
ì vui thích mà nhịn không được run rẩy, than nhẹ một tiếng.
Trời ạ, phản ứng của cô làm sao có thể
như thế nhanh chóng mà ngọt ngào, như thế thuần túy mà trực tiếp? Một
người phụ nữ làm cho đàn ông tha thiết mong muốn như vậy,bảo hắn như thế nào cự tuyệt được đây?
Mang theo mỉm cười, hắn bắt đầu khiêu
khích cô mãnh liệt, nhiệt tình, mà phản ứng của cô cũng giống như hắn
suy nghĩ vậy trực tiếp, nhiệt liệt, hơn nữa mị hoặc cơ hồ làm cho hắn
không khống chế được.
Hô hấp của cô trở nên rất nhanh mà đứt
quãng, liền cùng hắn. Cô rốt cục không chịu nổi sự vuốt ve khiêu khích
của hắn nữa, hai tay của cô bắt đầu cấp tốc ở hắn trên lưng chạy loạn,
thân hình mềm mại ở dưới thân hắn lại càng không ngừng mấp máy, còn
không ngừng phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Phản ứng của cô giống như xử nữ chưa
hiểu chuyện,nếu Viên Diệp còn có một tia lý trí tồn tại, mà không bị
nhiệt tình cùng dục vọng tràn ngập hắn sẽ phát hiện đến điểm này.
Đáng tiếc giờ này khắc này hắn căn bản
là tinh trùng hướng não, trừ bỏ muốn cô, muốn chính mình chôn sâu ở
trong cơ thể cô, cảm thụ toàn bộ cô, đầu hắn rốt cuộc nghĩ không ra
chuyện thứ hai.
Viên Diệp đem cô đặt ở dưới thân, bỏ đi trói buộc giữa hai người, đem chính mình đặt mình vào trong cô vì hắn
duỗi thân mà mở ra hai chân , sau đó dùng sức tiến vào cơ thể cô.
“ A!” thình lình xảy ra đau đớn làm cho Tỉnh Vu Hiểu nhịn không được kêu ra tiếng sợ hãi, mười ngón nháy mắt
bấu chặt vào bả vai hắn.
Cô đau đến trợn to hai mắt, giãy dụa
muốn hắn đẩy ra, mới làm cho hắn kinh ngạc tìm về một ít lý trí, phát
hiện sự thật kinh người cô đúng là xử nữ.
Tại sao có thể như vậy? Cô dám nửa đêm
bò lên giường đàn ông, thậm chí còn gần gũi sờ loạn hắn, phụ nữ lớn mật
lại nhiệt tình như vậy, làm sao có thể là một xử nữ được?
Nhưng nghĩ lại phản ứng của cô cùng với động tác trúc trắc của cô, đúng vậy, biểu hiện của cô đích thực là xử nữ.
Ông trời, hắn rốt cuộc là ma quỷ dẫn
dắt hay là làm sao vậy? Sao lại để chuyện hoang đường này phát sinh, hắn rốt cuộc là làm sao vậy? Mà người phụ nữ này lại là vì cái gì mà tiếp
cận hắn?
Hắn nheo mắt, nhìn chằm chằm khuôn mặt
nhỏ nhắn đầy lệ ẩm ướt trước mắt này, đột nhiên cảm giác được sự tức
giận thình lình xảy ra. Cô ta là có kế hoạch, có mục đích nên bò lên
giường hắn sao?
Tức giận ở trong nháy mắt bao trùm dục
vọng, hắn lui về phía sau rời khỏi cơ thể cô,cô lại đột nhiên ưm một
tiếng, hai chân cô thon dài nâng lên bám vào bên hông hắn đưa hắn hung
hăng kéo trở lại.
Chợt va chạm làm cho hai người đều nhịn không được rên rỉ ra tiếng, cũng làm cho Viên Diệp dục vọng lại lần nữa dâng lên tràn ra khó có thể quay đầu.
Hắn trong mắt đầy dục hỏa, hai tay đột
nhiên chế trụ thắt lưng mảnh khảnh của cô, sau đó bắt đầu ở trong cơ thể cô kịch liệt rong ruổi, thẳng đến khi hai người đều bị thứ tình cảm
mãnh liệt khiến người ta sợ hãi này hoàn toàn cắn nuốt mới thôi. Ánh sáng mặt trời lặng lẽ chiếu vào phòng ngủ.
Viên
Diệp chậm rãi tỉnh táo lại, vừa mở mắt liền thấy trước mắt hé ra khuôn
mặt xinh đẹp nhu hòa nằm nghiêng cạnh hắn, mà mũi hắn ngửi bốn phía đều
tràn ngập hương thơm của cô.
Cơ hồ là lập tức, hắn
nhớ tới hết thảy mọi chuyện tối hôm qua, nhớ tới hai người nhiệt tình cơ hồ muốn cháy giường, cùng với mục đích và âm mưu cô tiếp cận hắn.
Hắn mày lập tức nhíu chặt lên, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm khắc mà lãnh khốc.
Hắn đột nhiên đứng lên,
tuyệt không để ý động tác xuống giường của mình khiến cô bị đánh thức.
Mà cô quả nhiên bị hắn đánh thức.
Tỉnh Vu Hiểu thong thả mở mắt ra, cảm giác toàn thân giống như bị xe cán qua người, hoặc bị
đánh bay lên cao. Cô bị làm sao vậy, vì sao toàn thân đau nhức như vậy?
Cô nghi hoặc nhăn mặt, vừa nhấc mắt, lại bị cái nhìn của người đàn ông đứng ở bên giường khiến cô sợ tới mức hai mắt mở to, thiếu chút nữa hét lên thất thanh.
“ Mặc xong quần áo, đi ra bên ngoài.” người đàn ông kia lạnh lùng quăng ra những lời này với
cô, mặc kệ phản ứng của cô liền xoay người ra khỏi phòng.
Tỉnh Vu Hiểu ánh mắt di động theo hắn , mới khiếp sợ phát hiện chính mình đang ở trong một gian phòng hoàn toàn xa lạ.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Cô mặt không có chút
máu trừng mắt trước mọi thứ xa lạ này, chuyện tối hôm qua phát sinh,từng chuyện từng chuyện rõ ràng trở lại làm cho cô cả người cứng ngắc thiếu
chút nữa biến thành hoá thạch.
Trời ơi, này rốt cuộc là làm sao, cô như thế nào lại chạy đến chỗ này chứ?
Tuy rằng không biết đây là làm sao, nhưng cô lại nhớ rõ là chính mình tự đi vào gian phòng này.
Cô nhớ rõ thay cô mở
cửa là một người đàn ông biểu tình lạnh lùng đủ để đông chết người, cũng nhớ rõ hắn hỏi qua cô tới nơi này làm cái gì, mà cô lại trả lời hắn về
nhà ngủ, còn muốn hắn đừng chặn đường.
Úc, trời ạ, cô rốt
cuộc đã làm cái gì vậy ? Tuy rằng cô đã sớm thừa nhận chính mình là một
kẻ mơ hồ, nhưng về nhầm nhà, đi nhầm cửa, ngủ nhầm giường còn chưa tính, cô tối hôm qua còn…
Nhớ tới tối hôm qua cô còn tự cho là mộng xuân, Tỉnh Vu Hiểu nhịn không được hai gò má đỏ rực, phát ra tiếng rên rỉ xấu hổ.