Sự Dịu Dàng Chết Tiệt

Sự Dịu Dàng Chết Tiệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322853

Bình chọn: 7.00/10/285 lượt.

hẳng của bà ta, trong lòng cười mỉa. Người phụ nữ này đúng là cả đời chỉ

biết quanh quẩn cạnh đứa con cưng của bà ta, nếu có người nào định phá hủy hạnh

phúc của Minh Minh, bà ta nhất định sẽ giống như chim mẹ bảo vệ chim con, hung

hãn nhe nanh múa vuốt về phía kẻ địch.

“Cháu đã kết hôn rồi!”,

An An bình tĩnh nói, nét mặt khẽ cười, đúng thế, giờ nói việc này ra cũng đã

quen hơn, cô đã lấy chồng, đã trở thành bà Lục, rất hạnh phúc.

Vẻ mặt bà ta hoài nghi:

“Cô?”, hai mắt mở to nhìn An An.

Trong mắt bà ta dần dần

hiện lên vẻ khinh miệt, đúng là đoán chẳng sai, đứa con gái này sẽ tìm đại một

thằng nào đó để lấy. Chỉ một thời gian ngắn sau khi chia tay đã kết hôn rồi,

nhất định người đàn ông kia vừa già vừa xấu lại nghèo, nếu không thì có ai muốn

lấy một đứa đã lớn tuổi, chẳng có chút nhan sắc nào, lại từng sống với người

khácsáu năm rồi chứ. Nói không chừng con đàn bà này chẳng hề nói gì về chuyện

sống thử với đàn ông sáu năm qua, nếu không chỉ có thằng ngu mới đồng ý lấy nó.

Bà ta luôn mong không bao giờ phải gặp lại An An, đồng thời cũng mừng cho con

trai mình không còn dây dưa gì với cô nữa, thật là vạn phúc !

Trong lòng không khỏi vui

mừng, trên mặt bà ta hiện ra nụ cười khó hiểu: “Cô kết hôn rồi à? Vậy tốt rồi,

cũng đúng, tuổi cao mà không kết hôn thì ế còn gì”.

An An cười thầm trong

bụng, không cần bà lo đâu, cô vẫn giữ vẻ bình tĩnh nói: “Chồng tôi không biết

chuyện quá khứ của tôi và Minh Minh, cho nên, hy vọng anh ta đừng quấy rầy tôi

nữa”. An An cười khẩy, chính là muốn bà quản lý con trai mình tốt hơn đấy, nếu

không anh ta điên lên lại nguy hại đến Tiểu Vũ của tôi.

Bà ta cuối cùng cũng đã

hiểu ra, nghĩ rằng An An có chuyện cần giấu giếm nên mới cầu cứu mình, cố ý ngả

người, dựa vào ghế, tay đặt lên mặt bàn gõ gõ: “Vậy à”, giọng nói kéo dài như

đang suy nghĩ. An An cảm thấy buồn cười, rõ ràng bà ta chỉ muốn cô biến mất trước

mặt Minh Minh, vậy mà còn cố tình ra vẻ. “Chuyện này không thành vấn đề. Minh

Minh nhà tôi không cần cô, cũng không thể hại cô sau này trục trặc với chồng”,

vẻ mặt bà ta mãn nguyện, mắt còn chóp chóp: “Được, tôi sẽ quảnchặt nó, hơn nữa

giờ nó có bạn gái mới rồi, chắc cũng chẳng có thời gian để ý đến chuyện của cô

đâu”.

An An quyết định để cho

bà ta chuẩn bị tinh thần một chút: “Hai ngày trước, anh ta vô tình bắt gặp vợ

chồng tôi, lúc đó Minh Minh đã nổi giận, cãi nhau với tôi ngay trước mặt bạn

gái mới khiến cô ấy rất hoảng sợ”.

“Hả? Chuyện xảy ra khi

nào?”, bà ta hoàn toàn không ngờ hai người đã gặp nhau.

“Cách đây vài ngày, có

khả năng là cô gái kia cảm thấy rất khó chịu”, An An giả vờ như không biết gì.

Cô cũng đâu cố tình gây ra việc này, là tự anh ta muốn gây hấn với cô.

“Có chuyện này sao? Vậy

Tiểu Quách nhìn thấy rồi à? Nó có hỏi về quan hệ của hai đứa không?”, bà ta bắt

đầu lo lắng. Nếu Tiểu Quách biết thì lần này lại bị nhỡ nữa à? Tuyệt đối không

thể, khó khăn lắm mới tìm thấy một đứa con dâu ưng ý, nhất định không thể để

đứa đàn bà này phá hoại.

“Tôi cũng không rõ, chỉ

là cô gái tên Tiểu Quách đó hình như nhìn thấy rồi”, An An cười trộm, thử xem

bà ta có biện pháp nào để quản con trai mình.

“Thế không được!”, bà ta

lo lắng, phải nghĩ ra cách nào đó để Minh Minh không còn dính dáng gì đến An An

nữa. Côta đã kết hôn rồi, còn quan tâm làm gì chứ, người nhà họ Viên cũng chẳng

nợ nần gì cô ta cả.

“Đúng, tôi cũng sợ chồng

tôi gặng hỏi thật chẳng biết trả lời sao”, An An vẫn giả vờ, gương mặt làm ra

vẻ đáng thương.

“Hừ, về nhà tôi sẽ tiệt

đường trợ cấp trừ khi nó hứa sẽ không gặp lại cô nữa”, bà ta biết cách để trị

Minh Minh, dù sao thì thẻ tài khoản của anh ta cũng đang trong tay người phụ nữ

này. “Tiểu Quách là cô gái tốt vậy mà không chịu cư xử cho tử tế, đi làm mấy

chuyện vớ vẩn đấy làm gì?”.

An An cố ý vờ lo lắng

hỏi: “Nếu Minh Minh không nghe thì làm thế nào?”.

“Nó dám không nghe! Tôi

sẽ không cho nó về đây, xem có chịu được khổ không?” Bà ta thị uy, đứa con này

không biết tình hình nghiêm trọng thế nào, nếu như Tiểu Quách biết được quá khứ

của nó, mọi chuyện chắc chắn sẽ hỏng bét. Tuyệt đối không được, đứa con dâuà đã

chọn, Minh Minh còn không nghe lời chắc chắn sẽ hối hận, nhất định phải ngăn nó

lại.

An An cười, trong lòng có

chút yên tâm, người phụ nữ này sẽ quản lý chặt Viên Thư Minh. Bà ta dường như

chẳng để ý tới cô nữa, trong đầu chỉ bận lo nghĩ làm sao để MinhMinh nghe lời,

để cô người yêu mới không bỏ đi. Bà ta lảm nhảm một hồi rồi chẳng chào hỏi gì

đã vội đi thẳng.

An An ngồi đó nở nụ cười

mãn nguyện. Vậy là vấn đề của Viên Thư Minh đã vứt sang cho mẹ anh ta, bồng

nhiên cô thấy thật buồn cười, hai mẹ con nhà này đúng là ngang ngược, lúc nào

cũng nghĩ không ai được phép làm tổn hại đến họ.

Nghĩ đến gương mặt đáng

yêu của Tiểu Vũ, cô lại thấy ấm áp trong lòng, chẳng buồn quan tâm đến chuyện

của nhà họ Viên nữa, vì Tiểu Vũ cô làm điều gì cũng thấy đáng, người đấy là

chồng cô, cả đời này thuộc về cô, chỉ cần hắn bình yên là cô đã mãn nguyện lắm

rồi.

Đột nhiên cô thấy rất nhớ

Tiểu V


XtGem Forum catalog