Tâm Can

Tâm Can

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323011

Bình chọn: 8.00/10/301 lượt.

ông muốn thế thì anh muốn cái gì?"

"Em thử nói xem?" Anh thản nhiên, không chờ cô kịp phản ứng đã vội cúp

máy.

Ôi cái tên đáng ghét này! Tân Cam ngay lập tức gọi lại.

"Anh nằm mơ nhé!"

Khiêu khích xong, cô tháo luôn pin điện thoại ra, không có gì phải sợ... Mặc

anh ta... Trong chốc lát cũng không thể đến đây mà trả thù được.

Nhà họ Thôi ngoài "con ngựa hạng nhất thành phố G" - Thôi Thuấn Hoa ra thì

người kế nhiệm chỉ có Thôi Thuấn Thần, nên khi Tân Cam nhận được hoa anh ta

chuyển đến, cô chỉ cảm thấy sởn gai ốc.cứ coi như cô và Thôi Thuần Hoa là hai

người nổi tiếng phong lưu, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, hai nhà Thôi – Tống đương

nhiên sẽ rất vui. Còn với Thôi Thuấn Thần thì sẽ có thân phận gì nhi? Cũng giống

một cô gái có xuất thân và thanh danh rắc rối, làm hài lòng cậu chủ đương nhiên

là chẳng có vấn đề gì, nhưng nếu gã cho Thôi Thuân Thần thì sau này sẽ làm bà

chủ... như vậy cả nhà họ Thôi liều chết cũng nhất định phá hoại cô.

Chậu hoa hồng trắng kia, nhìn qua cũng biết đó là một món đồ cổ rất có giá

trị, màu xanh ngọc thuần khiết, quả là rất đẹp, Tân Cam gõ nhẹ đầu ngón tay lên

bình hoa, lắng nghe thứ âm thanh trong veo, cô khẽ cười mim.

Cô thư ký của Tân Cam thích chậu hoa hồng ấy đến điên đảo: "Tổng Giám đốc!

Loại hoa hồng này rất hiếm, vô cùng quý giá, người thầy hướng dẫn của tôi trước

đây cũng đã từng trồng loại này. Có người đã trả một trăm nghìn đô la Mỹ ông ấy

cũng không bán."

"Hả?" Tân Cam hào hứng: "Lương mỗi năm của cô là bao nhiêu nhỉ?"

Cô thư ký không giấu giếm, nhẩm tính những con số, Tân Cam đưa bình hoa cho

cô ấy: "Cái này thuộc về cô," cô nói dứt khoát: "Thế chấp trước cho cô ba năm

tiền lương, còn dư bao nhiêu cũng không cần tìm tôi trả lại đâu!"

Khuôn mặt cô thư ký tái mét.

Người mang hoa đến đã lắng nghe từ rất lâu, cuối cùng không nhịn được, cười

phá lên. Tân Cam ngẩng lên liếc anh ta: "Sao anh vẫn chưa đi?"

Thôi Thuấn Hoa chớp chớp mắt nhìn cô: "Bởi vì nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành

mà." Anh ta khom người, đặt tấm thiếp mời vàng chóe lên bàn cô: "Ông già tôi bảo

lựa chọn dịp nào đó cho Thuấn Thần xuất hiện, nên tôi đã chọn ngày kỷ niệm Đài

truyền hình, sân khấu ngày hôm đó rất to, Thuấn Thần vừa về nước sợ không quen

nơi đó, cô có thể làm bạn đồng hành của nó được không? Vả lại hôm ấy tôi cũng

đi, cô không phải lo lắng mọi người sẽ nghi ngờ về mối quan hệ giữa cô và

nó."

Tân Cam chăm chú quan sát anh ta: "Thôi Thuấn Hoa, anh vừa bí mật giúp em

trai theo đuổi tôi, vừa lấy tôi ra làm bia đỡ cho anh, tiền chi phí đều là của

bố anh, một công đôi việc, quả là một kế sách hay."

