
ì? Em cần dùng bát quái để dời đi lực chú ý của mình đối với cà
phê.”
“ Nghe nói Quan Hàm Tư ở dưới lầu trên
đường cái cùng người ta đánh một trận, tuy rằng hắn cũng sưng mắt, bất
quá đối phương bị hắn đánh cho kim quang lòe lòe, thụy khí ngàn điều (ai,cái này ta chịu thôi,đại khái là bị đánh cho thê thảm,thấy trời đầy sao,tội nghiệp Diệp ca ), thật sự là đại khoái nhân tâm.”
“ Đã xảy ra chuyện gì?” Tỉnh Vu Hiểu mở to mắt hỏi.
“ Nghe nói là đối phương động thủ trước đánh người, Quan Hàm Tư mới trả đòn.”
“ Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“ Nghe nói Quan Hàm Tư là vì hưởng tề nhân chi phúc mới bị đánh.”
“ Tề nhân chi phúc?”
“ Chính là nhị nữ cộng sự nhất phu (hai nữ nhân chung một chồng) tề nhân chi phúc nha. Đối phương tựa hồ chính là khó chịu chuyện này, mới có thể động thủ đánh người.”
“ Này quả thực là……” Tỉnh Vu Hiểu nghe được lòng đầy căm phẫn, trong lúc nhất thời nói không ra lời.
“ Như thế nào?” Lưu Dư nhìn cô hỏi.
“ Mạc danh kỳ diệu!”
“ Mọi người đều nói như vậy.” Lưu Dư mỉm cười uống một ngụm cà phê, lại ăn một miếng bánh ngọt.
“ Cái tên mạc danh kỳ diệu kia rốt cuộc là làm sao vậy, bắn tên không đích (làm việc bậy bạ,vô căn cứ) như vậy ? Hắn có chứng cớ gì nói Quan Hàm Tư hưởng tề nhân chi phúc,
hắn chẳng lẽ không biết chúng ta tám lầu nhà trọ này, đều được người
xung quanh cải danh nhà trọ hạnh phúc sao? Quả thực chính là mạc danh kỳ diệu!” Tỉnh Vu Hiểu tức giận nói.
“ Ân, nói rất đúng.” Lưu Dư gật đầu phụ họa, “ Bất quá nghe nói người kia bị Quan Hàm Tư đánh ngã trên mặt đất, vẻ mặt bất tuân tuyên bố: Tôi tuyệt đối không cho phép cậu khi dễ Vu
Hiểu như thế.”
Tỉnh Vu Hiểu nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó nghi hoặc trừng mắt nhìn cô. “ Vu Hiểu?”
Lưu Dư gật gật đầu với cô, ung dung đưa bánh ngọt vào miệng.
“ Nguyên lai bạn gái hắn cùng tên với em nha, cái này thật là trùng hợp.” Tỉnh Vu Hiểu bừng tỉnh đại ngộ vỗ tay.
Lưu Dư kinh ngạc thiếu chút nữa đem một miệng bánh ngọt toàn bộ phun ra.
“ Em vừa mới nói cái gì?” cô vẻ mặt biểu tình khó có thể tin trừng mắt nhìn Tỉnh Vu Hiểu.
“ Chính là bởi vì bạn gái hắn với em
cùng tên, cho nên hắn mới có thể nghĩ lầm em là bạn gái hắn, cho nên đối Quan Hàm Tư động thủ, không biết em Vu Hiểu này là một người khác, cho
nên hết thảy căn bản chỉ là một hồi hiểu lầm mà thôi.” Tỉnh Vu Hiểu vừa
nói vừa gật đầu.
Lưu Dư cứng họng trừng mắt nhìn cô, đối với sự trì độn của cô hoàn toàn nói không ra lời.
“ Vu Hiểu, chị nghĩ chị vừa mới khả năng đã quên nói với em một chuyện.” cô hít một hơi thật sâu.
