Thẻ Đọc Tâm

Thẻ Đọc Tâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323634

Bình chọn: 9.00/10/363 lượt.

đại học, nếu thi mà không chắc chắn đứng vị trí đầu

bảng thì cô sẽ nghĩ cách để biết được đề thi trước kỳ hạn.

Nếu không có cách nào biết trước đề, cô sẽ nghĩ cách để quyến rũ thầy giáo.

Nếu thầy giáo không để ý đến, cô sẽ cho rằng thầy bị đồng tính và tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi.

Sau nửa năm, trong trường học có một câu chuyện như sau:

“Tôi có một người bạn, ở trong một quán bar dành cho người đồng tính, nhìn thấy cả thầy Đồng Hạ Bân nữa …”

Tin tức nhỏ nhặt này nhanh chóng bay đi khắp nơi trong trường, Đồng Hạ Bân

bị mọi người trong trường xa lánh mà không biết nguyên do thế nào, cũng

không biết vì sao ai cũng nói mình là đồng tính. Ban ngày giảng dạy, tối là cầm thú …

Không ai biết đến kết cục bi thương này, ngọn nguồn đầu tiên là: một cô gái nhỏ lén hút thuốc trong đêm khuya thanh vắng.

Bạch Tiêu nhìn toàn bộ tiến trình tâm lý của Phí Nhan, cô bất ngờ, sợ hãi

đến mức tay run rẩy. Cô không thể tưởng tượng được rằng Phí Nhan lại là

con người như thế và sau khi Phí Nhan trưởng thành, bước vào xã hội sẽ

gian ác như thế nào.

Cô ngẩng đầu nhìn Phí Nhan giống như thiên sứ trước mặt mình mà toàn thân ớn lạnh.

Bạch Tiêu đã dùng Thẻ đọc suy nghĩ lần đầu tiên: Cô nhìn thấy một thiếu nữ ma quỷ đội lốt thiên sứ.

Bạch Tiêu tìm phong bì trắng ở dưới giường.

Mở phong bì ra, nhìn chín tấm Thẻ đọc suy nghĩ còn lại, cô do dự không

biết có nên dùng nốt chúng. Đọc được suy nghĩ của người khác, có vẻ như

chẳng phải là chuyện vui vẻ gì.

Khi Bạch Tiêu đang ngây người ra cầm phong bì trắng thì điện thoại đổ chuông, là bạn trai của cô – Phạm Sam – gọi đến.

Phạm Sam nói ngon ngọt: “Anh muốn gặp em, bé cưng đáng yêu của anh, xuống luôn cưng nhé! Anh đang đợi em ở dưới lầu!”

Gác điện thoại, Bạch Tiêu suy nghĩ một lúc rồi cầm một tấm Thẻ đọc suy nghĩ, vội vàng chạy xuống.

Qua lại với Phạm Sam đã được hai tháng rồi, anh ấy là bạn trai đầu tiên của cô, nhưng cô luôn hoài nghi rằng Phạm Sam không thực sự yêu mình. Vì cô cảm thấy mình cũng không yêu Phạm Sam như thế. Cảm giác tình yêu không

trọn vẹn ấy luôn vấn vít suy nghĩ của Bạch Tiêu.

Cơ hội cuối cùng cũng đến. Có tấm Thẻ đọc suy nghĩ trong tay, bạn đang đợi gì, hay đang sợ gì, còn không mau hành động!

Bạch Tiêu xuống lầu, Phạm Sam đang đứng ở bên bồn hoa ngoài khu ký túc, hai

tay đút túi, tai đeo máy nghe nhạc, một chân hơi gác lên bệ bồn hoa,

dáng điệu rất anh tuấn.

Phạm Sam dáng người cao, da trắng, mắt

một mí, tóc hơi xoăn, ăn mặc lịch sự nhưng cũng không quá mức thời

thượng, nhìn anh rất giống với minh tinh Hàn Quốc, là chàng trai mười

phân vẹn mười, là loài kỳ hoa dị thảo của trường học.

Bạch Tiêu đi đến vườn trường, lòng cô vô cùng căng thẳng.

Phạm Sam nhìn Bạch Tiêu đi đến, anh đứng đó lặng lẽ nhìn cô, mỉm cười, giống như một diễn viên đi ra từ trong vở kịch nổi tiếng.

Bạch Tiêu rất dễ bị nụ cười đó mê hoặc. Đừng chất vấn mê lực của các chàng

đẹp trai, cũng đừng chất vất mê lực của các chàng trai có nụ cười như

phóng điện, trừ phi bạn chưa từng gặp.

Bạch Tiêu vừa nhìn thấy Phạm Sam mỉm cười liền cảm thấy choáng váng như bị chấn động lớn.

Một giây trước khi sự kích động biến thành hành động, Bạch Tiêu bỗng nhớ ra một vấn đề: Vì sao lần nào Phạm Sam nhìn thấy mình cũng mỉm cười như

thế? Vì sao anh ấy lại cười?Vì sao anh ấy lại nở nụ cười mê hoặc người

khác đến vậy?

Đây là một vấn đề mà Bạch Tiêu nghĩ không thông. Cô đã đưa ra rất nhiều giả thiết:

Anh thấy cô rất xinh nên cười nên cười để biểu thị sự yêu thích vẻ đẹp của cô.

Anh thích dáng vẻ của cô khi chạy lại bên mình nên cười để thể hiện niềm vui.

Anh có một tin vui muốn nói với cô, nên cười để thể hiện sự mừng rỡ và bí mật.

May mà giờ Bạch Tiêu có Thẻ đọc suy nghĩ, tất cả mối nghi ngờ đều có thể hoá giải …

Chân tướng chỉ có một!

Bạch Tiêu ấn vào tấm thẻ trong túi.

Lồng ngực Phạm Sam ánh lên dòng chữ:

“Anh biết em thích nụ cười của anh. Tất cả con gái đều thích nụ cười của

anh, nói anh cười như mặt trời toả nắng. Tạo dáng tốt thì con gái mới

chết mê chết mệt. Em phải biết là ngày nào anh cũng soi gương để luyện

cười đấy! Phải luyện hết các cách nhếch miệng sao cho nụ cười mê hồn …”

Đọc được dòng chữ ấy, cô bỗng dừng bước.

Cô chầm chậm đi tới trước mặt anh, ngẩng đầu nhìn một Phạm Sam điển trai mê hoặc lòng người, cảm giác thật xa lạ.

Phạm Sam dường như không nhìn ra tâm trạng Bạch Tiêu đã thay đổi. Anh vòng

tay ôm lấy cô, lại đặt lên trán cô một nụ hôn có tính tượng trưng. Cô

lại đọc được lời nói: “Anh đứng đây đợi em, nở nụ cười thật đẹp để tất

cả nữ sinh đi qua đều quay lại nhìn anh”.

Bạch Tiêu ngẩng đầu

nhìn Phạm Sam, bỗng lời nói tắc nghẹn trong cổ họng, anh đẹp trai, rất

đẹp trai, nhưng anh có cần phải phô bày vẻ đẹp trai của mình như vậy

không?

Phạm Sam tiếp tục dương dương tự đắc: “Em thấy chiếc áo

khoác trắng mới mua này của anh có đẹp không? Có phải làm nổi bật làn da trắng không? Haizzz, em đừng sờ vào nó, nếu không màu trắng sẽ thành

cháo lòng mất!”.

Bạch Tiêu nghẹn họng buông tay xuống.

“Mai là cuối tuần, chúng mình đi núi Thạch Lan du


Polaroid