pacman, rainbows, and roller s
Thầy Giáo Sói Hoang Và Học Sinh Cừu Non

Thầy Giáo Sói Hoang Và Học Sinh Cừu Non

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321910

Bình chọn: 7.00/10/191 lượt.

, tôi sẽ không đi, lần này sẽ không sau này cũng sẽ không, đừng đến hỏi tôi nữa." Ôi gà nướng, Vệ Lan lao thật nhanh ra khỏi phòng học, nội tâm nghĩ đến: gà nướng chờ ta một chút!

Vệ Vũ 3 năm trung học, đều dùng cơm ở Dương gia. Bởi vì ba mẹ của Vệ Vũ bận rộn xã giao bên ngoài, Vệ Lan lên đại học ra ngoài ở, bữa tối thì chỉ có mình Vệ Vũ ăn, không thể làm gì khác hơn là một mình đi mua thức ăn ngoài. Dương mẹ không nỡ nhìn vậy, vậy nên nói chuyện với ba mẹ Vệ Vũ, để hắn tới Dương gia ăn cơm cũng tốt lắm, nhiều hơn một cái bát một đôi đũa cũng không có tốn kém gì.

Ba mẹ Vệ Vũ rất cảm kích Dương mẹ, thật ra thì bọn họ hổ thẹn với hai đứa con hơn, bọn họ bận rộn sự nghiệp, bây giờ cũng không còn thời gian để chăm lo cho chúng, nhưng hai người họ cực khổ làm ăn, cũng là vì cho hai đứa con điều kiện tốt nhất để lớn lên.

Vệ Vũ dĩ nhiên vui vẻ đến Dương gia ăn cơm, kể từ đó, có nhiều thời gian chung sống với Tiểu Dương hơn. Vệ Vũ sau khi tan lớp, sẽ tới "Vườn trẻ Tiểu Thái Dương", đón Tiểu Dương tan học thuận tiện về Dương gia ăn cơm.

Bạn tốt Dương Thiệu đối với sự yêu thương trẻ nhỏ của Vệ Vũ vô cùng khinh thường! Huống chi đó là đứa em gái yêu thương nhất, nhưng Vệ Vũ cũng không phải là đèn đã cạn dầu, hắn biết Dương Thiệu thích chị gái mình đã lâu, đáng tiếc Vệ Lan đối với "tình chị em" Cực kỳ bài xích, cô cự tuyệt tiếp nhận cậu trai nhỏ, ra đời muộn hơn cô một ngày cũng không được! Cho dù Dương Thiệu là người ưu tú đến mấy cũng không được.

Dương Thiệu không thể làm gì khác hơn là ngược lại nhờ Vệ Vũ giúp đỡ, vì vậy liền trao đổi với bạn thân của mình.

Tựa như thường ngày Vệ Vũ tan lớp, liền cưỡi xe đạp đến"vườn trả Thái Dương” đón Tiểu Dương.

"Ha ha, hôm nay anh Vệ Vũ tới đón Tiểu Dương đó. Tiểu Dương anh Vệ Vũ tới này." Giáo viên vườn trẻ đứng ở cửa chào hỏi Vệ Vũ, sau đó gọi Tiểu Dương ra ngoài.

"Anh Vệ Vũ!" Tiểu Dương vui vẻ đep túi sách lên, chạy tới chỗ Vệ Vũ.

Vệ Vũ ngồi chồm hổm người xuống, giang hai cánh tay ôm Tiểu Dương."Tiểu Dương hôm nay có ngoan ngoãn không? Hôm nay ăn điểm tâm gì?" Thuận tay đem túi sách nhỏ của Tiểu Dương đặt vào giỏ xe đạp.

Thật ra thì thì cái giỏ xe này có chuyện rất sâu xa, chiếc xe đạp này là xe ba mẹ hắn mua cho khi lên trung học, vốn thịnh hành xe đạp leo núi, gắn thêm giỏ đựng đồ, giống như xe đạp của các bà đi chợ mua rau. . . . . . Nhưng có thể để chút đồ của Tiểu Dương vào, dù sao hắn một đại nam sinh, phải hi sinh cái xe yêu quý nhất của mình cũng không hề gì.

