XtGem Forum catalog
Thành Danh Sau Một Đêm

Thành Danh Sau Một Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322680

Bình chọn: 10.00/10/268 lượt.

iống với những người đàn ông thường hay được miêu tả trong tiểu thuyết, khí phách phong hoa tuyệt đại (phong thái tài hoa, có một không hai lúc đương thời), so với năm đó tôi cho anh ta hai miếng cao dán xạ hương, mùi vị này còn nồng hơn lúc đó.

Hàn Lam Lam cảm thấy hai người cùng rời đối với một người khách như tôi có vẻ không được chu đáo, nhìn tôi khó xử. Tôi khoát khoát tay tỏ ý cứ để tôi tùy ý, không cần phải để ý đến tôi: “Hàn tiểu thư hãy để cho Tống nhị thiếu gia đưa đi đi. Tống nhị thiếu gia hẳn là muốn ở cùng với Hàn tiểu thư, cứ coi như Thẩm Miên tôi tạo ra một cái cớ để Tống nhị thiếu gia thuận nước giong thuyền, sau này còn nhiều dịp phải nhờ Tống nhị thiếu gia giúp một tay.”

Những lời này vừa nói ra tôi liền thấy Tống Minh Thành rùng mình một cái, mặt thì xị ra, dường như đang phải chịu điều gì đó rất kinh khủng. Cũng may Hàn Lam Lam nhanh chóng kéo anh ta chạy đi chuẩn bị đi họp.

Lúc này thời gian vẫn còn sớm, vườn hoa cuản Hàn gia vừa lớn lại vừa đẹp, tôi quyết định tiếp tục tản bộ.

Tôi mặc bộ quần áo ngủ rộng thùng thình, đi dép lê, chậm rãi sải bước trên con đường trải đá cuội, thuận chân đá một cục đá trên đường, đại khái là dùng lực hơi mạnh một chút khiến nó bay vèo vào một bụi hồng đang nở, sau đó lền nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết vang tận trời xanh.

Meo meo!

Sau đó từ trong bụi hoa lao ra một con mèo lông sáng màu mập ú. Lông hơi xám, không biết là giống gì, trên đầu có một nhúm lồng nhìn khá ngây ngô. Sau đó con mèo béo này liền phi nhanh về phía tôi, kéo ống quần, cào tôi một cái. Móng vuốt sắc bén, da chỗ mắt cá chân cũng bị nó cào cho rướm máu.

Tôi không thể không giận. Mặc dù quả thật tôi cũng thích một con mèo béo thật, nhưng tuyệt đối không có hứng thú để cho bọn chúng mài móng vuốt trên người tôi. Hình như cảm nhận được bầu không khí xung quanh tôi đang như thiêu như đốt, con mèo xám mập này thấy có gì đó không ổn liền xoay người cướp đường mà chạy.

Tôi liền vội vàng theo sát con mèo xám này, trên đường rơi mất dép cũng không quay đầu lại nhặt. Theo lập luận của tôi, mày khiến chị rơi lệ, chị nhất định phải bắt ngươi đổ máu, huống chi con mèo này còn trực tiếp dùng móng vuốt cào tôi chảy máu. Không thể tha thứ được! Tối hôm qua mất máu nhiều, ngủ ít, hôm nay lại đuổi theo con mèo này chạy hơn nửa vườn hoa.

Chờ tới khi tôi mắng “Cái con mèo chết tiệt này, lông dài, mông to nhưng lại chạy rất nhanh” xong thì tôi đã chạy sâu vào trong Hàn gia. Cảnh sắc xung quanh biến đổi, đường mòn sâu thẳm, hẳn đây không phải là nơi có thể để du khách tùy ý thăm quan, mà đại khái là vườn hoa tư nhân.

Tôi nhìn quanh bốn phía, bi ai phát hiện ra, tôi lạc đường mất rồi. Mà con mèo chết tiệt kia không biết chạy đi đâu mất rồi.

Đi loanh quanh một hồi vẫn không tìm được đường ra, tôi đành ngồi xổm xuống đất, vừa vô ý ngắt đám hoa trước mặt, vừa chờ Tống Minh Thành, Hàn Lam Lam mau trở về để cứu tôi ra. Đợi đến đói cả bụng rồi trước mắt mới xuất hiện một đôi giày da. Sau đó bên cạnh đôi giày da xuất hiện một cái đuôi mèo đang cọ cọ. Rõ ràng chính là con mèo xám không rõ nguồn gốc trong vườn đây mà.

Tôi ngồi chồm hổm dưới đất, ánh mắt vừa đúng giao với con mèo béo này. Nó dương dương tự đắc ngoe nguẩy cái đuôi, ánh mắt vô cùng ngạo mạn, hoàn toàn khác hẳn cái bộ dạng chạy trối chết lúc tôi bộc phát.

Đúng là có chỗ dựa có khác!

Tôi xuẩy tay, chùi lên bộ đồ ngủ rồi đứng lên, chỉ vào con mèo béo màu xám rồi chỉ vào mắt cá chân tôi gằn từng chữ nói: “Hàn tiên sinh, mào của anh, cào em. Giữa anh và em cũng không cần bồi thường tổn thất, chỉ cần anh gia cho em con mèo này để em dạy dỗ nó một chút.”

Thực sự tôi không ưa cái con mèo này vì nó có cùng bộ mặt ngạo mạn như chủ nhân của nó. Hàn Tiềm là người có quyền thế không thẻ lành gì được thì đành phát tiết lên con mèo của anh vậy.

Hàn Tiềm cười cười, rồi nhìn vào bụi hoa tôi cạnh chỗ tôi vừa ngồi. Tôi nhìn theo ánh mắt của anh, chỉ thấy một mảnh hao cỏ tươi tốt đều bị tôi vặt trụi, trên mặt đất rơi đầy cánh hoa, mà vừa rồi hình như tôi còn nhớ rõ nơi này quả thực còn là một mảnh đất trồng hoa lan đang nở rộ vô cùng rực rỡ, xinh đẹp…

“Thẩm tiểu thư, mèo của tôi cào cô, tôi rất xin lỗi, tôi cũng có thể đưa con mèo này cho cô xử lý.” Sau đó hắn dừng lại đỡ cái trán: “Nhưng Thẩm tiểu thư, những thứ này, những thứ trên mặt đất này đều là hoa lan từ châu Âu vô cùng quý giá. Vốn là với thủy thổ của thành phố này thì không sống được, tôi đã phải tốn rất nhiều công sức và tiền của để loài hoa này không bị chết yểu, năm nay là lần đầu tiên nở hoa… Nếu Thẩm tiểu thư muốn nói đạo lý, vậy cô hái hoa của tôi, có phải cũng nên giao cô cho tôi để tôi dạy dỗ một chút không?”

Lời của anh vừa dứt, tôi liền thấy con mèo béo màu xám kia cọ tới cọ lui vào chân Hàn Tiềm để lấy lòng. Sau đó quay về phía tôi ưỡn cao ngực, thật sự không phải ảo giác. Tôi thực sự nhìn thất sâu trong đôi mắt đen như ngọc lưu ly của con mèo béo màu xám đó là sự khinh bỉ cùng đắc ý. Tôi hung hăng trừng mắt với con mèo xám đó, liếc nhìn những cánh hoa rơi đầy đất, nhất thời ngay c