
loại thời điểm này cùng Hồ thị qua lại quá nhiều chỉ càng thêm liên lụy
tới nàng, vẫn là tĩnh xem biến là tốt rồi.
Không để cho Hách Liên Dung chờ lâu lắm, một lúc sau liền có nha hoàn đến thông báo, nói là tam thiếu gia đến đây.
Hắn nhưng thật ra là người tốt nhất để can thiệp. Hách Liên Dung trong lòng cười nhạo một chút
năng lực của bác chồng này, đi theo nha hoàn ra phòng khách.
Vị Thiếu Dương đang ở trong sảnh dùng trà, thấy Hách Liên Dung đi ra vội vàng đứng dậy. “Nhị tẩu.”
Hách Liên Dung gật gật đầu, cũng không vô nghĩ, “Các ngươi tính toán xử trí ta thế nào?”
Vị Thiếu Dương hướng nha
hoàn phía sau Hách Liên Dung khoát tay để cho các nàng lui ra, do dự một chút nói: “Bà nội nói cho tẩu đi dâng trà cho đại tẩu nhận lỗi, việc
này bỏ qua.”
Hách Liên Dung cười, hừ một tiếng, “Nghe qua ta tựa hồ còn có lợi, ngươi cũng hiểu được ta hẳn là sẽ đi nhận lỗi?”
Vị Thiếu Dương nhún nhún vai, “Hiện tại đi nhận sai không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết, cho nên không cần quan tâm tới.”
Hách Liên Dung kinh ngạc một chút, Vị Thiếu Dương nghi ngờ nói: “Làm sao vậy?”
Hách Liên Dung lắc đầu, “Ngươi không phải đến đàm phán sao? Ngươi nên thuyết phục ta đi nhận sai mới đúng.”
Vị Thiếu Dương khẽ cười
một chút, “Đệ thật là nhận mệnh mà đến, bất quá làm cho các nàng ngẫu
nhiên chịu giáo huấn một chút cũng tốt, các nàng dù sao cũng quá mức.”
Hách Liên Dung đột nhiên
có điểm sinh khí, “Liền bởi vì ngày hôm qua ta ném vỡ đồ vật này nọ,
ngươi mới cảm thấy được các nàng quá mức? Nếu ta vẫn chịu đựng, các nàng có phải hay không sẽ không quá mức?”
“Không.” Vị Thiếu Dương
ngẩng đầu, “Việc làm của các nàng đệ không thể đồng tình, chính là…..
Ngày hôm qua đệ…..” Hắn đột nhiên nói lắp một chút, nhìn xuống phía
dưới, không tự giác nhấp nháy mắt môi, “Nếu ngày hôm qua đệ ở đây, sẽ
không đồng ý để Bích Đào đến Thính Vũ hiên.”
Bên tai Vị Thiếu Dương hơi nhiễm một chút đỏ ửng, Hách Liên Dung cũng thật sự để ý thấy động tác
nhỏ nhặt của hắn, bởi vì hắn tựa hồ muốn giấu diếm cái gì, nhìn về phía
đôi môi hắn, Hách Liên Dung cũng có điểm không tự nhiên, mặt cũng không
tự chủ nóng lên.
Tuy rằng là bị người ta
đặt bẫy, nhưng nàng ngày hôm qua đích thực đã cường hôn hắn, nhưng lại
đem bờ môi của hắn cắn nát, cho nên, hắn ngày hôm qua vẫn không có xuất
hiện, là sợ hai người gặp mặt lại khó xử.
Trong phòng lâm vào trầm
mặc ngắn ngủi, sự trầm mặc này so với lời nói đều làm cho người ta càng
thêm xấu hổ, hai người đều có ý muốn tránh cho ánh mắt tiếp xúc, cuối
cùng, Vị Thiếu Dương ho nhẹ một tiếng. “Về sau có chuyện gì tẩu đi tìm
nương… nhị nương thương lượng, hoặc là tìm ta, về phần Bích Đào, tẩu đem nàng trở về đi, đừng để cho trong lòng chính mình không thoải mái.”
Hách Liên Dung gật gật
đầu, Vị Thiếu Dương khóe miệng hơi hơi co quắp, thong thả bước đi hai
bước, ‘Kia… Đệ đi trước.” Hắn đi tới cửa, lại dừng lại, quay đầu hướng
Hách Liên Dung nói: “Nhị tẩu, đệ hẳn là thay mặt người nhà nói với tẩu
tiếng xin lỗi.” Dứt lời, áy náy mỉm cười, xoay người rời khỏi.
Hách Liên Dung nhìn khung
cảnh hành lang dài, ngây người mất một lúc lâu, đột nhiên thở dài, nàng
đó lấy như thế nào không phải là Vị Thiếu Dương đâu!
Vị Thiếu Dương đi rồi,
suốt một ngày cũng không có ai lại đến quấy rầy Hách Liên Dung, cùng so
sánh ngày hôm qua cẩn thận cẩn thận, nàng hôm nay dường như tới thiên
đường rồi, tuy nhiên, nàng biết đây chính là thời điểm bình yên trước
bão táp, trận chiến chính thức đến tối hôm nay mới chính thức khai hỏa.
Buổi chiều, thời điểm Hách Liên Dung cảm thấy ngủ đã đủ giấc, nghỉ ngơi dưỡng sức xong, đứng lên
chuẩn bị thỏa đáng, cũng hảo hảo vừa đúng thời điểm dùng cơm chiều.
Mang theo Bích Liễu đến
Thính Vũ hiên, Bích Liễu so với ngày hôm qua rõ ràng nói ít đi, Hách
Liên Dung cười nói: “Ta sẽ không thường xuyên nổi điên.”
Bích Liễu vi san một chút, cúi đầu đi ở phía trước dẫn đường. Đi tới đại sảnh, quả nhiên, mỗi
người đều một bộ dạng sẵn sàng đón địch. Số ghế đại khái cùng hôm qua
giống nhau, chính là bỏ thêm lớn nhỏ vị trí của Vị tam cùng Vị tứ, lớn
nhỏ nãi nãi, bà nội Ngô thị khuôn mặt lãnh diện, nhìn không chớp mắt vào dãy bàn ghế, nhị phu nhân Hồ thị thấy Hách Liên Dung đi vào đại sảnh,
vội vàng đứng lên, Vị Thiếu Dương cũng đứng lên. “Người đến đông đủ, đi
dùng cơm đi.”
Đại phu nhan Nghiêm thị
liếc mắt nhìn Vị Thiếu Dương một cái, vẫn chưa nói cái gì, vừa vặn lại
không chút sứt mẻ, lại nhìn trong đại sảnh, tam phu nhân, tứ tiểu thư
cùng biểu tiểu thư đều đứng lên, đại thiếu gia Vị Thiếu Huyên đứng lên,
bị Ngô thị trừng mắt lại ngồi xuống, tam tiểu thư Vị Thu Cúc cười ha hả
vẫn ngồi tại chỗ cũ, cũng không có ý tứ nhúc nhích.
Hết thảy giống như hiện
trường phim trường tạm dừng không chút phát ra tiếng động, hành động của mọi người chậm rãi biến chậm, đứng lên dừng lại, nhìn không đứng lên,
không đứng lên ngồi ở chỗ chủ thượng, lại nhìn Hách Liên Dung.
Hách Liên Dung không nói
lời nào, đứng ở trước cửa ra vào đại sảnh xem xét mọi người, không
kháng, cũng không náo, không có g