiêng kỵ chui vào trong cuồng quét hương thơm của cô.

“Đừng…………..Ưmh…………..” Nhạc Thiên không ngừng dùng hai tay đánh vào tấm lưng rộng lớn của anh, nhưng làm thế nào cũng không ngăn cản được anh dũng mãnh tiến công, chỉ có thể bất lực nức nở.

Cầu Thiệu Ngôn không cho cô có nhiều cơ hội tránh né, anh ỷ mình có ưu thế cao lớn không ngừng đưa đẩy thân thể nhỏ nhắn của cô, khiến cô chỉ có thể lựa chọn lui về phía sau, cuối cùng dùng bức tường chống đỡ cho phần lưng cô.

Tay anh từ bên hông Nhạc Thiên đi tới bức tường phía sau cô, giống như đem cô vững vàng vây chặt bên trong lồng sắt vậy, chỉ có thể mặc cho anh muốn lấy muốn tìm.

Nhạc Thiện giống như một con thỏ nhở bị con chim ưng điên cuồng cướp lấy, ngẩng đầu thật cao mở miệng để cho anh đem lưỡi mình luôn vào trong đó, khiến cho không cách nào thuận lợi nuốt nước miếng ngọt ngào vào chỉ có thể chậm rãi từ bên miệng chảy xuống.

Vậy mà vẫn như cũ không cách nào thỏa mãn ham muốn điên cuồng của anh, Cầu Thiệu Ngôn bá đạo đem chân sau xâm nhập vào giữa hai chân cô, dùng bắp đùi cứng rắn mạnh mẽ cọ xát vào cấm địa bí mật của cô.

“Ưmh……… Đừng…… Ừ……..” Nhạc Thiên muốn cự tuyệt yêu cầu phóng túng của anh, như miệng lại bị anh vững vàng che lại, cái gì cũng không nói ra được chỉ có thể trờ thành ưm.

Hai chân cô đồng thời không ngừng tiếp nhận anh bá đạo mạnh mẽ cọ xát, một cổ dục vọng mãnh liệt cứ như vậy nổi lên trong bụng cô, ngọn lửa kia không ngừng hướng tới toàn thân cô mà tăng vọt.

Tại sao anh lại có thể đối với cô như vậy? Tại sao anh cứ muốn đối với cô như vậy? rõ ràng người sai là anh, thế nào bị ăn hiếp khất phục lại là cô chứ?

Nhạc Thiên nghĩ thế nào cũng không cam lòng, hai tay vô lực đã buông xuống của cô lần nữa giơ lên, không hề lưu tình mà nâng lên, đánh tấm lưng kiên cường rộng lớn của anh, muốn anh nhanh một chút buông cô ra.

Cầu Thiệu Ngôn cũng càng ngày càng cướp đoạt, anh làm sao có thể khuất phục với con thỏ nhỏ như cô? Khẽ nâng bắp đùi lên tới gần sát cấm địa của cô mà xọ xát, muốn quyến rũ ngọn lửa ham muốn trong Nhạc Thiên.

"Ưmh. . . . . . Đừng. . . . . ." Trời ơi! Nhạc Thiên cảm thấy chỗ sâu trong hoa tâm cô mà tiết ra chất ẩm ướt, cô muốn, nếu bị anh phát hiện điểm này, cô nhất định sẽ không thoát ra khỏi lòng bàn tay anh.

Cô không muốn bộ dạng cô hiện nay! Nếu lúc trước anh nhẫn tâm vứt bỏ cô một lần, thì không khó sẽ có lần thứ hai, lần thứu ba, một lần đau khổ muốn chết kia cũng làm cô chảy hết nước mắt, hàng đêm mang theo nước mắt mà ngủ, mỗi ngày vuốt vết thương khô kéo mà tỉnh lại, cuộc sống như vậy làm sao cô có thể muốn sống lần nữa.

Nghĩ đến đây, Nhạc Thiên đem một cánh tay dùng sức nắm lấy mái tóc đen dày của Cầu Thiệu Ngôn, nhíu mi liền đem năm ngón tay nắm chặt lại hung hắn kéo đầu anh ra.

“Đau” Cầu Thiệu Ngôn không nghĩ thiên sứ đáng yêu của anh có thể trở thành một tiếu ác ma, khiến anh bị đau mà tách khỏi đôi môi cô.

"Đáng đời!" Nhạc Thiên buông tay ra nhìn chằm chằm anh.

“Em…..” Cô thế nào thay đổi? Trước đây chỉ cần anh không cẩn thận đụng đâu đó, dù chỉ là một vết nhỏ, cô đều khẩn trương tiến đến quan tâm, đau lòng hỏi anh có sao không, thế nào bây giờ lại thay đổi như thế?

“Xin tổng giám đốc đừng quá mứ


The Soda Pop