Snack's 1967
Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324142

Bình chọn: 9.00/10/414 lượt.

oàng đè cánh tay Vũ Văn Thượng đang quấy phá vạt áo của mình xuống: "Điện hạ, dân nữ biết sai rồi, dân nữ không nên tự tiện suy đoán sở thích của Điện hạ. Điện hạ, ngài đại nhân đại lượng, tha cho dân nữ đi. Lần sau dân nữ không dám lớn mật như vậy nữa đâu, y phục cũng bị kéo hư rồi." Lực kéo vạt áo Trầm Lạc không những không giảm mà còn tăng thêm, giọng nói của Trầm Lạc bắt đầu nức nở. Vũ Văn Thượng lại thật sự thích trẻ con ư.

Tiếp tục như vậy, y phục của nàng chắc chắn sẽ bị Vũ Văn Thượng xé rách. Mặc dù nàng chưa trưởng thành nhưng chỗ đó cũng đã phồng lên rất nhiều. Trầm Lạc nhìn trộm ngực mình, sau đó dùng sức kéo bàn tay của Vũ Văn Thượng cách xa bộ ngực của mình.

"Nàng thật thông minh, chuyện háo sắc của bổn điện hạ không lộ ra ngoài mà cũng bị nàng phát hiện. Nếu như nàng nói với người khác, như vậy sẽ không tốt chút nào. Nàng nói xem, bổn điện hạ có nên áp dụng một số biện pháp để bịt miệng nàng lại?" Khoé miệng Vũ Văn Thượng cười cợt đùa bỡn, bàn tay không chút lưu tình xé toang y phục của nàng ra. Bộ y phục màu tím cực kỳ tinh tế bị xé rách dài đến tận eo.

Cảnh xuân chợt lộ ra, bên trong chiếc yếm đỏ thẫm sắp xuất hiện. Trầm Lạc liều mạng kéo lại dây lưng của chiếc yếm.

Bình thường dây yếm đều ở đằng sau, nhưng Trầm gia muốn nổi bật, vì muốn yếm của nữ tử trở nên thuận tiện hơn, nên đã để dây yếm phía trước dưới phần ngực. Thiết kế độc đáo của Trầm gia như thế lại dễ dàng để cho Vũ Văn Thượng thực hiện được hành vi vô sỉ.

Bên tai truyền đến tiếng cười khẽ: "Cái yếm này thật lạ, nhưng bản điện hạ rất thích. Lạc nhi, nàng nói thử xem?" Không đợi Trầm lạc phản ứng, bàn tay to đã đánh úp lên mông Trầm Lạc, Trầm Lạc cảm thấy thân thể mình được nâng lên trên không. “Xoạt” một tiếng, cả chiếc yếm cùng bộ y phục màu tím đều bị rơi xuống đất. Cảm thấy trên người chợt lạnh, Trầm Lạc hốt hoảng không biết nên ngẩng đầu hay cúi đầu, sau cùng lại lấy tay che ngực.

"Điện hạ, ngươi không phải là kẻ thích trẻ con. Thả ta đi, không thể tiếp tục như vậy được. Ta muốn về nhà." Hoang mang và sợ hãi tột độ khiến Trầm Lạc nhớ nhà, nếu là ở nhà sẽ không có ai dám khi dễ nàng như vậy. Trong nhà, nàng là lớn nhất, sẽ không ai đối xử như thế với nàng. Khoé miệng Vũ Văn Thượng nở nụ cười, ngừng mọi hành động lại, sau đó nhẹ nhàng ngồi cạnh giường, giơ tay dịu dàng vuốt ve gương mặt của Trầm Lạc, không biết sang năm khuôn mặt này sẽ biến thành hình dáng như thế nào đây?

"Lạc nhi, những ngày tới ở trong cung phải cẩn thận một chút. Ta phải đến biên ải xử lý chuyện quan trọng. Ngay cả Hạ Quận chúa cũng không vào cung được. Những thiên kim trong sương phòng kia, nàng không cần để ý tới họ, ngay cả biểu muội cũng không cần để ý. Ta không ở trong cung, rất nhanh nàng sẽ được đưa về nhà. Những gì xảy ta tối hôm nay, ta muốn nàng nhớ cho kỹ . Đợi sang năm, sau khi nàng trưởng thành, lại tiến cung. Được không?"

Thấy Vũ Văn Thượng đột nhiên dịu dàng, Trầm Lạc cố đè nén tâm trạng của mình. Sang năm sau khi trưởng thành lại tiến cung? Hoàng cung trong mắt Trầm Lạc như mãnh thú và dòng nước lũ, trốn còn không kịp còn chủ động vào cung sao. Ngước mắt nhìn Vũ Văn Thượng, lần đầu tiên Trầm Lạc phải miệng nói một đằng, tâm nghĩ một nẻo: "Điện hạ, vì sao người lại nhìn trúng mình ta? Không phải người yêu thích nữ tử kia sao?"

Bàn tay đang vuốt ve dời lên đỉnh đầu Trầm Lạc, "Ta đúng là có yêu thích nữ tử, nhưng nữ tử kia lại không biết ta thích nàng ấy." Vũ Văn Thượng nói nhưng căp mắt vẫn dính chặt trên người Trầm Lạc. Khoé miệng Trầm Lạc giật liên hồi. Không biết nàng có nên cảm thấy may mắn không khi biết nữ tử Vũ Văn Thượng thích lại là Trầm Lạc nàng, đến các thiên kim tiểu thư khác cầu mong mà còn không được nữa là. Vũ Văn Thượng kia đang bày tỏ tâm sự với nàng sao, tình huống bây giờ thích hợp để tâm sự lắm sao, khi trên người nàng trần trụi không một mảnh vải che thân thế này?

"Có thể cho ta mặc quần áo trước rồi nói chuyện này sau được không?" Trầm Lạc cẩn thận từng li từng tí mở miệng nói. Điều này khiến Vũ Văn Thượng vui mừng cho rằng nàng đã suy nghĩ lại.

Đôi mắt nóng bỏng ấy vẫn dán chặt trên người nàng khiến Trầm Lạc đỏ bừng mặt. Rốt cuộc có cho nàng mặc xiêm áo không đây. Tiếng cười khẽ truyền đến, sau đó Trầm Lạc chỉ cảm thấy trên người đau nhói. Hai tay đang ôm ngực theo cái đánh mà vung ra hai bên, đột nhiên Vũ Văn Thượng nhào lên trên cơ thể không một mảnh vải của nàng.

"Không phải nàng đã từng nói, nếu nam tử chạm vào nữ tử nào, nàng kia sẽ phải gả cho nam tử đó. Nàng có biết chạm đó có ý gì không? Hôm nay ta sẽ cho nàng thử một chút, thế nào?"

Trầm Lạc gạt tay Vũ Văn Thượng đang ở trên đầu ra: "Không cần, chuyện này dừng ở đây đã. Ta đồng ý với ngươi sang năm sẽ vào cung, chuyện này đợi lúc đó hãy…” Vũ Văn Thượng "vô tình" dùng sức vặn bung mười đầu ngón tay thon dài của nàng ra, cuối cùng những ngón tay cũng bất lực mà buông lơi trên giường. Còn người kia mang theo hơi nóng rực ùn ùn kéo đến hôn lên người nàng.

Nam tử vuốt ve bộ ngực còn chưa phát triển hết. Mặc dù sinh lý Vũ Văn Thượng bình thường nhưng hắ