
ật sự là phải hại chết anh Hai của em sao! Nghê Ngạo kho khăn nói, trong lòng càng không ngừng oán giận đứa em bảo bối – người đã nghĩ ra chủ ý này.
Lỡ ném lao thì phải theo lao. Hắn thầm quyết tâm, chết thì chết chứ sao!
"Tớ muốn theo…" Ánh mắt Long Thiếu Hạo như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, hắn bất giác nén lại câu nói tiếp theo.
"Ngạo, tớ trước nay luôn xem cậu là bạn tốt, không ngờ…, không ngờ cậu phản bội tớ," Long Thiếu Hạo vô cùng đau lòng, "Cậu biết rõ tớ yêu Luyến Luyến, cậu một lòng xen vào là có ý gì? Cậu muốn trở thành tình địch với tớ sao?"
Cậu trước nay đều là bằng hữu tốt nhất của tớ, quá khứ như vậy, hiện tại như vậy, tương cũng như vậy. Nội tâm Nghê Ngạo điên cuồng gào thét, Hạo, chớ có trách tớ, tớ không cố ý .
"Không nói lời nào là sao? Cậu chập nhận? Thừa nhận cậu phản bội tình bạn giữa chúng ta, Ngạo, nếu cậu còn nghĩ đến tình bạn nhiều năm giữa chúng ta một chút, cậu lập tức rút lui, tớ coi như không có chuyện này xảy ra."
Hạo phản ứng quá mức kịch liệt, làm Nghê Ngạo có chút sợ hãi, "Hạo, trước kia cậu cùng Khải cũng đồng thời thích cùng một người nữ sinh, cậu đã nói không ngại cạnh tranh công bằng, vậy bây giờ tại sao cậu không cho phép tớ theo đuổi Nghê Luyến Luyến?"
"Đó là bởi vì các cô gái kia không phải Luyến Luyến, cũng bởi vì mục đích cậu theo đuổi Luyến Luyến… là không thuần túy." Long Thiếu Hạo mỉa mai nhìn Nghê Ngạo, "Ngạo, đừng khiến ta trở thành đứa ngốc."
Nghê Ngạo kinh ngạc, hắn ngạc nhiên trước khả năng thấu đáo của Hạo. Hắn giả ngu, "Tớ không biết cậu đang nói cái gì."
"Ngạo, vợ bạn, không thể phá, Luyến Luyến đã là người vợ ta mà ta chọn trong kiếp này, cậu nếu còn có chút nào đó để tâm đến tình bạn của chúng ta thì lập tức buông tay, nếu không, Luyến Luyến chịu một chút tổn thương nào, trong đầu tớ đều khắc sâu hai anh em các cậu, lấy gấp mười lần, gấp trăm lần trả lại cho hai người."
Đã nói đến như vậy, cảm thấy như đã không còn cần thiết phải e dè nữa, dù sao sớm hay muộn cũng có một ngày hắn sẽ biết tất cả. Xác định trọng tâm, Nghê Ngạo đi đến trước mặt Hạo, nhìn thật sâu, chính thức tuyên bố, "Tớ muốn theo đuổi Luyến Luyến, Hạo, tớ chỉ có thể nói với cậu câu xin lỗi."
"Cậu thật sự quyết định như vậy?" Long Thiếu Hạo bình tĩnh đến đáng sợ, "Cậu không hối hận?"
"Không hối hận."
"Được, tốt lắm, chúng ta đây sẽ cạnh tranh công bằng! Ta chống mắt chờ xem." Long Thiếu Hạo lạnh lùng nhìn hắn, cuối cùng liếc mắt xoay người rời đi.
Từ trong ánh mắt Hạo, Nghê Ngạo bi ai phát hiện hắn đã hoàn toàn mất đi sự tin tưởng của Hạo. Nghê Ngạo cực kỳ chán ghét lợi dụng đặc quyền, hắn thật không ngờ có một ngày hắn lại lợi dụng đặc quyền để theo đuổi con gái. Điều này có nằm mơ hắn cũng không ngờ sẽ xảy ra. Nhưng nếu hắn không lợi dùng đặc quyền trong tay, đừng nói là theo đuổi Nghê Luyến Luyến, hắn sợ ngay cả mặt của cô cũng không thấy được. Vốn hắn còn muốn trì hoãn kéo dài thêm vài ngày mới hành động, nhưng mấy ngày nay Tử Uyển cứ làm ầm ĩ suốt ngày, làm cho hắn không thể không ra hạ sách này.
"Giáo sư, thực xin lỗi, em là Hội trưởng hội học sinh, có một số vấn đề quan trọng muốn tìm bạn học Nghê Luyến Luyến cùng thảo luận một chút, thật có lỗi, đã quấy rầy."
"Nghê Luyến Luyến, cô ra ngoài đi." Vừa thấy hội trưởng hội học sinh, giáo sư không chút nghi ngờ kêu nàng đi ra ngoài, sau đó tiếp tục giảng bài học.
Trên lớp học, sớm đã không hề yên lặng, nhìn thấy hai người bóng dáng thật xứng đôi cùng nhau rời đi mọi người đều bàn luận.
"Anh tìm tôi có chuyện gì?" Luyến Luyến thật không ngờ hắn lại đến tìm nàng, nàng cùng hội học sinh chẳng phải không có quan hệ gì sao, chẳng lẽ lại là vì Nghê Tử Uyển. Nghĩ đến bọn họ, Luyến Luyến trong lòng nảy lên một chút cừu hận, vốn nàng còn muốn đi tìm bọn họ tính sổ, không ngờ hắn lại dám đến tìm tới cửa trước. Bây giờ, hắn muốn gọi người đến cường bạo cô, hay trực tiếp tìm người giết cô? Lòng Luyến Luyến tràn ngập ý hận. Người nhà họ Nghê, quả nhiên từng người từng người một đều đê tiện vô sỉ. (Yu: ko tính Luyến Luyến nhà ta, từ khi rời khỏi ngôi nhà đó, giữa LL và họ đã không còn bất kỳ ràng buộc nào nữa)
"Chúng ta đã gặp qua vài lần, anh nghĩ em đối với anh chắc hẳn cũng không xạ lạ gì!" Nghê Ngạo đi thẳng vào vấn đề nói rõ mục đích đến, "Anh muốn theo đuổi em."
Mặc dù Luyến Luyến lãnh đạm những cũng nhịn không được mà nhìn hắn.
"Anh là thật lòng. Từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã thích em, nhưng vì Hạo là bạn tốt của anh, anh không thể theo đuổi em, chỉ có thể đem tình yêu đối với em chôn sâu trong lòng. Nhưng mà tình cảm của anh dành cho em theo thời gian vẫn không giảm chút nào, ngược lại ngày càng tăng. Anh nhớ em đến phát điên. Hơn nữa em và Hạo đã lâu như vậy vẫn không có kết quả khiến anh thấy được hy vọng. Anh không muốn tiếp tục yên lặng chờ đợi, anh hạ quyết tâm cho dù có trở mặt với Hạo, anh cũng sẽ không buông em ra, Luyến Luyến, xin em chấp nhận anh có được không?" (Yu: chết đi tên mặt dày)
Yên lặng nghe hắn bày tỏ tấm chân tình, Luyến Luyến một lúc lâu sau vẫn không có phản ứng.
"Em không tin anh