XtGem Forum catalog
Thầy Giáo Sói Hoang Và Học Sinh Cừu Non

Thầy Giáo Sói Hoang Và Học Sinh Cừu Non

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321980

Bình chọn: 10.00/10/198 lượt.

iểu Dương lập tức bị thuyết phục, ôm lấy cổ của anh, toàn thân dính vào trên người Sói hoang.

Toàn thân hai người kề nhau thật chặt, bộ ngực của Tiểu Dương đè lên ngực Vệ Vũ , bắp đùi vừa đúng đụng chạm vùng bụng nhạy cảm của anh, người anh em hưng phấn của Vệ Vũ cũng chống đỡ bên đùi Tiểu Dương. Mặc dù ngăn cách một cái quần bơi, Tiểu Dương vẫn cảm nhận được sự hưng phấn của ‘tên đồng bọn’ với Vệ Vũ."Huấn luyện viên Sói sắc, anh nổi lên rồi!" Hô hô, cô rất nghiêm túc học "khóa giáo dụng thể chất" đó đấy~

Vệ Vũ thấy Tiểu Dương phân tâm, đôi tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tiểu Dương, khiến chân Tiểu Dương nhung xuống nước hoàng toàn. Chân không giẫm được chỗ nào an toàn, Tiểu Dương khẩn trương siết chặt lấy tay anh Sói hoang, hai chân muốn kẹp lại phần eo của anh. Vệ Vũ phát hiện ý đồ của Tiểu Dương, vạch hai chân Tiểu Dương ra. "Ngoan, bây giờ em rất an toàn, em hãy tưởng tượng mình là một nàng tiên cá nho nhỏ đi, bây giờ đã có hai chân, lần đầu tiên nếm thử cảm giác di động chân trong nước." Tiểu Dương rất thích phim hoạt hoạ, vì vậy Vệ Vũ đem phim hoạt hoạ làm tài liệu, giúp Tiểu Dương thả lỏng.

Hì hì, anh Sói hoang vừa nói như vậy, Tiểu Dương cảm thấy mình thật giống một nàng tiên cá! Cô thử lấy động động hai chân, thể nghiệm cảm giác hai chân di động trong nước. Dần dần, hai chân Tiểu Dương càng lúc càng đạp lớn, không sợ nước như lúc trước nữa.

"Tốt, bây giờ nàng tiên cá hãy lơ lửng trên mặt nước nào." Vệ Vũ đem cánh tay Tiểu Dương kéo xuống, tay phải đặt ở bụng Tiểu Dương, dùng sức, khiến hai chân Tiểu Dương lơ lửng ở mặt nước, biết Tiểu Dương sợ, cho nên Vệ Vũ nói: "Bây giờ em là một siêu nhân, siêu nhân trắng, đôi tay đưa về phía trước, bay lượn giữa bầu trời."

Vốn Tiểu Dương sợ anh Sói hoang thả mình ra, nhưng nghe được ba chữ ‘siêu nhân trắng’, lập tức dũng khí gấp trăm lần! Cô duỗi đôi tay ra, để anh Sói hoang giúp cô lơ lửng ở mặt nước. Bây giờ, Vệ Vũ nghiêng người ở bên cạnh Tiểu Dương, tay trái chống đỡ lấy bộ ngực Tiểu Dương, tay phải chống đỡ bụng Tiểu Dương. "Tốt rồi, siêu nhân trắng phải bay nhanh nào, bắp đùi dùng sức vẫy đi."

Dưới sự kiên nhẫn của Vệ Vũ, Tiểu Dương đã vượt qua được chứng sợ nước, vì vậy Vệ Vũ kéo lấy hai tay của Tiểu Dương, để Tiểu Dương tự mình lơ lửng ở mặt nước! Sau đo mang Tiểu Dương qua lại một chuyến vòng quanh bể, rồi trở lại bên cạnh cầu thang hồ bơi để nghỉ ngơi chốc lát, Tiểu Dương rất vui vẻ ôm lấy Vệ Vũ, hôn mạnh lên má anh. "Huấn luyện viên Sói hoang à, em không sợ nước nữa, cám ơn anh, tất cả công lao là của anh đấy, hi hi!" Thật ra thì anh hai cũng từng dạy, nhưng Tiểu Dương không cách nào vượt qua ám ảnh chìm ngỉm trong nước, chỉ dám ngồi ở cầu thang hoặc ngồi trên bờ, có chết cũng không chịu xuống nước, làm Dương Thiệu tức điên, muốn đem cô ném vào trong bể! Cuối cùng Dương Thiệu giơ cờ trắng đầu hàng, tha cho em gái.

