pacman, rainbows, and roller s
Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326615

Bình chọn: 10.00/10/661 lượt.

thưởng thật tốt cho Trầm Vân mới được.

“ Ừ, ta muốn được ở phía trên, đè chết chàng.” Ngượng ngùng quá sẽ dẫn đến việc nói những lời mà chính bản thân mình cũng không thể nào tưởng tượng nổi, đó chính là hoàn cảnh lúc này của Trầm Lạc.

Sau này, Trầm lạc rốt cuộc cũng biết được rằng ở phía trên còn khổ sở hơn là ở phía dưới bị Vũ Văn Thượng đè nữa. Nhưng mà đã đi đến bước này rồi thì cũng không thể lùi lại được nữa rồi. Hơn nữa, Vũ Văn Thượng con người này cũng sẽ không cho nàng cơ hội để lùi bước.

Trầm Lạc đã được như nguyện toàn thân xích lõa (chắc hẳn ai cũng biết từ này ) ngồi ở trên hông vũ văn thượng, cái trán nhỏ xinh của nàng ướt đẫm mồ hôi, nắm ngoạn ý của Vũ Văn Thượng trong tay. Tìm nửa ngày mà cũng không có tìm được vị trí chính xác, nàng không thể làm gì khác hơn là hỏi Vũ Văn Thượng “ Ưm, ta không có tìm được.” Vừa dứt lời, tay của nàng buông lỏng, trực tiếp ngồi bất động trên người Vũ Văn Thượng.

Sau khi nghe được lời nói của Trầm Lạc, Vũ Văn Thượng dở khóc dở cười. Vuốt ve hai chú thỏ trắng trước ngực Trầm Lạc, cảm giác mềm mại nơi bàn tay làm hắn không thể ngừng lại.” Lạc nhi, hai chân của nàng khẽ dùng lực một chút, nâng người lên trên. Đứng cho vững.”

“ Ưm” Trầm lạc ngoan ngoãn nâng thân mình lên, phía dưới của nàng vì bị Vũ Văn Thượng trêu trọc mà mật nước liên tục trào ra, trong sách có nói đến, nếu một cô gái mà bị như thế thì nhất định phải cho nó ra ngoài, nếu không đối với thân thể không tốt. Nhẹ thì dung nhan dần dần bị lão hóa, nặng thì có thể sẽ mất mạng. Những lời này là Vân Vân đã nói với nàng, Vân Vân nói rất là nghiêm túc, Trầm Lạc cảm thấy không thể nào là giả được. ( ta chết mất Vân Vân đúng là tại sao không làm một cô gái hiện đại nhỉ )

“ Lạc, tư thế này sẽ hơi đau một chút, nàng phải kiên nhẫn.” Vũ Văn Thượng cố gắng đè nén nói, tay cầm lấy của chính mình, tìm đúng huyệt khẩu của Trầm Lạc mà đẩy vào, nhưng lại sợ làm đau tiểu nhân nhi, nên phải cố gắng đè nén dục hỏa nên phải lên tiếng nhắc nhở tiểu nhân nhi này.

Trầm Lạc bởi vì không tìm được chính xác vị trí nên thể diện hoàn toàn đã mất hết, sau khi nghe được lời nói của Vũ Văn Thượng, chỉ là cúi đầu ừ một tiếng mà thôi. Như thế Vũ Văn Thượng cũng không còn khống chế được nữa, từ từ mà tiến vào.

“ Ưm, a.” phía dưới của Trầm Lạc bỗng chốc bị căng đầy, đau đến nỗi khuôn mặt nhăn nhó. Vũ Văn Thượng nhìn thấy vẻ mặt của Trầm Lạc, ngay lập tức dừng không động đậy nữa, hắn mới chỉ đi vào một nửa, còn chưa vào hết toàn bộ. Nơi đó của Lạc Nhi thật chặt, bao chặt lấy khiến hắn vừa thoải mái vừa thống khổ. Vũ Văn Thượng đành vươn tay trái vuốt ve lưng Trâm Lạc, tay còn lại di chuyển đến đóa hồng mai trước ngực không nặng không nhẹ mà vuốt ve, cuối cùng ngón tay dài vẽ vòng tròn trên đóa hồng mai.

Thân thể Trầm Lạc run lên. Phía dưới càng ngày càng chảy ra nhiều nước.

Vũ Văn Thượng chờ chính là lúc này, tay trái đang vuốt ve sau lưng Trầm Lạc giữ lấy eo thon của nàng, eo của nàng đột nhiên nhấc lên. Tay của Trầm Lạc đặt trước ngực Vũ Văn Thượng, đâu chợt ngửa ra sau, không kìm được mà rên lên một tiếng. Một tiếng rên yêu kiều như vậy nghe vào trong tai Vũ Văn Thượng, không thể nghi ngờ đã kích thích Vũ Văn Thượng rất nhiều, nơi vùi sâu trong Trầm Lạc càng ngày càng lớn.

“Chàng chậm một chút, ta không chịu được.” Trầm Lạc vừa thở gấp vừa nói, mệt mỏi nằm trong ngực Vũ Văn Thượng, đầu cúi bên bả vai Vũ Văn Thượng nhẹ nhàng phát ra tiếng. Vũ Văn Thượng đành phải cố gắng áp chế hỏa diễm trong người, giơ tay vuốt ve những sợi tóc lòa xòa trên trán nàng, rất nhẹ nhàng và ôn nhu. Vật nóng bỏng chôn ở nơi mềm mại của nàng, cũng theo đó mà nhảy lên.

Trầm Lạc kinh ngạc, ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn thẳng Vũ Văn Thượng, xì một tiếng bật cười: “Ta cảm nhận được nơi đó của chàng cử động.” Vũ Văn Thượng ngẩng đầu cụng vào trán nàng: “Đã biết trêu chọc người khác rồi sao? Có vẻ như nàng đã tốt hơn rồi, đã không còn mệt mỏi nữa, nếu vậy, ta có thể động rồi.” Vừa nói xong, Vũ Văn Thượng nâng mạnh thắt lưng, hai tay kéo mạnh thân mình của Trầm Lạc, mình hướng lên trên đồng thời kéo thắt lưng Trầm Lạc xuống, cao thấp mà va chạm. Trầm Lạc không khống chế được kêu ra tiếng, một tiếng lại một tiếng, liên miên không dứt vang vọng trong tẩm cung.

Bên ngoài điện Đông cung, Triệu Ninh đoán chừng điện hạ hạ triều cũng sắp trở lại điện Đông cung rồi. Lập trức đưa các loại trái cây đã được chọn lựa, rửa cẩn thận, cắt tỉa tinh sảo bày biện trong một cái khay bằng sứ trắng trước đó tới Đông cung. Sa đó bưng cái khay sứ trắng ra khỏi ngự thiện phòng ở Đông cùng. Dọc theo đường đi có rất nhiều cung nữ quét tuước ở đình viện, khi nhìn thấy Triệu Ninh, vẻ mặt đều tươi cười nhún người vấn an.

Trên mặt Triệu Ninh mang theo nụ cười thản nhiên gật đầu chào mấy cung nữ, sau đó tiếp tục đi về hướng thư phòng của Đông cung. Triệu Ninh biết mỗi khi hạ triều, điện hạ đều tới ngự thư phòng xem sách trị quốc hoặc binh pháp.

Mỗi lần đứng canh ngoài điện, cho dù điện hạ không hỏi chuyện, Triệu Ninh cũng cảm thấy đời này thật đáng giá. Triệu Ninh cố gắng quên đ