Không sao, dù sao chiếc xe đạp này cũng chỉ là công cụ tạm thời, đợi khi hắn được 18 tuổi, hắn nhất định phải mua một cái xe máy Sói hoang thật anh tuấn, đó là ước mơ của đàn ông a~!

Vệ Vũ dắt xe đạp, phối hợp với tốc độ đi như rùa bò của Tiểu Dương để tản bộ, hơn nữa cũng rất chú ý đến xe cộ bên đường tránh cho Tiểu Dương bị xe đụng vào.

Bình thường Tiểu Dương rất vui vẻ chia sẽ những chuyện xảy ra trong lớp học với Vệ Vũ, hôm nay thái độ khác thường, mặt như đưa đám nói: "Anh Vệ Vũ, hôm nay điểm tâm bọn em ăn bánh trứng, nhưng bánh trứng của em bị Vương Tiểu Minh cướp mất. . . . . ." Vì Vương Tiểu Minh, cao hơn Tiểu Dương một cái đầu, cô căn bản không giành lại nổi bánh trứng của mình.

Cái gì? Tiểu Dương của hắn ở vườn trẻ bị bắt nạt?

"Tên Vương Tiểu Minh mắt lồi kia giành bánh trứng của em sao?" Rất tốt, hắn sẽ tìm thời gian thích hợp để hảo nói chuyện với tên nhóc kia một chút.

Tiểu Dương vô tội gật đầu một cái."Ừ, nhưng mà cậu ta có nói, chỉ cần em nguyện ý làm bạn gái nhỏ của cậu ta, sẽ trả lại bánh trứng cho em đó."

Trời ạ! Nếu như hắn mà là ba mẹ của Tiểu Dương, hắn liền lập tức đổi nhà trẻ cho Tiểu Dương! Mới một vườn trẻ mọc lên một lũ tiểu quỷ, cũng dám giành tâm can bảo bối của hắn! Vệ Vũ vô cùng lo lắng phản ứng của Tiểu Dương, vội vàng dựa xe vào ven đường, thận trọng hỏi Tiểu Dương: "Này vậy Tiểu Dương trả lời sao?"

Tiểu Dương phát ra âm thanh nho nhỏ đáng yêu, cười nói : "Em nói với Vương Tiểu Minh em đã là bạn gái của anh Vệ Vũ, cho nên không thể làm bạn gái cậu ta được." Cô còn nhớ rõ từ trước, anh Vệ Vũ nói rất nhiều lần "Tiểu Dương là bạn gái của anh Vệ Vũ".

Thật sự là quá cảm động, Tiểu Dương của hắn thực sự quá hiểu chuyện rồi."Tiểu Dương biết bạn gái là gì không?" Vệ Vũ nói với Tiểu Dương rất nhiều lần " Tiểu Dương là bạn gái của anh Vệ Vũ ", nhưng còn không giải thích với Tiểu Dương ý nghĩa của bạn gái là gì? ( Cho tôi xin~ ẻm ấy mới được năm sáu tuổi anh đã tiêm nhiễm ý niệm bạn gái vào đầu em ấy!!!)

“Ừ. . . . . .” Tiểu Dương tròn mắt rất đáng yêu như con cũn nhỏ, mắt nháy nháy, nói cho Vệ Vũ biết đáp án trong đầu ."Chính là so bạn tốt hơn một chút, có thể cùng nhau ăn điểm tâm ."

Bởi vì anh Vệ Vũ sẽ cùng Tiểu Dương ăn điểm tâm, sẽ bắt cô ăn cơm, không giống anh Dương Thiệu, cả ngày nhốt mình trong phòng đọc sách, không cùng cô đi chơi.

Đây là đáo án quái quỷ gì? Nhưng Tiểu Dương đang học ở vườn trẻ, câu trả lời này cũng coi như hợp tình hợp lý, dù sao cô chỉ là bạn gái hẳn là được rồi.

"Tiểu Dương, sau này nếu tên Vương Tiểu Minh đó cướp đoạt điểm tâm của em nữ