Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326404

Bình chọn: 8.5.00/10/640 lượt.

là chủ tịch tập đoàn Diệu Hằng, thông qua TV, báo chí, là nhân vật lớn thu hút sự chú ý của người khác, mới gây ra sự kiện ly hôn với Mộ Dung Tuyết, bây giờ lại đẩy cô đi dạo khắp nơi, người khác sẽ nghĩ sao? Chủ tịch tập đoàn Diệu Hằng vì một cô gái khác, không tiếc ly hôn với thiên kim của phó thị trưởng thành phố J?

Cô cảm thấy trong lòng không yên, cảm giiacs sẽ xảy ra vài chuyện gì đó…..

“Sao? Không muốn phơi nắng?” Anh ngồi chồm hổm xuống, đi tới trước mặt cô hỏi.

“Mạc thiếu gia, Mộ Dung Tuyết sao rồi? anh có về thăm cô ấy không? Cô ấy lại có thai….” Làm thể nào chịu đựng kích động.

Anh thở dài một cái, biết tâm địa cô thiện lương, sẽ lo lắng cho Mộ Dung Tuyết. anh đưa tay cầm tay của cô, cười nói:

“Cô ấy chỉ nhất thời nghĩ không thông mới làm ra những việc ngốc này, nhưng anh tin tưởng cô ấy sẽ buông tay, bởi vì anh bíêt Mộ Dung Tuyết là một cô gái rất lý trí!

Anh thở dài một cái, biết tâm địa cô thiện lương, sẽ lo lắng cho Mộ Dung Tuyết. Anh đưa tay cầm tay của cô, cười nói:

- Cô ấy chỉ nhất thời nghĩ không thông mới làm ra những việc ngốc này, nhưng anh tin tưởng cô ấy sẽ buông tay, bởi vì anh biết Mộ Dung Tuyết là một cô gái rất lý trí!

Diệc Tâm Đồng chỉ có thể buông lỏng tâm tình, cười nói:

- Ưm, em luôn luôn cảm thấy cô ấy không tệ!

- Khó được ra ngoài một chuyến, không nên nói về cô ấy, muốn đi đâu, anh đưa em đi! – Anh vừa đẩy xe lăn vừa tiến tới bên tai của cô hỏi.

- Muốn đi. . . . . . - Cô vừa muốn nghĩ xem đi đâu, điện thoại di động cô mới mua đột nhiên vang lên, cô ngượng ngùng cúi đầu nhận điện thoại.

- Là tiểu thư Diệc Tâm Đồng sao? Xin cô tới bệnh viện một chuyến được không? - Bên đầu kia điện thoại là một giọng nam xa lạ, nhưng biết số điện thoại của cô cũng chỉ có mấy người mà thôi - Anh là ai?

- Tôi là thuộc hạ của Phi Ưng, hôm qua đại ca đua xe xảy ra bất trắc, bây giờ đang tiếp nhận điều trị ở bệnh viện, nhưng đại ca không chịu làm phẩu thuật, hiện đang hôn mê, trong miệng một mực gọi tên cô, d;iễn đàn lê quý đ,ôn cho nên. . . . . .

Tim Diệc Tâm Đồng thấp thỏm một cái, ngẩng đầu nhìn Mạc Duy Dương cúp điện thoại, hít sâu một hơi nói:

- Mạc thiếu gia, Phi Ưng có bất trắc, bây giờ chúng ta đến bệnh viện có được không?

Mạc Duy Dương cau mày nhìn cô, trầm mặc hồi lâu mới mở miệng nói:

- Em rất lo lắng cho anh ta? Hay vì thích anh ta?

- Mạc thiếu gia, anh hẳn là biết tâm ý của em.

Thở dài vì tình yêu.

- Được, anh đưa em đến bệnh viện! - Anh bế cô từng xe lăn lên, sau đó gọi điện thoại bảo thuộc hạ của mình lái xe tới.

