
đúng không ?!, đốt tiền châm thuốc lá hút cũng rất cool đúng không, cả áo khoác đen, đeo kính đen cũng rất hoành tráng đi! Ha ha…còn có trong phim “ Tung hoành tứ hải” có anh gì đó, ngồi xe lăn vẫn có thể khiêu vũ, còn biết trộm chìa khóa, ác chiến hơn là đoạn ăn trộm tranh, ào ào kẽo kẹt lắc cái xe lăn bay qua……Ô ba la! Thoáng cái đã chuồn đến bên này lại thoáng cái chuồn đến bên kia…. bốp bốp ! quá cool đi! Tớ nói cậu nghe nha, tương lai tớ nhất định sẽ tìm người như thế, làm áp trại phu nhân cũng được…. hắc hắc !hô hô…. hú hú~~~~~~” Nửa híp mắt, lại bày ra bộ dáng thu quyền về, ưỡn ngực hóp bụng lại, cả bài quyền như vừa đánh xong. Ngữ khi lời nói cười hô hố khiến Cẩn Ngôn choáng váng hoa mắt, cái câu sau cùng của cô nhóc thốt ra khiến hắn hết hồn.
“Tình cảm của cậu chỉ là một loại sùng bái người anh hùng vĩ đại, trong cuộc sống thực tế không có loại người đó, đó là do đạo diễn hư cấu lên. Thêm nữa, tương lai cậu…. .” hắn ho một tiếng “ phải tìm một người tốt một chút, dân xã hội đen không như cậu tưởng tượng đâu.”
“Ai nói chứ! Là do cậu không biết thưởng thức, Đàm Vi không tốt sao? Không tốt sao cậu lại làm bạn với cậu ta? Đừng có mà nói xấu lão đại yêu quý nhất của tớ!” Biết ngay là không có điều gì tốt mà, lãng phí thời gian cô nhóc vừa mới biểu diễn công phu a.
“Cậu thích Đàm Vi ?” Loạn hết lên rồi.
“Đương nhiên!”
Cẩn Ngôn ngửa mặt lên trời than nhẹ : “ Cậu rốt cuộc có hiểu chữ “ thích” có nghĩa là gì không a.”
“Sao lại không hiểu a?”
“Tớ thấy là cậu thật sự không hiểu.”
“Ha ha, tớ không hiểu, cậu hiểu đúng không ? cậu lợi hại há, cậu giải thích cho tớ đi thế nó có nghĩa là gì?”
Hắn cúi đầu nhìn vào đôi mắt của Nhất Nhất: “ ‘Thích” chính là, đối với đồ vật nào đó hoặc người nào đó, cực kì yêu thích.”
“Đúng a, giải thích xem!”
“Ví dụ như, tớ rất thích ba mẹ, tó rất thích bóng rổ….” í, hình như có điều gì không ổn a?
“Nói tiếp đi.”
“…. . thích ……thì chính là thích, I like this……. nói đúng ra, ví dụ như, tớ rất thích đồ vật này…. tớ thích nó……á không phải………” đầu óc như bị cuốn lại.
“Ha ha~~~” Nhất Nhất gập bụng cười thả cửa “ Không giải thích được đúng không ?Còn nói tớ ngốc? hắc hắc~~~” Quá đã đi, mỗi năm đều xếp thứ nhất trong tất cả các cuộc thi, học sinh 3 tốt đến ngay cả một từ cũng không giải thích được.
“Không phải vậy, Nhất Nhất, tớ có chuyện muốn nói với cậu, tớ thích…….”
“Quay về tra từ điển đi! Đói bụng rồi…. bái bai~~”
“…. thích cậu” giọng nói quá nhỏ, hình dáng cô nhóc đã từ từ mất dạng trên cầu thang. Đến đây gặp cô nhóc hình như là muốn thổ lộ cùng cô nhóc mà?! Tại sao lại biến thành giải thích từ ngữ thế này……Cẩn Ngôn chán nản muốn đập đầu vào gốc cây cho xong chuyện.
“Nói chưa?”
“Nói rồi.”
“Cô nhóc có phản ứng gì?”
“Cô nhóc. . . . . . Về nhà ăn cơm rồi.”
Đàm Vi ngậm miệng không hé răng lời nào, biểu cảm không có gì biến hóa, nhưng điếu thuốc hút dở một nửa được kẹp ở hai ngón đang run rẩy.
Cẩn Ngôn xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, thề không bao giờ nhắc tới đề tài này nữa. Bởi vì kẻ hai mặt đã thể hiện thái độ khinh bỉ đối với xã hội đen, nên cái nhìn thù địch của Nhất Nhất đối với hắn lại lần nữa tăng lên, gặp hắn liền trốn, trốn không được liền nhìn bằng nửa con mắt, nếu như nhìn bằng nửa con mắt vẫn vô dụng, cô nhóc liền rống lên kiên quyết đả đảo toàn bộ chủ nghĩa đế quốc! nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa vạn tuế!
Buổi chiều tiết cuối cùng là tiết Sinh học, thầy giáo giơ sách giáo khoa bộ môn tự giảng tự nghe, đối với những tiếng động dưới bục giảng lại thờ ơ làm thinh.
Gia Vũ lấy bút bi vẽ những vòng vòng trên vành tai của bạn cùng bàn, rốt cục cũng đánh thức được kẻ ngủ say kia.
“Về nhà thôi!” Nhất Nhất túm cặp sách chuẩn bị về, đột nhiên phát hiện thầy giáo còn ở đây, vội vã lại ngồi xuống.
“Cậu ‘bệnh’ à, sao lại đến ngồi cạnh tớ ?”
“Tớ nhàm chán a.”
Vẻ mặt tỉnh bơ thu hồi bút lại. Quả thật đủ nhàm chán a. Nhất Nhất nhìn mãi đồng hồ trên cổ tay, còn 20 phút mới tan học. Minh Nguyệt nhìn thấy có người vẫn chẳng biết đã xảy ra chuyện gì liền vụng trộm cười, chọc chọc vào phía sau lưng hai người: “Ây, nghe nói chưa, Đồng Kiêu Dương lại chia tay với bạn trai rồi, đây chính là lần thứ tư rối đó.”
“Thật sao?” Hai cái đầu lập tức xoay lại. Đồng Kiêu Dương học lớp 4, vóc người cao ráo rất xinh đẹp, tuổi còn nhỏ nhưng lại biết ăn mặc trang điểm, trong trường học không hề thiếu nam sinh theo đuổi cô nhóc, nghe nói còn bao gồm cả vài đàn em năm nhất, năm hai Sơ trung nữa.
“Thật không hiểu cậu ta nghĩ như thế nào nữa, bạn trai cậu ta học năm hai Cao trung a, cùng lớp với Cẩn Ngôn, khuôn mặt đẹp trai, trong nhà lại có tiền. Đương nhiên, so ra vẫn kém hơn Cẩn Ngôn.”
“Kẻ hai mặt kia bộ dạng đẹp trai?” Nhất Nhất không cho là đúng.
“Cậu có con mắt thẩm mỹ hay không thế.” Minh Nguyệt thật thực thương hại cô nhóc, ‘đứa nhỏ’ này tìm bạn trai càng ngày càng kém a, đến đối tượng sùng bái cũng là Âu Dương Phong.
“Nhìn Gia Vũ xem xem, nhìn cẩn thận vào, cậu ta đẹp trai không ?”
Nhất Nhất trừng mắt, nhanh như chớp hai con mắt nhìn chòng chọc vào hắ