
Mở đầu:
Kinh đô Liêu quốc, trong thư phòng Thái tử phủ.
"Thái tử, ngươi thật sự muốn kết hôn với Đại Tống công chúa sao?" Một lão giả râu bạc đáy lòng đích nghi hoặc hỏi.
"Ân, phụ vương phái ngươi tới khuyên can ta phải không, Cáp Đại?" Nam tử trẻ tuổi ngồi ở bàn lạnh lùng mở miệng, khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng có thể làm cho ánh mắt người thường trở nên mê đắm, làm cho Cáp Đại phía đối diện hắn lại không rét mà run.
"Cựu thần không dám, chính là hoàng thượng ra lệnh cựu thần tới nhắc nhở thái tử, lần này Liêu Tống hai nước liên minh bất kể là nguyên nhân hay hậu quả đều có điểm đáng ngờ, bởi vậy có thể thấy được Đại Tống hảo tâm bất an; cựu thần cho rằng, công chúa này vô cùng có khả năng là Đại Tống phái tới nằm vùng, danh là hòa thân, kì thực là để dò hỏi tình hình trong nước." Cáp Đại nói ra ý nghĩ của chính mình về địch ý.
"Ta biết, nhưng nàng chỉ là một công chúa làm sao có năng lực làm ra cái gì được?"
"Thái tử, công chúa này nàng. . . . . ."
"Đủ rồi, Cáp Đại, không cần lại đề cao nàng." Tạm dừng một lát, nam tử trẻ tuổi nhìn quét qua Cáp Đại đang bị dọa ngốc liếc mắt một cái, khóe miệng hơi hơi cắn cong, trên mặt tuấn mỹ lộ ra một cái tươi cười tà ác. "Nếu Đại Tống tự nhiên đưa tới cho ta một cái công chúa để đùa, ta cớ sao mà không đáp ứng?"
Cáp Đại kinh ngạc nhìn thấy hắn tươi cười mị hoặc lòng người, bắt đầu đồng tình với Thái tử phi tương lai - công chúa Triệu Khuynh Thành.
Một cái tuấn mỹ đến trời xanh cũng ghen ghét, nhiệt tình như hỏa, lãnh khốc như băng, là một nam tử văn võ song tuyệt, tuyệt đối là ác mộng của nữ nhân, huống chi nam tử này chính là Liêu quốc thái tử - Da Luật Tề.
---
Trên điện Đại Tống
"Ta nếu là gả cho Da Luật Tề, ta sẽ hạnh phúc không?" Triệu Khuynh Thành nhìn gương trầm tư tự hỏi, gương đồng ánh ra dung nhan xinh đẹp của nàng.
"Gả cho chính người mình yêu, như thế nào có thể bất hạnh được?" Triệu Khuynh Thành tự cười hỏi, "Tình yêu của ta cho hắn, tựa như đóa hoa nở rộ sáng lạn, tựa như dùng đao khắc vào đá thật sâu."
Nàng yêu Da Luật Tề, nàng liếc mắt một cái liền nhận định hắn.
"Bất quá. . . . . . Chính là chỉ có ngươi thương hắn mà thôi, hắn sẽ yêu ngươi không?" Triệu Khuynh Thành thở dài, lầm bầm lầu bầu: "Liêu Tống hai quốc gia ích lợi tranh giành là trở ngại các ngươi không thể vượt qua, hắn lại như thế nào có thể yêu ngươi?"
Hắn là Liêu quốc thái tử cao quý, nàng cũng là Đại Tống công chúa được sủng ái yêu thương nhất - thân phận vừa lúc xứng đôi!
Hắn tuấn mỹ tuyệt luân, nàng cũng chói lọi - đúng là trai tài gái sắc!
Hắn tài hoa hơn người, nàng cũng trí lực phi phàm, đương là chúc nữ họ Gia Cát, trí tuệ chỉ có hơn chớ không kém.
Nàng tự tin tràn đầy, nàng cùng hắn rõ ràng là trời đất tạo nên một đôi, có lý do gì khiến cho bọn hắn không thể yêu nhau?
"Hắn nhất định sẽ yêu ta!" Triệu Khuynh Thành phút chốc ngẩng đầu, nhìn bóng mình trong gương tự cười cổ vũ, kiên định nói.
Chương 1.1
Trong tân hỉ phòng, một hình ảnh hiện ra.
Triệu Khuynh Thành tự mình xốc lên hỉ khăn, đoan trang cúi xuống một nam tử đang say rượu nằm ở trên giường - Da Luật Tề.
Năm ấy lúc mười hai tuổi, nàng lần đầu gặp gỡ hắn, từ đó về sau nàng liền trở thành một các xác không hồn, không chỉ ở trong thư viện hoàng cung Tống thất xem thơ tình, nàng thậm chí ngày ngày đêm đêm thẫn thờ tương tư.
Sau lúc mười sáu tuổi, lần thứ hai gặp hắn, nàng lại thành một người si tình, không để ý rụt rè, lễ giáo, lớn mật giả truyền thánh chỉ, một tay bày ra đám hỏi hai quốc gia Tống Liêu.
Một lòng chờ mong đến giờ khắc này, tay nàng kìm lòng không đậu sờ lên mặt Da Luật Tề, cảm nhận xúc cảm chân thật ở lòng bàn tay, làm cho tâm nàng lo sợ không yên cuối cùng tìm được địa phương dựa vào.
Nàng rốt cục được gả cho hắn!
Đầu ngón tay nàng hạ xuống khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân, đủ để mê hoặc nữ tử. Lông mi hắn dài thẳng, mi gian bao phủ một cỗ dương mới vừa khí; ánh mắt hắn giống thiên tinh, khi hắn khi nhìn chăm chú giống như có lửa nóng, có thể hòa tan cả sắt đá; mũi hắn cao thẳng, môi hắn cũng rất đẹp, khi cong lên, phảng phất đem tất cả đùa cợt cùng cười tà thu hết về khóe miệng.
Từ từ. . . . . . nếu ánh mắt hắn giống thiên tinh? Hắn tỉnh!
Bị tân nương tử háo sắc sỗ sàng là cái gì cảm giác? Trong lòng hắn cảm thấy nàng là người như thế nào? Khuôn mặt xinh đẹp Triệu Khuynh Thành bay lên hai đóa mây đỏ, phản xạ thu hồi tay đang khinh bạc Da Luật Tề.
Giáo điều Đại Tống không phải thực nghiêm khắc sao? Vì cái gì công chúa này cư nhiên đối với hắn động tay động chân? Da Luật Tề nhìn thấy hai má nàng đỏ bừng; cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng trương liễu trương, sau đó thẹn thùng quay đầu, không dám lại cùng hắn đối diện.
Hắn dám cam đoan nàng đều không phải là thật sự thẹn thùng, hắn thông minh sâu sắc nhìn theo nàng thấy lóe lên trong đáy mắt một tia như con mèo nhỏ tinh ranh sau đó có sự dào dạt đắc ý; nàng không phải nữ tử đẹp nhất hắn gặp qua, nhưng tản ra một cỗ phong tình khó có thể nói thành lời, điều này làm cho hắn có một lát hít thở thật không thông.
Hắn không nên vì nàng thất t