
ng cười, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc, cười đến mức trông giống như một kẻ ngốc, quả thực chỉ còn thiếu ôm chầm lấy người khác mà vui mừng. Anh nữa bước cũng không rời Luyến Luyến, lúc nào cũng giữ Luyến Luyến ở bên cạnh trông coi, sợ cô bị lạnh, bị đói, bị thương, thậm chí ngay cả khi cô vấp nhẹ một cái cũng làm anh kinh hãi, tim muốn nhảy vọt ra ngoài.
Mẹ cô thì suốt ngày cầm thuốc bổ đuổi theo bắt cô uống.
Nhược Thủy đã là mẹ của hai cậu con trai, đối với việc chăm sóc thai nhi cô cũng xem như có nhiều kinh nghiệm. Cô cứ như hộ lý suốt ngày bám sát theo Luyến Luyến giảng giải sinh em bé nên chú ý cái gì, trẻ sơ sinh thì chăm sóc thế nào…
Ngay cả Đường Khải, Nghê Chấn, Nghê Ngạo, mấy người này chưa từng có kinh nghiệm về việc chăm sóc em bé, nhưng với tư cách là cậu tương lai cũng không còn bình tĩnh như ngày thường, cứ hồi hộp, căng thẳng, cứ như người sinh em bé là họ, còn khẩn trương hơn cả Luyến Luyến.
Mà tại Bệnh viện Kỳ Hạ của Long môn, Giáo sư bác sĩ khoa phụ sản cùng mười mấy người y tá mang theo những trang thiết bị y tế tối tân nhất trên thế giới, từ Mỹ đến Đài Loan đợi lệnh.
Càng khoa trương hơn chính là, chỉ trong khoảng thời gian vài ngày, mà Luyến Luyến đã nhận được từ các nơi trên thế giới gửi tới hàng ngàn kiện quần áo dành cho em bé, giường, giầy, đồ chơi, sữa bột, tả lót… Quản gia đã dành hẳn ra hai gian phòng trống vẫn không đủ chổ chứa.
Trời ạ! Luyến Luyến thiếu chút nữa té xỉu. Cô có thể đoán được đứa bé này của cô sẽ là một đứa trẻ hạnh phúc nhất trên thế giới. Edit: sunflower2white
Luyến Luyến ngồi trong phòng khách, vừa ăn vừa xem đĩa phim hài “Mỹ Nhân Ngư” mà Hạo đã mua giúp cô. Bên cạnh luôn có mấy người giúp việc túc trực sẵn sàng hầu hạ cô, người thì phụ trách phục vụ cô nước uống, khăn mặt, cần dùng gì thì có nất, còn có mấy nữ y tá trẻ tuổi xinh đẹp đứng bên chăm lo sức khỏe cho cô. Hạo đã đến công ty, một mình cô ở lại nhà hết sức nhàm chán, lại không có ai nói chuyện phiếm với cô.
“Cô chủ, đã đến giờ uống thuốc.” Một nữ y tá trẻ tuổi xinh đẹp bưng tới một chén nước và vài viên thuốc. Nghe nói phụ nữ khi mang thay thường nhìn vật hay người xinh đẹp, đến lúc sinh đứa trẻ cũng nhất định xinh đẹp hơn nhiều. Cũng không biết Hạo từ nơi nào tìm được nhiều nữ y tá xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ toàn bộ nữ y tá ở Đài Loan đều xinh đẹp sao chứ? Nhưng mà về phần người giúp việc cũng là người đẹp nha! Không ngờ ở Đài Loan lại thừa thải người đẹp như vậy? Vậy mà sao trước kia cô lại không biết?
Luyến Luyến uống một ngụm nước, nuốt mấy viên thuốc xuống, tiếp đó uống thêm mấy ngụm nước nữa. Cô nghi hoặc hỏi người giúp việc, “Sao bên ngoài lại ồn vậy?” Vừa rồi cô còn tưởng mình nghe lầm, không ngờ thanh âm càng lúc càng lớn, làm cô không muốn để ý cũng không được.
Người giúp việc lập tức đi gọi quản gia, chỉ chốc lát sau, lão quản gia tiến đến báo cáo với cô, bên ngoài có một đoàn làm phim đến, bọn họ muốn mượn sân vườn trong này quay một đoạn phim, quản gia sợ gây trở ngại cô chủ nghỉ ngơi cho nên cự tuyệt bọn họ, nhưng đám người này làm thế nào đuổi cũng đuổi không đi, bọn họ kiên trì muốn gặp chủ nhà.
Luyến Luyến trầm ngâm trong chốc lát, sau đó quyết định, “Quản gia, ông cho bọn họ vào đi, cứ để cho bọn họ quay phim ở bên ngoài, miễn không được đi vào trong này là được rồi, chiêu đãi bọn họ cho tốt.”
“Dạ, cô chủ.” Quản gia đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau, bên ngoài truyền đến từng trận cười đùa không dứt bên tai cùng những tiếng trầm trồ ca ngợi, Luyến Luyến đứng lên, đi ra cửa, cũng thật đúng lúc, cô đang buồn chán đến chết đi được, có thể đi nhìn người khác quay phim giết thời gian cũng được.
Mạc Thiếu Phàm, Nghê Tử Uyển, cùng đoàn người được quản gia dẫn dắt đi vào một tòa nhà màu trắng có kiến trúc giống như thành lũy bằng đá, đến gần nhìn nó giống như tòa thành từ xa xưa thời Trung cổ, lại càng thêm xa hoa tráng lệ, là loại người nào mà lắm tiền đến vậy, thật không ngờ một pháo đài cổ kính mà lại dọn chỗ tới Đài Loan? Mạc Thiếu Phàm sợ hãi, kinh ngạc, thán phục không ngớt.
Nghê Tử Uyển và Mạc Thiếu Phàm hai người song song bước tới, phía sau hai người họ, mười thành viên của tổ làm phim đi theo, cô cũng bị tòa nhà cổ kính tráng lệ này chinh phục, chỉ cần là con gái, tin rằng không ai có thể kháng cự lại tòa thành như lâu đài trong chuyện cổ tích này, cô thật sự ao ước có thể đến tham quan phòng ở của nữ chủ nhân tòa thành này. Nghe quản gia nói, tòa thành nguy nga tráng lệ rất có giá trị này là lễ vật kết hôn của chủ nhân ông ta tặng cho cô chủ tương lai. Nhìn bày trí xung quanh, cô có thể cảm nhận được tình yêu sâu đậm của tên đàn ông kia dành cho người vợ sắp cưới của anh ta. Cô thật sự rất hâm mộ cô ta, có được người yêu cô ta sâu sắc như vậy làm chồng sắp cưới, thật là còn gì bằng.
Bất giác đi tới giữa khu nhà cao cấp cao bên ngoài bể bơi, người của tổ làm phim đã ở bên cạnh sắp đặt cảnh quay, chuẩn bị máy quay phim. Nghê Tử Uyển là nữ diễn chính của bộ phim lần này, lát nữa ở bể bơi cô cùng nam diễn viên chính Mạc Thiếu Phàm sẽ có cảnh diễn một màn hôn nhau kịch liệt.