
làm người ta không phòng thủ được, đây chính là chỗ cao minh của hắn ! Vừa tiết kiệm thể lực lại có thể dễ dàng hóa giải công kích của đối phương! Vì nhìn thấu được chiêu thức của hắn, Hiên Viên Dạ cũng không đánh chính diện, ngược lại đánh từ bốn phía, mặc dù có tiêu hao thể lực nhưng kết quả cũng không tồi! Ít nhất làm cho Ngô vạn lợi phải toàn lực ứng đối! Dù sao Hiên Viên Dạ cũng là thiên tài võ học, lại có thêm hai cao thủ như Mạc Kính Phong và Lâm Gia Hưng, Ngô Vạn Lợi không muốn thua cũng khó
Mắt thấy sắp bị thua, Ngô vạn lợi quýnh lên, đột nhiên nhớ tới vật trong ngựvc ! Cho nên hắn tránh ra sự công kích của ba người, nhanh chóng ném quyển sổ ra, nhanh chóng tấn công về phía Ngọ Lăng Phong ! Mạc Kính Phong cùng Lâm Gia Hưng cả kinh vừa định xông qua nhưng lại có người nhanh hơn một bước! Hiên Viên Dạ kịp thời chụp lại tay hắn! Ngô vạn lợi tức giận trở tay muốn mở nàng ra, không nghĩ tới lại vô tình xé ra khăn che mặt của nàng! Trong nháy mắt, một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành hiện ra trước mặt hắn
Ngô vạn lợi ngơ ngác nhìn nàng, căn bản đã quên tình cảnh của mình! Hiên Viên Dạ không chút do dự, nhấc chân dùng mười phần công lực đá vào bụng hắn ! Chiến tranh kết thúc! Ngô vạn lợi bay ra, miệng phun máu tươi, căn bản dậy không nổi! Ánh mắt mở to không thể tin mình lại bai dưới tay một nữ nhân, hơn nữa lại là một nữ nhân đẹp như thiên tiên
“Ha ha ~ Bại dưới tay nữ nhân có phải thê thảm lắm không ? ? ? Ách ~ Mạc Kính Phong… Ngô…” Cũng phải cho nàng ám hiệu để nàng biết mà chuẩn bị chứ !
“Bây giờ chúng ta trở về để còn tính sổ một chút !” Mạc Kính Phong nghiến răng nghiến lợi!
Sách sách! Ngọ Lăng Phong cảm giác da đầu có chút tê dại! Hoàn hảo trước đó nàng đã có “chuẩn bị”
“Ngươi đã nói sau này không rống ta!”
“Đó là sau này, còn bây giờ vẫn chỉ là bây giờ mà thôi”
“Két ~? !” Có chuyện vô lí như vậy sao ?
“Chẳng lẽ ngươi thật muốn ta chết mới cam tâm a!” Ngọ Lăng Phong lại làm ra bộ dạng mềm nhũn
“Câm miệng! Chiêu này mất hiệu lực !” Mạc Kính Phong giận đến ôm chặt nàng vào lòng, “chết” đã trở thành từ cấm kị của hắn
“Rống ~ ngươi ~” buông một chút a! Sắp ngạt thở chết rồi ! Nhưng Ngọ Lăng Phong còn chưa nói xong —
“Câm miệng! Không cho nói chuyện!” Mạc Kính Phong dao động một chút, vì tức giận nên cánh tay lại buộc chặt hơn ! Sau đó, hắn nhìn thấy Ngọ Lăng Phong biết điều không nói nữa mới buông nàng ra
“Chết tiệt! Đã nói dùng chiêu này ~ ta nói rồi ~ Ngọ Nhi? !” Cảm thấy có điều kì lạ, Mạc Kính Phong gọi một tiếng!
Không có phản ứng!
“Không cho giả bộ ! Đứng lên!” Mạc Kính Phong lắc lắc nàng
Vẫn không có phản ứng ! Hắn bắt đầu thấy sợ !
“Ngọ Nhi! Đứng lên! Ta không trách ngươi là được!” Mạc Kính Phong la lớn ! Nhưng người trong ngực vẫn nhắm hai mắt không nói tiếng nào, chẳng lẽ ….
“Ngọ Nhi ~” tiếng kêu vang dội cả Ngô phủ ! Những người khác không nhịn được che kín lỗ tai!
Không nhịn được nữa, Diệp Tĩnh Tịch đứng ra —
“Đừng rống nữa, nếu ta không đoán sai, nàng chỉ ngất một chút thôi!” Nếu không thì thử xem còn thở không là biết liền, đúng là tình yêu làm người ta mù quáng
Không sai! Ngọ Lăng Phong chỉ mệt môt chút ! Cộng thêm bị ngạt thở !
Ngất đi… ; Trong đầu Mạc Kính Phong quanh quẩn mãi những lời này, thật lâu sau mới hoàn hồn, sau đó lao như bay ra Ngô phủ, đúng là làm người ta quá bực mình ! Chuyện đánh nhau ở Ngô phủ bắt đầu kinh động đến quan phủ, người trong Ngô phủ tố cáo người của Mạc phủ đến làm loạn với quan phủ ! Ai ngờ bọn họ lộng xảo thành chuyên, quan phủ điều ta liền thấy được sổ sách bị rớt trên sàn nhà của Ngô Vạn Lợi, nhờ thế nên điều tra được chuyện hắn hãm hại Mạc gia, cộng thêm Lâm Gia Hưng dùng một chút quan hệ, vì vậy liền tuyên bố người Mạc phủ vô tội, trực tiếp thả đi. Người Ngô phủ tuy bất bình nhưng cũng không thể làm gì
Mà kể từ khi bị thương , cuôc sống Ngọ Lăng Phong chưa bao giờ thoải mái qua ! Mạc Kính Phong không dám rống lớn với nàng nữa, nhưng lại suốt ngày bắt nàng uống ba cái thứ thuốc bổ, giống như bảy giờ —
“Uống cháo gà này đi ~”
Nhìn hắn đen mặt , Ngọ Lăng Phong lại chột dạ, sau đó đành miễn cưỡng nâng chén cháo lên húp một hơi
“Ta không muốn uống nữa!” Đồ ăn mĩ vị nhiều quá cũng ngán, huống chi là cháo gà không có gì đặc biệt ! Ngọ Lăng Phong nhẹ nhàng đẩy chén cháo gà qua tay hắn
“Uống hết!” Mạc Kính Phong nhẹ nhàng đưa đến trước miệng nàng
“Rống ~ đã nói không uống a !”
“Ngọ Nhi ~! Đừng làm ta tức giận!” Hắn ẩn nhẫn lâu rồi! Không phải là giận nàng mà là giận mình không bảo vệ được nàng tốt !
“Tức giận thì tức giận! Ai sợ ai a! Ta không chọc giận ngươi ngươi cũng nghiêm mặt cả ngày!” Ngọ Lăng Phong bực mình nói, nàng cũng đã xin lỗi rồi, hắn còn muốn gì nữa a ?
Mạc Kính Phong liếc nàng một cái, sau đó thở dài, bỏ bát cháo trong tay ra, ôm lấy nàng
“Ta không phải là giận ngươi, ta chỉ giận mình, lúc ấy không thấy ngươi phản ứng, ta còn cho là…”
“Thật xin lỗi!” Ngọ Lăng Phong dịu ngoan vùi vào ngực hắn! Sau khi tỉnh lại, nghe Dạ nói phản ứng của hắn lúc đó, nàng cũng có chút đau lòng ! Biết rõ hắn yêu nàng như vậy, c