"Đứa ngốc, cám ơn cái gì hả? Không được khách sáo với huấn luyện viên Sói hoang." Ha ha ha, nhưng chút nữa Tiểu Dương phải trả ‘học phí’! Hô hô, từ nãy giờ người anh em của anh vẫn cố gắng không quậy, bây giờ là dạy cho Tiểu Dương rồi, ‘không có bữa cơm nào miễn phí’ mà, thời điểm quý báu đã đến rồi!

Vệ Vũ tựa lưng vào cầu thang hồ bơi, mông vẫn còn ở dưới mặt nước, bắt Tiểu Dương dạng chân ở trên người anh, nửa người trên kề sát nhau, đầu Tiểu Dương. . .

Tay trái Vệ Vũ bò lên mái tóc ẩm ướt của Tiểu Dương, tay kia nâng cằm cô lên, đặt môi mình lên môi Tiểu Dương nhẹ nhàng hôn mút thỏa thích, tiếp theo, lè lưỡi vòng vòng quanh đôi môi cô.

Miệng của Tiểu Dương thật nhỏ, không ngờ cái miệng anh đào nhỏ nhắn này có thể ngậm được người anh em của mình. "Mở miệng ra nào." Vệ Vũ cúi đầu, thâm tình nhìn Tiểu Dương, dạy Tiểu Dương kỹ thuật hôn. Đợi đến khi Tiểu Dương mở hàm răng ra, Vệ Vũ duỗi đầu lưỡi, quấn chặt lấy cái lưỡi cô, thỉnh thoảng nhẹ nhàng gặm cắn môi. Vệ Vũ nghiêng người, giờ thì người ngồi trên bậc thang là Tiểu Dương, cái mông vừa chạm đến mặt nước. Vệ Vũ ngồi chồm hỗm ở bậc thang cách Tiểu Dương một bậc, đầu vùi vào vị trí xương quai xanh hấp dẫn, duỗi lưỡi, dùng sức mút, cắn, để lại dấu vết hơi đỏ, đó là ký hiệu của anh. Kéo hai dây áo ra, đôi gò bồng tròn trịa bị đồ tắm lôi kéo, hơi đung đưa, bại lộ dưới ánh mặt trời, trắng nõn mê người, khiến Vệ Vũ không khỏi ca ngợi: "Tiểu Dương có bộ ngực thật là đẹp."

Nghe anh Sói hoang khen ngợi, cộng thêm thân thể bị anh vuốt ve, Tiểu Dương cảm thấy hô hấp dồn dập, không cách nào hô hấp, khe huyệt lại co rút không ngừng, hơn nữa bộ ngực bị lộ ra bên ngoài, làm cô vô cùng mất tự nhiên. "A. . . . . . Ở bên ngoài. . . . . . Sẽ bị thấy. . . . . ." Tay phải che ngực, muốn ngăn cản anh Sói hoang xâm phạm.

Vệ Vũ không kéo tay Tiểu Dương xuống, mà lại ngậm lấy đầu ngón tay của Tiểu Dương, mút liếm từng ngón một, tay trái vuốt ve bắp đùi cô.

"A. . . . . . Ừ. . ." Khi anh Sói hoang mút đầu ngón tay thì Tiểu Dương cảm thấy khe huyệt đột nhiên co lại, thân thể nhạy cảm.

"Nơi này chỉ có hai chúng ta, sẽ không bị thấy. . . . . . Hơn nữa, em không thấy kích thích hơn sao?" Cảm giác vụng