
đầu có hiện tượng tróc da, ghi nhớ, phải giữ ẩm!
Tầm mắt nhanh chóng chuyển xuống bộ ngực, quá nhỏ rồi ~ sữa, trái đu đủ, tuyệt đối không thể thiếu một trong hai thứ này!
Còn về phần chiều cao… nhất định phải chăm chỉ rèn luyện thễ thao.
… …
Cứ như vậy bản kế hoạch “thay đổi vận mệnh” của tôi rốt cuộc cũng đã chính thức khởi động rồi, lúc bấy giờ quay đầu nhìn xem thời gian, cái gì! Đã hơn mười giờ!
Giấc ngủ đối với phụ nữ mà nói là phương thuốc bảo dưỡng dung nhan vô cùng quan trọng!
Do đó tôi không nghĩ ngợi gì thêm liền lập tức leo lên giường, tắt đèn mà đi ngủ!
———————–
Trường tiểu học có thể nói là một nơi cực kỳ hỗn độn, trong giờ học nước bọt của thầy giáo thường xuyên tung bay trực tiếp qua chỗ tôi ngồi, những khi rảnh rỗi không có việc gì làm thì tôi lại bắt đầu đảo mắt mà đánh giá mọi thứ xung quanh, bất chợt, tầm mắt của tôi và tên Trần Hy ngồi ở đối diện vô tình giao hòa cùng với nhau, sau một vài giây lặng đi vì bất ngờ, tiếp đó chỉ thấy hắn hờ hững liếc mắt nhìn mông lung rồi lại nhanh chóng lướt qua tôi cứ như tôi không hề tồn tại vậy.
Lúc bấy giờ tôi thật sự đã nổi giận rồi!
Tên nhóc thiếu thước tấc này, cậu nghĩ rằng lão nương đây trước kia đã từng thầm thương trộm nhớ cậu trong suốt một thời gian dài cho nên có thể lên mặt như vậy à! Đó chẳng qua là do tôi khi ấy còn trẻ người non dạ mới bị lừa gạt. Cậu cũng đừng mơ tưởng có thể dùng gương mặt đáng yêu kia để chi phối tôi một lần nữa ~ trên đời này vốn không phải chỉ có một mình cậu là đáng yêu nga!
Tôi nheo mắt mà nhìn hắn chằm chằm, cố gắng dùng ánh mắt rực lửa của chính mình khiến cho hắn một lần nữa quay đầu nhìn lại, đúng lúc này tôi hít sâu một hơi, đồng thời dùng khẩu hình miệng gằn từng tiếng từng tiếng —
“Lùn — đông — qua!”
Tên nhóc kia, tôi vốn đã nhịn cậu từ rất lâu rồi.
Sự nhẫn nại của đại nhân đây cũng có giới hạn nga! Từ sau khi trở về quá khứ cho đến nay, điều tôi cảm thấy xác thực nhất chính là:
— năm đó tôi chắc chắn là đã bị bại não, cho nên mới có thể thích một người kiêu căng ngạo mạng như hắn!
Cái gọi là thiên tài, nếu hiểu theo ý nghĩa thông thường thì được chia
thành hai loại, một loại là do bẩm sinh, những người này ngay từ khi mới sinh ra vốn đã tự nhiên thông minh [may mắn thay người như thế không
nhiều lắm'>.
Một loại khác chính là do sự cố gắng của bản thân, không phải trên thế giới đã có câu danh ngôn nói rằng “Thiên tài
do 1% năng khiếu bẩm sinh, 99% còn lại do mồ hôi công sức bỏ ra” hay
sao? [may mắn thay người như thế cũng không nhiều nga'>
Mà mấy năm gần đây do trào lưu xuyên qua đang rất thịnh hành, cho nên mới
xuất hiện thêm loại thứ 3 — gọi là nửa chừng thiên tài.
Đó chính là những người có hiện tượng “trưởng thành” sớm giống như tôi
vậy, tuy biết rằng sẽ không tránh khỏi sự hiềm nghi của những người xung quanh, nhưng quả thật là không còn cách nào khác, nếu như được lựa chọn tôi đây cũng muốn quay trở về thời cổ đại để có thể trở thành một tuyệt thế ma nữ nga.
Sớm biết có ngày này, chuyện thứ nhất
tôi sẽ làm đó là ghi lại tất cả những dãy số xổ số trúng thưởng trong
những năm gần đây, vậy là có thể sống nốt quãng đời còn lại một cách an
nhàn sung sướng mà không cần phải lo lắng gì về vấn đề tiền bạc nữa rồi, đáng tiếc… người tính không bằng trời tính.
Tôi cảm thấy buồn bực đôi chút, nhưng sau đó rất nhanh liền hồi phục lại tinh thần để còn tập trung vào việc viết văn.
Xin thưa với các vị, đừng tưởng rằng việc viết văn ở cấp độ tiểu học vốn
rất dễ dàng, cái gì cũng đều có cái khó riêng của nó, tuy rằng ở hiện
tại tôi đã từng đọc vô số tiểu thuyết ngôn tình và đam mỹ, do đó cảm
hứng có thể nói là không ít, nhưng đối với việc viết văn tiểu học liền…
Rối rắm a ~ điều quan trọng nhất chính là tôi lại muốn đạt được điểm tối đa.
Sau khi đã tham khảo hàng loạt các bài viết mẫu,
tôi rốt cuộc chọn ra được một số đề tài lớn, ví dụ như vì tình yêu đối
với tổ quốc vì tình yêu đối với đồng bào mọi người dân nên tích cực tham gia vào việc thực hiện bốn chủ trương hiện công nghiệp hóa đại hóa của
chính phủ, ví dụ như lớp trẻ ngày nay nên học tập theo tinh thần vượt
lên số phận của Lôi Phong, ví dụ như ca ngợi sự cống hiến không ngừng
nghỉ và lặng thầm của các bậc nhà giáo vì tương lai quê hương đất nước, …
Theo mạch suy nghĩ đó, tôi nhanh chóng hoàn thành xong bài văn khảo thí. Lão sư sau khi phê duyệt cũng liền cho điểm tối đa.
Lúc này đây, tôi thật sự muốn cảm tạ bộ giáo dục năm 96 vì đã quy định cấp
tiểu học chỉ cần phải học hai môn ngữ văn và toán đại số, tuy rằng
trong một thời gian ngắn cả hai môn học này tôi đều tiến bộ một cách
vượt bậc nhưng may mắn thay không gây ra bất kỳ sự hoài nghi quá lớn
nào, do đó tôi cũng nhanh chóng đạt được điều kiện thỏa thuận với lão
mẹ, hủy bỏ thực đơn 5 bữa/ngày + thuốc bổ mỗi đêm [một lần nữa tôi lại
cảm thấy choáng váng trước sức ăn năm đó của chính mình'>.
“Kim Sanh, cậu gần đây quả thật vô cùng chăm chỉ nga, tất cả các bài kiểm
tra đều đạt điểm tối đa. Nhưng cậu có vẻ gầy đi rất nhiều, chiếc cằm bây giờ cũng đã nhọn hơn tr