The Soda Pop
Thầy Giáo Sói Hoang Và Học Sinh Cừu Non

Thầy Giáo Sói Hoang Và Học Sinh Cừu Non

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322203

Bình chọn: 10.00/10/220 lượt.

ũng rất thích chị Vệ Lan, cũng rất vui vẻ cùng chị ấy đi chơi, nhưng chỉ có điều sau lưng lại do tên anh hai ác bá này chỉ đạo.

Cô gái nhỏ này, sao bây giờ lại thông minh thế? Nhất định là bị Vệ Vũ dạy hư . Không sai, anh đúng là lợi dụng tình thương của Vệ Lan đối với Tiểu Dương, để Tiểu Dương mỗi ngày đều theo Vệ Lan, ai kêu Vệ Lan khi đó đã là sinh viên năm nhât Đại hoc Y, thế nhưng anh lại bị giam trong cuộc thi tốt nghiệp cấp ba; vì có thể xứng đôi với Vệ Lan, anh luôn tự nhủ mình phải cố gắng đọc sách , nhưng lại Vệ Lan bị nam sinh khác theo đuổi, không thể làm gì khác hơn là phái Tiểu Dương đáng yêu đi canh chừng, khích lệ cô giống như khối kẹo dính chặt lấy Vệ Lan, Vệ Lan coi Tiểu Dương như em gái mình dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu của nhỏ.

Có vật kì đà cản mũi là Tiểu Dương, coi như những nam sinh khác còn biết khó mà lui chứ? Cái sách lược này rất là thành công, chờ anh lên đại học có thời gian rồi, liền dồn toàn lực theo đuổi Vệ Lan. Chỉ là không nghĩ tới, bây giờ cư nhiên bị em gái cắn ngược lại một cái chỉ vì tên khốn kiếp bạn thân của anh Vệ Vũ?

"Em đang uy hiếp anh hai sao? Còn tốt chứ, anh hai sẽ đánh cuộc với em." Cánh tay cũng cong cong!

Nghe anh hai nói vậy, Tiểu Dương cảm thấy vừa chột dạ vừa áy náy, vội vàng giải thích:

"Anh hai em đây không phải uy hiếp anh đâu..., nhưng anh cũng biết đó, mẹ cho tiền tiêu vặt quá ít nên em mới không có tiền. . . . . . anh lại không chịu cho em mượn tiền sao, anh hai thúi"

Dương Thiệu biết thực ra Tiểu Dương rất tiết kiệm, sẽ không xài tiền bậy bạ , cũng không phải đứa trẻ dễ dàng mở miệng vay tiền, xem hành động lần này chắc là rất muốn mua quà cho Vệ Vũ, tâm ý của em gái, thân làm anh hai như anh há lại không biết?

Thở dài một cái."Mấy hôm nữa anh sẽ về nhà thăm ba mẹ, đến lúc đó sẽ cho em tiền tiêu vặt, không cần mua loạn, Vệ Vũ cũng đi làm có tiền không thiếu đồ."

Oa! Anh hai vạn tuế! Tiểu Dương giọng cao vút nói trong ống nghe: "Cám ơn anh hai, vậy em cũng sẽ tặng anh hai một món quà!" Là mấy ngày trước cô sửa sang lại sổ ghi chép mới phát hiện.

"Ah, anh hai cũng có quà tặng sao?"

"Hì hì, là một đại lễ đó. Em tìm được tấm hình chị Vệ Lan đi biển, trong tấm ảnh chị Vệ Lan mặc bikini tắm nắng đó?" Đủ bổ mắt đi.

Cái này chính là chuyện tốt sao, tinh thần Dương Tiệu bị chấn động. "Đem tấm hình cất đi, anh hai sẽ thưởng cho!"

"Không thành vấn đề! Anh nhớ trở về sớm đó, em ngủ đây, chúc anh hai ngủ ngon."

( Đang làm mà ngủ được sao???)
Nguồn đang cập nhật Chỉ có vị giáo viên có danh xưng " Nữ vương Diêm La" đang ngồi ở trên bàn giáo viên, bộ mặt nghiêm túc phát phiếu điểm kì thi thử vừa rồi.

"Kết quả kì thi này với mọi người mà nói đại khái là không khả quan, các cô cậu rốt cuộc là có đọc sách hay không? Không muốn đọc sách thì đừng lãng phí tiền, trực tiếp đi kiếm việc mà làm! Cũng tiết kiệm thời gian của tôi! Không đạt điểm trung bình, chép phạt 50 lần, ngày mai nộp. Bây giờ bắt đầu phát bài thi, ai có tên lên đây lấy phiếu điểm."

Nhìn bạn cùng lớp từng bước từng bước lên lấy bài thi, sắc mặt Tiểu Dương tái nhợt, đau bụng muốn chết, trên trán bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh. . . . . . cô cảm thấy thân thể không thoái mái bắt đầu thở khó nhọc, sẽ nhanh chóng phải lên lấy bài thi rồi~~.

"Dương Dương." Nghe được bà giáo gào thét tên mình, Tiểu Dương có cảm giác hai chân như vô lực rồi, dường như không thể đi lên chỗ giáo viên để lấy bài thi với phiểu điểm nữa.

Bà giáo nhìn phiểu điểm trên tay lại nhìn cô không hài lòng nói: "Nghe nói anh hai của trò rất ưu tú, còn là người có thành tích cao nhất trong thành phố, trò có phải nên học tập anh hai của mình không, bằng không với thành tích hiện tại, làm sao có thể đậu đại học? Nhớ đem bài thi viết lại 50 lần." Những lời giáo viên nói tuy ngữ điệu bình thường nhưng lọt tai Tiểu Dương cảm thấy rất chói!!!.

Tiểu Dương nghe được những lời này, trong lòng đau tới rỉ máu, nhưng cô vẫn duy trì vẻ mặt bình thường để ngụy trang cho mình, cầm lấy phiểu điểm rồi nói : “ Cảm ơn cô” rồi lặng lẽ đi về chỗ ngồi.

Nếu như có thể, không cần có một người anh trai có thành tích cao như thế thì tốt hơn bao nhiều. . . . . . Hai mắt vô hồn nhìn phiểu điểm của mình, Tiểu Dương ngồi trên lớp mà không ngừng suy nghĩ về cái phiếu điểm này. . . . . .

Bữa tối mọi người Dương gia ngồi quanh bàn ăn, Dương ba thấy con gái bảo bối hôm nay có cái gì không đúng, bình thường ăn cơm được một lúc, Tiểu Dương sẽ líu ríu kể đủ mọi truyện lý thú xảy ra trên lớp, hôm nay lại trầm mặc chắc hẳn đã xảy r chuyện gì.

Dương ba hắng giọng rồi khẽ nói: "Tiểu Dương. . . . . . hôm nay "Đại di mụ" tới sao?" Ông nhớ lần trước "Đại di mụ" của Tiểu Dương tới, cũng là bệnh thoi thóp nằm trên giường không muốn ăn uống cái gì.

"Con không có. Còn chưa tới nữa ạ!" Ba thật đáng ghét, sao có thể tưởng tượng dì cả của cô tới chứ?

Không phải"Đại di mụ sao? Hay là hôm nay mẹ nấu ăn không ngon?" Dương ba nói thế lập tức gặp phải ánh mắt xem thường của Dương mẹ. Người đàn ông này, đã gần 40 năm ăn cơm bà nấu rồi bây giờ còn chê sao?

"Cũng khô