Bị nói trúng tim đen, Thôi Thuần Hoa nở nụ cười vừa nham hiểm vừa anh tuấn:

"Tân Cam, tôi mong cô suy nghĩ thật kỹ rồi hãy đổ lỗi cho tôi, tôi phát hiện ra

cô rất thú vị đây."

Tân Cam cảm cũng thấy hứng thú: "Anh vừa giúp em trai anh theo đuổi tôi, vừa

cầu hôn tôi à?"

Thôi Thuấn Hoa buông tay: "Hai điều này không liên quan gì đến nhau."

"Ý anh là, không phản đối việc vợ và em trai có quan hệ với nhau?" Tân Cam

cười.

"À ờ..." Thôi Thuâh Hoa tay chống cằm, “tất nhiên, tôi và cô cũng không có gì

ràng buộc, chủng ta sống với nhau thân thiện, thoải mái, tự do, cô không nghĩ

rằng cuộc sống này rất tuyệt vời hay sao?"

Tân Cam nhìn anh ta bằng ánh mắt thương hại, chậm rãi nói: "Thôi Thuấn Hoa,

quanh quẩn bên cạnh cô ấy không phải là một sự an ủi." Kết hôn với chị họ của

Tân Thần và trở thành người thân của cô ấy, ớ ngay cạnh chứng kiến cô ấy kết

hôn, có con và có một gia đình hạnh phúc, nó liên quan đến cả một đời người,

nhưng cũng sẽ là sự dày vò cả đời.

Sau câu nói của cô, bỗng nhiên "con ngựa hạng nhất thành phố G" thay đổi hẳn

sắc mặt. Tân Cam không hề ngần ngại nhìn anh ta, khẽ mim cười.Thôi Thuấn Hoa nắm

chặt tay rồi thả lỏng ra, nét mặt mãi mới trở lại bình thường, nhưng vẫn có chút

gì đó thất vọng, đẩy thiệp mời ra trước mặt cô và hỏi: "Rốt cuộc cô có đi không?

Tôi còn biết đường nói với Thuấn Thần."

Khi Tân Cam cúi xuống nhìn tấm thiệp mời, ánh mắt khẽ lấp lánh, thực tế cô đã

đồng ý rồi.

Thôi Thuấn Hoa cười với cô, đang định nói thêm điều gì thì Tân Cam có điện

thoại, nên anh ta cáo từ đi ra.

Tân Cam nhìn bóng dáng cô độc ấy thì chợt xúc động, lại nghe thấy tiếng khóc

lóc của Trịnh Phiên Hoài trong điện thoại.

"... Hu hu hu, Tiểu Tâm Can... chân em bị gãy, đến thăm em đi..."

Tâm huyết cả đời của Trịnh An Đồng là Trịnh Phiên Nhiên, không quan tâm đên

Trịnh Phiên Hoài, cho dù Phiên Hoài gần như lớn lên cùng Phiên Nhiên. Tân Cam

gọi điện thoại hỏi chú Trần, quả nhiên Phiên Hoài không ở nhà họ Trịnh để dưỡng

thương mà lúc này đang ở bên Trịnh Phiên Nhiên. Tân Cam lái xe đi, cứ phóng

thẳng vào tận bãi đỗ xe lớn, trong ga ra có đủ các loại xe Mercedes đủ màu sắc

khác nhau, xen lẫn trong đó là một chiếc xe màu hồng khá quen thuộc. Tân Cam

vòng qua chỗ chú Trần đang đợi ở cửa chính,rồi đi thẳng lên tầng hai

Cô lặng lẽ đi bộ trên hành lang, nghe thấy tiếng Nhã Kỳ đang cười. Đó là âm

thanh mà cô đã nghe trong nhiều năm qua, nhưng cô chưa từng thấy âm tha


Duck hunt