Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325562

Bình chọn: 7.5.00/10/556 lượt.

như đếm thời gian qua ngày, trong lòng cô rất rõ ràng, cho dù bản thân có không muốn Mạc Duy Dương và Mộ Dung Tuyết

đính hôn bao nhiêu, thì nên xảy ra vẫn phải xảy ra. Mà bỏ mặc ngày đính

hôn ngày một gần tới, cô cũng bắt đầu trở nên bận bịu, thi diễn thuyết,

diễn văn nghệ ở đại học cô đều đăng ký tham gia

Trong đại học, bạn tốt nhất chính là Quan Hi, kể từ khi cô ấy đi Hy Lạp, cô vẫn thường nhớ tới Quan Hi, nhớ tới những ngày chơi đùa vui vẻ với

Quan Hi. Điện thoại Quan Hi vẫn luôn trong trạng thái tắt máy, nên bây

giờ cô đã hoàn toàn mất liên lạc với Quan Hi, nói không đau khổ, đó là

giả!

Còn Mạc Duy Dương trong khoảng thời gian luôn bận rộn chuyện công ty và

đính hôn, rất ít khi gọi điện thoại cho cô, một mặt là muốn để cô học

tập tốt, mặt khác là không muốn làm cho mình phân tâm, anh sợ nghe thấy

tiếng của cô sẽ không nhịn được mà muốn gặp cô. Bọn họ chia tay đã năm

ngày rồi, cách ngày đính hôn chỉ còn có hai ngày.

Anh thật vất vả mới phê duyệt xong từng công văn, đưa tay day day cái

trán đau nhức, điện thoại di động đặt trên bàn làm việc cá nhân đột

nhiên vang lên. Anh thật vất vả mới phê duyệt xong từng công văn, đưa tay day day cái

trán đau nhức, điện thoại di động đặt trên bàn làm việc cá nhân đột

nhiên vang lên.

Cúi đầu lại thấy là do cô gọi tới, khóe miệng không tự chủ giương lên, giọng nói tràn đầy vui vẻ:

- Chuyện gì?

- Mạc thiếu gia, tối mai trong lớp em có một hoạt động, có thể sẽ rất khuya mới về nhà, cho nên. . . . . . – Cô ngập ngừng nói.

Anh vừa nghe, khóe miệng khẽ hạ thấp, nha đầu vừa gọi điện đã nói chuyện trường học, khiến cho anh cảm thấy hơi thất vọng.

- Sau khi hoạt động kết thúc, gọi quản gia đợi bên ngoài trường học đón

em! Còn ngày diễn ra bữa tiệc đính hôn sau đó, tám giờ sáng đến nơi tổ

chức trước! - Một tay của anh gõ bàn làm việc, nhẹ giọng dặn dò.

- Được! - Cô cắn môi, đang chuẩn bị cúp điện thoại, giọng nói trầm thấp

từ tính của anh ở đầu kia vang lên lần nữa - Gần đây tôi có chút bận

rộn, không có cách nào bận tâm đến em, tiệc đính hôn ngày đó tương đối

nhiều người, tự mình chăm sóc bản thân nhiều hơn! Đi ngủ sớm chút đi cập nhật chương mới nhanh nhất ở!

Diệc Tâm Đồng cúp điện thoại, nằm trên giường, làm sao cũng không ngủ

được. Suy nghĩ cứ dừng lại ở câu nói không có cách nào bận tâm đến cô

kia. Tiệc đính hôn thì anh nên bận tâm chính là vị hôn thê, cũng không

phải cô, cô nhiều lắm cũng chỉ là một trong những vị khách được anh mời

đến buổi tiệc.

Hoạt động diễn ra đến rất khuya mới dần kết thúc, rất nhiều người cùng

chuẩn bị ra ngoài ăn khuya, còn Diệc Tâm Đồng chuẩn bị trở lại chỗ của

mình lấy túi về nhà. Đúng lúc đó điện thoại bỏ trong túi vang lên, cô

xem thấy là điện thoại quản gia gọi tới, đoán chừng là hỏi cô tan giờ

học chưa.

- Quản gia.

-Tiểu thư, thật xin lỗi, nhà tôi xảy ra chút chuyện, bây giờ tôi đang ở cổng đại học của cô, lúc nào các cô tan học thì tôi chờ cô ở cổng! -

Quản gia có phần sốt ruột nói.

Diệc Tâm Đồng vừa nghe gia đình ông ấy xảy ra chuyện, vội vàng khuyên:

- Quản gia vậy ông về nhà trước đi! Tôi ở lại đi xe bạn học về nhà là được rồi!

Quản gia vừa nghe, trong lòng lộ vẻ hơi xúc động, nhưng nghĩ tới mệnh lệnh ông chủ ra cho, ông lại e sợ:

- Tiểu thư như vậy không ổn, nếu như bị Mạc thiếu gia biết, phỏng chừng chén cơm của tôi cũng không giữ được nữa!

- Quản gia, ông không phải lo lắng chuyện này, về nhà vẫn quan trọng

hơn, ông không nói cháu không nói, chắc chắn Mạc thiếu gia sẽ không

biết! - Diệc Tâm Đồng mang túi lên vai, ra khỏi phòng học.

- Chuyện này. . . . . . - Quản gia còn có chút do dự, nhưng nghĩ tới chuyện trong nhà, ông lại dao động – Xin cảm ơn tiểu thư!

- Không cần khách sáo! - Diệc Tâm Đồng cười nói.

Cất điện thoại xong, cô đang lo lắng trở về biệt thự như thế nào thì đột nhiên có một bóng người đi tới trước mặt cô cười nói:

- Đồng Đồng, muốn cùng ăn khuya không?

Cô vội từ chối:

- Không cần đâu Xảo Xảo, tớ còn phải về nhà!

Lăng Xảo Xảo thấy cô muốn bỏ đi, vội níu tay của cô lại, nói:

- Tớ có xe, tớ đưa cậu về! Đã trễ thế này, một mình cậu về nhà rất nguy hiểm đó!

Cô tò mò hỏi:

- Không phải cậu đi ăn khuya với mọi người sao? Nếu như cậu lo lắng cho

sự an toàn của tớ thì cảm ơn cậu. Tự tớ đi nhờ xe về là được!

- Đừng khách sáo như vậy, đi thôi! - Lăng Xảo Xảo không nói gì kéo cô đi về phía xe xủa cô ta.

Diệc Tâm Đồng nghĩ dù sao muộn rồi, đi nhờ xe rất khó khăn, cũng không suy nghĩ nhiều, đi theo phía sau của cô ta, nói cảm ơn:

- Xảo Xảo cảm ơn cậu!

Lăng Xảo Xảo giúp cô mở cửa xe, để cô đi vào.

- Không khách sáo! - Cô nhếch môi cười nói.

Diệc Tâm Đồng ghé đầu vào cửa sổ xe, ý thức được hướng đi của xe khác

với đường quay về biệt thự, vội vàng xoay người nói với Lăng Xảo Xảo:

- Xảo Xảo, sai hướng rồi!

Lăng Xảo Xảo quay mặt sang cười nói:

- Không thành vấn đề, cậu phải tin tưởng lái xe của tớ!

Diệc Tâm Đồng chú ý tới nụ cười trên mặt Lăng Xảo Xảo, có loại quỷ dị

không nói được. Cô cho rằng mình quá nhạy cảm. Mặc dù quan hệ giữa Lăng

Xảo Xảo và cô không tính là


pacman, rainbows, and roller s