
thầm thở dài một tiếng: “Anh còn có chút việc……”
“Không sao, tôi không gấp!” Cô nghĩ đến mình làm chậm trễ của
việc của Ivan, vội vàng giải thích.
Kỳ thật nếu không phải cô không có tiền, cô nhất định sẽ xuống
xe, bởi vì thái độ của anh thoạt nhìn không phải lo lắng bình thường.
Anh chần chừ một chút, nói vào điện thoại: “Được rồi, anh lập
tức đến!”
Chiếc xe chuyển hướng cầu vượt, chạy về trung tâm thành phố,
dọc theo đường đi anh không nói gì, thái độ thoạt nhìn cũng thật bình tĩnh, vẻn
vẹn chỉ mới vượt ba cái đèn đỏ thôi! Đây là lần đầu tiên Tiểu Úc ngồi xe
Porsche, cũng không biết loại xe này có hệ số an toàn thế nào. Cho nên cô liếc
một cái, không dám quấy rầy anh ta, chỉ vụng trộm nhanh chóng thắt dây an toàn
vào. Cô còn chưa kịp đi sa mạc Sahara đâu nha.
Xe Ivan rốt cuộc dừng lại ở một quán cà phê, lòng của Tiểu
Úc cũng thở phào theo. Cô đang định xuống xe, Ivan giành trước nói: “Xin lỗi,
cô xin vui lòng đợi tôi ba mươi phút!”
“Được rồi, lâu một chút cũng không sao!”
Cô vốn là khách khí, không nghĩ tới Ivan thật đúng là không
khách khí. Anh ta vội vàng đi vào, ngồi xuống chỗ cạnh cửa kính, không có lấy một
dấu hiệu đi ra. Cô chờ có chút không kiên nhẫn, nhìn qua cửa kính hướng vào bên
trong nhìn xung quanh, Ivan cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt, chỉ nhìn một cách
đơn thuần cô gái bên cạnh kia là biết anh ta vì sao vượt đèn đỏ ba lần.
Thật sự là người đẹp khó gặp, cô ta căn bản không cần mặc âu
phục hàng hiệu gì, không cần yêu cầu bất kỳ trang phục nào cũng cao nhã thoát tục,
tựa như hoa phong lan trong thung lũng. Mà lúc người đẹp động lòng người nhất
chính là khi rơi lệ, từng giọt từng giọt rơi vào lòng người, siết chặt lại.
Aiz! Người đẹp chính là người đẹp, một giọt nước mắt là có
thể làm tan chảy một người đàn ông. Đối mặt một cô gái như vậy, không người đàn
ông nào có thể đi ra trong ba mươi phút. Cho nên, cô quyết định tha thứ cho anh
ta tội không giữ lời hứa!
Tuy rằng Tiểu Úc không nghe được cô ta nói cái gì, nhưng cô
có thể thấy được sự đau thương và thất vọng trong ánh mắt Ivan. Rõ ràng anh ta
yêu cô gái kia, bởi vì người đàn ông chỉ khi đối với người mình yêu mới có loại
ánh mắt này. Mà cô gái kia chắc chắn không phải bạn gái anh, bởi vì rất nhiều lần
anh ta lo lắng nắm bàn tay, muốn đưa tay chạm đến đôi tay mảnh khảnh kia nhưng
lại rút lui.
Tiểu Úc ngồi trở lại trong xe, thời gianlặng lẽ trôi đi
trong bọn họ nói chuyện, nhìn kim phút từng chút nhảy lên nửa vòng tròn.
Ngay tại lúc cô nghĩ cuộc nói chuyện của bọn họ sẽ kéo dài vạn
năm, người đẹp đột nhiên đứng dậy chạy ra quán cà phê, hé ra gương mặt lạnh như
băng.
“Nhĩ Tích, em khoan đã…” Ivan đuổi theo, kéo lại cánh tay
trong suốt trắng như ngọc của cô gái: “Anh không phải không giúp em, mà em so với
anh càng hiểu tính cách cậu ta, con người Ronald Reagan* của cậu ta vốn không
có sự thỏa hiệp.”
“Anh căn bản là không muốn giúp em……”
“Nếu anh không muốn giúp em, sao lại nói cho em biết cậu ta
đầu tư cổ phiếu gì, nói cho em biết cậu ta hối lộ Trương Hành Trường?”. Anh thất
bại lắc đầu, “Đến bây giờ em vẫn không hiểu được…Nhiều năm như vậy trong mắt em
ngoại trừ cậu ta, không có người khác sao?”
Cô gái tên Nhĩ Tích kia sững sờ một chút, nhìn lướt qua xe
anh, bắt gặp ánh mắt của Tiểu Úc trên xe trong tích tắc, liền xoay người đi.
“Nhĩ Tích, rốt cuộc anh không bằng cậu ta ở chỗ?”
Đối thoại cũ rích! Tiểu Úc bí mật thì thầm. Cô ngáp một cái,
bất đắc dĩ dựa vào lưng ghế, thoải mái nhìn trời xanh trên cao.
Aiz! Dựa vào phương thức theo đuổi con gái này của anh, chỉ
sợ đến già cũng không theo đuổi bạn gái được, thật đáng tiếc cho xe thể thao
phong cách này.
“Vì sao em không thể cho anh một cơ hội?” Ivan lại mở miệng
lần nữa.
Trong lúc thổ lộ thâm tình này, Nhĩ Tích quay đầu, một cái
ngoái đầu cực đẹp nhìn lại, ánh mắt kia tràn ngập lý trí sáng rọi. “Bởi vì anh
không hiểu cái gì gọi là yêu!”
……
Có một loại con gái khi cự tuyệt người khác, sẽ có vẻ mặt áy
náy nói: “Chúng ta không thích hợp.” Người như vậy làm cho lòng người ta chua
xót.
Có một loại con gái khi cự tuyệt người khác, sẽ có vẻ mặt
hèn mọn nói: “Đừng có nằm mơ!”. Người như vậy làm cho trái tim người ta băng
giá.
Có một loại con gái khi cự tuyệt người khác, sẽ thật quan
tâm nói: “Nhất định sẽ có người thích hợp với anh hơn em”. Người như vậy làm
cho người ta đau lòng.
Mà so với người con gái trước mắt này, ba loại trước đều là
nhân từ .
Cô ta đi rồi, đi thật sự bình tĩnh, bình tĩnh đến mức làm
cho người ta mất đi cả cảm giác. Tiểu Úc tưởng Ivan sẽ đuổi theo, nhưng không.
Anh ta đứng thật lâu, nhìn bóng dáng không có một chút bối rối của cô ta, nhìn
bóng dáng không mang theo một chút cảm xúc do dự của cô ta.
Ánh mặt trời chói mắt ở sau lưng chiếu ra một cái bóng thật
dài, làm cho anh ta vốn đã rất cao lại càng thêm kiên cường. Tiểu Úc vô thức ngồi
thẳng người, nhìn bóng dáng anh. Thời gian lặng lẽ trôi qua theo hướng nhìn
chăm chú của bọn họ.
Không biết qua bao lâu, Tiểu Úc bỗng nhiên cảm thấy máu nóng
bốc lên