“ Chuyện gì?” Tỉnh Vu Hiểu mỉm cười nhìn cô, hoàn toàn không chú ý tới Lưu Dư vẻ mặt biểu tình bị đả bại.
“ Cái người cùng Quan Hàm Tư ra tay quá nặng ấy, tên gọi Viên Diệp.”
Lúc này đổi lại là Tỉnh Vu Hiểu mở lớn hai mắt. Viên Diệp?
Tỉnh Vu Hiểu không nghĩ tới mình còn có thể nghe thấy cái tên này, cô nghĩ sau khi hắn về Mỹ, hai người bọn họ
kiếp này nhất định đã trở thành hai đường thẳng song song, không bao giờ có cơ hội cùng xuất hiện nữa.
Cho nên mặc kệ Vu Hi phản đối thế nào,
người khác lại dùng cái dạng ánh mắt thương hại cùng đồng tình đối đãi
cô, cô đều kiên trì muốn lưu lại đứa nhỏ trong bụng. Vì đứa nhỏ là ký ức rõ ràng nhất mà hắn lưu lại cho cô, cũng là đoạn ký ức cô từng yêu say
đắm khắc sâu trong lòng.
Cô nghĩ, cả đời này cô cũng sẽ không
luyến ái nữa, bởi vì cô sẽ dành hết tình yêu cho đứa nhỏ trong bụng,
nuôi dưỡng nó lớn lên, nhìn nó cưới vợ sinh con, nếu nó muốn biết phụ
thân mình là ai, cô cũng sẽ nói cho nó nghe đoạn ký ức yêu say đắm mơ hồ này.
Đứa nhỏ tuy rằng không có ba ba, nhưng
sẽ có dì cùng dượng, cùng với có được nhóm cô dì chú bác ở tám lầu nhà
trọ này yêu thương.
Nó tuy rằng không có em trai,em gái,
nhưng thời thơ ấu của nó tuyệt đối sẽ không cô đơn, bởi vì nó ít nhất sẽ có một em họ cùng tuổi bồi nó cùng nhau ngoạn, cùng nhau lớn lên.
Nếu này còn chưa đủ, nó cũng sẽ có rất
nhiều bạn tuổi gần gần mình, mà dì nó cũng có khả năng sẽ sinh thêm càng nhiều em trai hoặc em gái bồi nó.
Cô đã nghĩ hết thảy mọi chuyện đều tốt
lắm, cũng chuẩn bị tốt chuyện phải làm một người mẹ đơn thân khoái hoạt. Lưu Dư các chị thậm chí bởi vì lo lắng cô tính tình mơ hồ không chiếu
cố được trẻ nhỏ, mà sau khi đem Vu Hi chuyển đến lầu sáu liền giữ phòng
lại không cho thuê, mục đích chỉ là để cho nhóm bọn họ thay phiên tới
chiếu cố baby có gian phòng nghỉ ngơi.
Sau khi đột nhiên nghe thấy cô mang
thai, lại bị phụ thân đứa nhỏ ,chính là kẻ mà các cô gọi là xấu xa đoản
mệnh hỗn đản ,vứt bỏ ,nửa năm qua, mọi người ở đây đều đã chuẩn bị để
làm cô, dì, chú,bác thật tốt.
Cô thực cố gắng, mọi người cũng thực cố gắng đón nhận hết thảy, hơn nữa cũng đều đã thành thói quen, không thể
tưởng được Viên Diệp cư nhiên tại thời điểm này lại xuất hiện, rốt cuộc
là vì cái gì đâu?
Là vì đứa nhỏ trong bụng cô sao? Hay là vì muốn cùng cô nối lại tình xưa, tái tục tiền duyên? Nếu là vì đứa
nhỏ, hắn lại như thế nào mà biết chuyện cô mang thai?
Tỉnh Vu Hiểu mất hồn mất vía tiễn bước Lưu Dư, liền một mình ngồi ở phòng khách ngẩn ng