Snack's 1967
Thâm Thâm Lam

Thâm Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323701

Bình chọn: 10.00/10/370 lượt.

a cùng uống một ly. Lần trước còn chưa uống đã.” Nói xong liền cầm ly rượu cụng ly với Doãn Quân Tường, mọi người đều bị sự việc thình lình ngoài ý muốn làm giật mình, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Doãn Quân Tường. Mà Doãn Quân Tường cũng có vẻ mặt mờ mịt, không hiểu được chuyện gì xảy ra, hắn không biết cô gái này a.

Rất nhanh, lại có một cô gái tóc dài đi vào. Vừa vào liền đi đến chỗ cô gái tóc ngắn lôi kéo cô đi ra ngoài, còn liên tục tỏ vẻ ngượng ngùng với mọi người, cô gái này uống quá say rồi. Nhưng cô gái tóc ngắn lại nhất quyết không chịu đi. Kêu là quen biết với Doãn Quân Tường, “Anh nói xem có phải chúng ta quen nhau đúng không?” Cô còn quay sang hỏi Doãn Quân Tường, Doãn Quân Tường nhún vai tỏ vẻ khong ấn tượng.

Cô gái tóc dài có vẻ hiểu chuyện càng cố gắng lôi kéo cô gái tóc ngắn đi ra ngoài nhưng cô lại càng không chịu đi, kiên quyết nói là quen biết Doãn Quân Tường, còn nói hắn hứa uống rượu với cô, nhất định phải cùng hắn làm một ly.

Doãn Quân Tường không biết làm sao nhìn về phía Đinh Tiêu Tiếu cầu cứu. Đinh Tiêu Tiếu cảm giác không có việc gì, lại còn có cô gái chủ yếu đến đây uống rượu cùng Doãn Quân Tường. Nàng cười khẽ không tỏ thái độ gì, đây là phiền phức của hắn nên để hắn tự xử lý. Doãn Quân Tường nhìn thấy Đinh Tiêu Tiếu không có phản ứng, do dự một hồi cầm lấy chai bia cùng cô gái tóc ngắn cụng ly, hung hăng uống hết nửa chai, ánh mắt không nhìn cô gái kia mà vẫn chăm chú vào khuôn mặt Đinh Tiêu Tiếu, đàn ông cần phải rộng lượng một chút.

Cô gái tóc ngắn thấy Doãn Quân Tường sảng khoái như vậy cũng vui vẻ uống một hơi cạn sạch ly, uống xong còn vui vẻ cười rộ lên cùng bạn cô đắc ý khoe, “Thấy không, mình nói là bọn mình quen biết mà.”

Cô gái tóc dài thấy bạn mình đã thỏa mãn yêu cầu, liền chạy đến bên cô gái tóc ngắn, một bên nói với bạn, “Được rồi, được rồi, quen biết là được rồi. Đi thôi, đừng phá rối người khác.” Nhưng cô gái tóc ngắn lại dường như chưa hết hứng thú, không chịu đi, còn làm nũng đối với Doãn Quân Tường, “Mình đâu có quấy rầy, chẳng qua là tìm người uống chén rượu, phải không?” Doãn Quân Tường cười khẽ, không nói gì.

Cô gái tóc dài vẫn kiên quyết lôi cô gái tóc ngắn đi, nếu không đi không biết cô ấy còn phát cơn điên gì khi say. Cô gái tóc ngắn vô cùng không tình nguyện bị bạn lôi đi, vừa ra đến cửa còn quay lại Doãn Quân Tường nháy mắt một cái, “Lần sau chúng ta lại cùng uống.”

Cửa khép lại, các cô rốt cục đi hết.

Mọi người không hề hé răng, trong phòng lặng im. Cuối cùng, vẫn là Đinh Tiêu Tiếu đầu tiên cười khẽ lên tiếng, “Tường Tường, sức hấp dẫn của anh ghê gớm thật, anh xem làm cho các cô nhớ mãi không quên!” Nói xong cô dựa vào người Điền Mật cười trêu tức hắn.

Phùng Lượng và Lưu Khê thấy Doãn Quân Tường dám trước mặt Đinh Tiêu Tiếu bị cô gái khác mời rượu cũng giễu cợt hắn, “Tường Tường, cậu như vậy không đúng nha, dám để cho con gái tìm đến nơi.” Ánh mắt còn liếc về phía Đinh Tiêu Tiếu, xem hắn lần này giải thích thế nào với Đinh Tiêu Tiếu.

Điền Mật không hề hé răng, lạnh lùng nhìn về phía màn hình. Trên màn hình đang phát bài “Hại em bị thương tổn” của Vương Dong, không có tiếng hát chỉ có bối cảnh của bài hát đang diễn ra, phụ đề trên màn hình ghi rõ ràng, “Anh hại em bị thương tổn…, anh hại em bị thương tổn.. [em không làm được'>”. Đàn ông nào cũng đều như thế, ngoài miệng luôn tuyên bố thích mình, nhưng cùng lúc đó lại vẫn cùng người con gái khác không trong sáng.

Doãn Quân Tường cười khẽ, lại uống một ngụm rượu, đi qua ngồi bên cạnh Đinh Tiêu Tiếu. Nhẹ ôm lấy Đinh Tiêu Tiếu, tay không cẩn thận chạm phải Điền Mật, Doãn Quân Tường ngại ngùng nhìn thoáng qua Điền Mật lại ngoài ý muốn thấy sự chán ghét trong mắt cô trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười. Cô gái này nhất định là bất bình giùm Tiêu Tiếu, hắn cảm thấy mình thực có lỗi với Tiêu Tiếu, hắn không muốn có ý kiến, hắn chỉ quan tâm đến cảm nhận của Tiêu Tiếu mà thôi.

Doãn Quân Tường vô tội nhìn về phía Đinh Tiêu Tiếu, muốn tìm trong mắt nàng một biểu hiện phần nộ và ghen tuông, nhưng điều làm cho hắn thất vọng là trong mắt cô gái này ngoài vẻ trêu chọc không có vẻ gì là không thoải mái.

“Thật sự anh không biết cô ấy.” Doãn Quân Tường vẫn cảm thấy là nên nói rõ ràng, bất kể nàng có tin hắn hay không.

“A, bây giờ thì quen biết rồi.” Đinh Tiêu Tiếu cười híp mắt, tay cũng khẽ vuốt lên mặt Doãn Quân Tường, “Đẹp trai như vậy, con gái đều thích.” Cô hiểu được, hắn là người tự do, bình thường cũng như cô, cô không muốn bị người khác quản thúc cho nên cô hiện tại cũng không muốn hạn chế người khác.

Doãn Quân Tường nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tươi cười của cô, trong mắt dần có vẻ tức giận, cô gái này cứ như vậy không cần mình? Cô thật cũng quá rộng rãi chưa bao giờ thắc mắc việc hắn ôm người con gái khác, cũng sẽ không giận hờn hắn không chăm chút cho cô. Đôi khi trong lòng hắn thực hoài nghi, hắn luôn miệng nói cô chính là bạn gái của hắn có phải là tự mình áp đặt hay không.

Doãn Quân Tường ôm cô sát vào người, đột nhiên nặng nề hôn lấy cô, cuồng nhiệt thế, sâu thế như muốn đem cô n