Mặc dù bây giờ anh rời khỏi tập đoàn Diệu Hằng, nhưng có một số thuộc hạ theo anh nhiều năm, chỉ cần một cú điện thoại thì có thể lập tức chạy tới.

Sau mười mấy phút, khi bọn họ chạy tới bệnh viện thì vài thuộc hạ của Phi Ưng đang đứng ngoài phòng bệnh. Vừa nhìn thấy họ, trong đó có người đã từng gặp qua Diệc Tâm Đồng, nên anh ta liếc mắt một cái lập tức nhận ra cô, vội đứng ra kêu lên:

- Tiểu thư Diệc Tâm Đồng, mời vào bên trong.

Mạc Duy Dương liếc nhìn tên người kia, ôm cô vào trong phòng bệnh.

Trong phòng bệnh đã tiến hành trừ khử độc, Phi Ưng ngủ trên giường sắc mặt tái nhợt đến dọa người. Mạc Duy Dương ánh mắt dời lên trên, chú ý tới đầu của anh ta bị thương nặng dẫn đến tình trạng hôn mê bất tỉnh.

- Mạc thiếu gia. - Diệc Tâm Đồng nhìn anh lên tiếng.

- Không có việc gì, bảo thuộc hạ của anh ta mau chóng sắp xếp phẫu thuật cho anh ta! - Anh quay đầu quát lên với người ngoài cửa - d.iễn đàn lê q.uý đ,ôn Còn lo lắng cái gì? Sắp xếp phẫu thuật cho anh ta! Một người hôn mê bất tỉnh, sợ anh ta làm cái gì?

Vài thuộc hạ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bọn họ còn chưa có can đảm không vâng lời đại ca đó!

******

Mộ Dung Tuyết luôn lái xe đi theo xe Mạc Duy Dương và Diệc Tâm Đồng, cho đến khi xe ngừng lại trước cửa bệnh viện.

Cô hạ thấp cửa sổ xe, ánh mắt nhìn về phía cửa chính bệnh viện, sau đó đẩy cửa ra xuống xe.

Đi tới quầy trước bệnh viện, cô đeo mắt kính lên, dò hỏi:

- Đôi nam nữ mới vừa đi vào đến căn phòng nào?

Cô gái ở quầy liếc nhìn cô, có chút kỳ quái nói thầm trong lòng "Ban ngày đeo mắt kính, không nóng sao?

Mộ Dung Tuyết có phần không nhịn được hỏi lần nữa:

- Đến căn phòng nào?

- Phòng 3-2-5!

Mộ Dung Tuyết xoay người đi tới thang máy.

Diệc Tâm Đồng ngồi trên đùi Mạc Duy Dương, hai người chen chúc trên một cái ghế trong hành lang bệnh viện, ánh mắt thi thỉnh thoảng nhìn về hướng phòng phẫu thuật. Cũng có vài thuộc hạ canh ngoài cửa, có người đi lên hỏi:

- Tiểu thư Diệc Tâm Đồng khát nước không? Muốn uống gì, tôi đi mua!

Cô lắc đầu một cái:

- Không cần.

Mạc Duy Dương giơ đồng hồ trên cổ tay lên nhìn, cũng đã hơn mười một giờ trưa, cho dù không đói bụng cũng phải ăn cái gì mới được.

- Em ngồi ở đầy cho anh ta ra ngoài, anh đi mua bữa trưa! – Anh buông cô ra, đứng dậy dặn dò.

- Vâng. – Cô nhỏ giọng đáp lời.

Anh đợi ở bên cạnh thang máy, vừa muốn vào thang máy, chạm mặt Mộ Dung Tuyết, hai người đều rất sững sờ. Mộ Dung Tuyết lui lại vào bên trong mấy bước, Mạc Duy Dương đi vào.

- Sao cô lại ở đây? - Ánh mắt của anh liếc về


Lamborghini Huracán LP 610-4 t