
i liệu ngài muốn.” Đức Nữ đem một ít công
văn đặt lên bàn. “Còn nữa..., phó tổng giám đốc nhắc nhở ngài buổi hẹn tối
nay.”
“Không có việc gì, cô có thể tan việc.” Long Kiệt cũng không ngẩng đầu lên nói.
Đức Nữ do dự một chút, liền đi ra ngoài.
Mấy phút sau, Long Kiệt thu thập xong đồ đạc, đi ra khỏi phòng làm việc. Mà lúc
này bàn làm việc của Bàng Đức Nữ không có ai, không biết là cô đã tan việc hay
là đi nơi nào; về phần Hà Ngữ Hoa hẳn là tan việc rồi, mặt bàn dọn dẹp rất
chỉnh tề, cái ghế cũng cập vào tốt lắm.
Long Kiệt giống như vô tình nhìn lướt qua, sau đó đi vào thang máy trước bấm
xuống lầu một, mới lại lên lầu 32 phòng phó tổng giám đốc.
“Anh đang làm cái gì? Nhất định phải thần bí như vậy sao?” Tạ Tề Nhĩ đã không
nén được tức giận, vừa thấy hắn đi tới liền mở miệng hỏi.
Long Kiệt ngồi xuống ghế sa lon tiếp khách bên cạnh, cầm tờ báo lên xem. Tạ Tề
Nhĩ sửng sốt. “Anh cứ như vậy chạy tới bên này xem báo?” Nếu như Long Kiệt
không có ý định đi bắt người thần bí, hắn ta cần phải đi tới cuộc hẹn rồi.
“Anh có chuyện có thể đi trước.” Long Kiệt không muốn để ý đến hắn ta.
“Anh...” Có lúc Tạ Tề Nhĩ thật cảm thấy Long kiệt cùng thư ký lạnh như băng,
cứng nhắc kia của hắn là trời sinh một đôi, cái loại ánh mắt lành lạnh đó giống
như xem người trước mắt đều là kẻ ngu, làm cho người ta không thoải mái.
Ai! Nhưng hắn vẫn là ông chủ!
Tạ Tề Nhĩ không thể làm gì khác hơn là buồn bã ngồi xuống tiếp tục công
việc, chờ xem Long Kiệt có tính toán gì, hắn chung quy sẽ không có việc gì làm
chạy tới bên này xem báo chứ?
Quả nhiên hai mươi phút sau, Long Kiệt đem tờ báo đặt xuống, cầm đồ đạc của
mình liền đi tới cửa thang máy.
“Này, anh đi đâu vậy?” Tạ Tề Nhĩ đi theo ra ngoài, thấy Long Kiệt đi vào thang
máy, hắn ta lách mình một cái, vội vàng đi theo.”Anh không thể chờ tôi một chút
sao?” Cái khuôn mặt tuấn tú đẹp trai kia của hắn suýt bị cửa thang máy kẹp mất!
“Câm miệng.” Long kiệt vừa quát, Tạ Tề Nhĩ lập tức đem một chuỗi lời oán trách
nuốt vào.
Thang máy im lặng ở lầu 33 mở ra, bước chân Long Kiệt nhẹ nhàng chậm chạp đi
đến phòng làm việc của mình, tay đè tới cửa, chậm rãi mở cửa ra.
Tất cả đều xảy ra trong tích tắc, đáp án công bố rồi!
Ngồi ở trước bàn làm việc tổng giám đốc, đôi tay bay múa trên bàn phím, không
ai khác, chính là tiểu thư Bàng Đức Nữ.
“A!” Miệng Tạ Tề Nhĩ há thật lớn.
Ngược lại trên mặt Long Kiệt không có biểu cảm gì, mà đồng thời tên tội phạm
kia lúc chuyện bị bại lộ, trừ đáy mắt có chút kinh ngạc, cũng không có cảm giác
hốt hoảng.
Nói tóm lại, người duy nhất hốt hoảng là Tạ Tề Nhĩ.
“Tại sao cô muốn làm như vậy?” Long Kiệt chậm rãi hỏi, mặc dù sự việc này giống
như suy đoán của hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy kinh ngạc.
“Còn có thể tại sao?” Chẳng lẽ là hứng thú sao? Đức Nữ dứt khoát không đếm xỉa
đến mà dựa người về sau, phát hiện cái ghế tổng giám đốc kia ngồi rất tốt.
Thế nào cũng bị đuổi, bây giờ làm gì cũng không kịp rồi, không bằng tỉnh táo
lại, nói không chừng chuyện không có tệ như vậy.
Đối với cô, Long Kiệt có thể nói là rất thưởng thức. Dù sao phụ nữ gặp phải
loại tình huống này, người có thể tỉnh táo như vậy không nhiều lắm, mà dáng vẻ
cô ngồi trên ghế của hắn còn giống như là một bà chủ.
“Cái này để cho cô kiếm thêm không ít?” Long Kiệt chỉ báo điện tử, hiện tại
đang không e dè hiện ra ở trước mặt hắn.
“Đúng! Tôi không nghĩ tới phản ứng sôi nổi như vậy, cái này cũng nên cám ơn mị
lực của tổng giám đốc liên tục tạo cơn sốt.” Ngày hôm qua nhờ hắn lại kiếm
không ít tiền, vì hôm qua hắn không đi tham gia thi đấu thể thao, khiến cho
người cược hắn được giải vận động viên xuất sắc đều thua!
“Chẳng lẽ cô không nghĩ qua sự việc này bị tôi biết sẽ có hậu quả gì? Cô cho là
tôi cho phép công ty có loại hành vi đánh bạc này sao?”
Thật ra thì Đức Nữ vừa bắt đầu chỉ là vì chơi thật vui, vốn định phát xong tờ
báo điện tử cuối cùng của hôm nay thì dừng lại, không nghĩ rằng sẽ bị Long Kiệt
tra được.
“Tôi không biết anh nghĩ như thế nào, nhưng từ trước đến giờ tôi thật sự không
cố ý giấu diếm tôi là người phát hành báo điện tử.” Đức Nữ nhún vai một cái.
“Nào có?” Tạ Tề Nhĩ bị gạt ở một bên cuối cùng tìm được khe hở chen miệng vào.
“Cô thậm chí cố ý dùng máy tính của Long Kiệt phát tin, đây quả thực là muốn
đánh lừa dư luận! Nếu không phải hôm nay chúng tôi bắt được, sợ rằng cũng khó
có ai nghĩ đến cô đi?” Làm sao mà anh ta càng nói càng có khuynh hướng
khâm phục người ta?
“Tôi đã nói tôi từ trước đến nay chưa từng giấu diếm.” Đức Nữ nhắc lại lần nữa,
vô cùng nhẫn nại tựa như đang cùng một người ngu ngốc nói chuyện. “Vậy anh nói,
chuyên mục báo điện tử đều là người nào viết?”
“Isha? Michelle... Sophie, tại đây còn có báo điện tử!” Tạ Tề Nhĩ chỉ chỉ tài
liệu trên bàn, ra vẻ tự đắc trả lời.
Còn muốn giải thích? Rõ ràng là dùng tên giả!
Đức Nữ nhìn Long kiệt một cái, phát hiện ánh mắt của hắn cao thâm khó lường.
“Tôi hỏi anh, trong series phim 007, nữ chính của Golden Eye(1) tên gọi là gì?”
Ánh mắt của cô nhìn Long Kiệt, nhưng vấn đề là hỏ