
, Tử Tô vừa định mở miệng nhờ cậy hắn trông chừng Tiểu Long Nhi một chút, đột nhiên liền nghe được bên tai truyền đến tiếng cãi nhau.
“Anh ấy là của tôi, cô dựa vào cái gì cùng tôi tranh?” Thanh âm của Vu Mẫn vang dội truyền vào, tựa hồ phi thường căm tức.
Hồng Tuyến cũng không cam yếu thế, dịu dàng nói: “Long Vương không phải của ngươi, cũng không phải của ta, Long Vương là chúng ta nên phục vụ, cô dựa
vào đâu nói là của một mình cô.”
Long Duệ có hứng thú ngồi trên giường nhìn hai nữ nhân tranh giành nhau không nói lời nào.
“Long Duệ, người xem nữ nhân này đâu cần đến anh mới có thể đem anh chia sẻ cho người khác.” Vu Mẫn ngã đầu vào ngực của Long Duệ nũng nịu nói.
Hồng Tuyến cũng không kém dựa phía bên kia: “Long Vương, cô ấy thật sự là không thể nói lý, nhân loại chính là nhân loại, một chút đạo lý cũng không hiểu.”
“Cô nói cái gì? Tiện nhân, cô nói lại lần nữa xem.” Vu Mẫn bị nàng trái một câu nhân loại, phải một câu nhân loại làm nổi trận lôi đình, nhân loại thì thế nào?
Hồng Tuyến mới không sợ nàng đâu, Long Vương ở đây, cô ta chắc cũng không dám làm gì mình. Vì thế, liền thốt ra châm chọc nói: “Nhân loại chính là chủng tộc thấp hèn, xấu xí, thấp……”
Ba……
Hồng Tuyến ôm mặt mình, không dám tin nhìn đối diện Vu Mẫn, cô ta đánh nàng? Cô ta cư nhiên dám đánh nàng, nhưng lại là ở trước mặt Long Vương lại đánh nàng một cái tát. Nàng tức giận muốn đánh trả, lại muốn sử dụng pháp lực, nhưng vì muốn tạo vẻ chính mình nhu nhược, vì lấy được lòng của Long Vương, nàng lựa chọn ……
“Long Vương, ngài nhìn nàng ta kìa, cố tình gây sự a, mắng chửi thiếp không nói làm gì, còn động thủ đánh người, quá mức rồi, thỉnh điện hạ làm chủ cho Hồng Tuyến, vì Hồng Tuyến lấy lại công đạo a.” Hồng Tuyến bù lu bù loa, đáng thương hề hề.
Long Duệ ánh mắt sắc bén, sắc mặt phi thường khó coi, đối với nữ nhân động thủ đánh nhau, hắn là thực chán ghét. Nữ nhân nên xinh xắn lanh lợi, nghe lời ôn thuần, lấy nam nhân là trời, kêu Đông không dám đi Tây, bảo gì nghe nấy, không nên giống như người đàn bà ở cách vách đối với hắn hung hãn tuyệt không khách khí.
Hồng Tuyến thấy Long Duệ không nói, sốt ruột định đứng lên, nhưng khi nhìn vẻ mặt tức giận của Long Duệ nàng yên tâm. Nhân loại, cẩn thận một chút. Nàng cười trộm nói.
Quả nhiên, Long Duệ xô Vu Mẫn ngã xuống giường sau đó hắn âm trầm nói: “Nữ nhân của bổn vương không cho phép tranh giành tình nhân, nếu cô muốn lưu lại bên cạnh của bổn vương, nên tuân theo quy củ của bổn vương.”
Vu Mẫn ngây ra như phỗng, đầu ong ong đau, thân thể cũng l đau đớn, kinh ngạc làm cho nàng đầu tiên là ngẩn ngơ, rồi sau đó lời nói nhẫn tâm của Long Duệ làm cho nàng căn bản không thể phản ứng.
Hồng Tuyến đắc ý nở nụ cười, một trận chiến này nàng thắng lợi, nhân loại này căn bản là đấu không lại nàng đâu.
Mà Tử Tô lúc đầu cũng không muốn quan tâm, hoàn cảnh hiện tại của Vu Mẫn là do nàng ta tự tìm lấy, nhưng là, nàng càng nghe càng sinh khí, đặc biệt nghe được những lời Hồng Tuyến nói, nàng nổi trận lôi đình.
Bên tai lại truyền đến những lời nhẫn tâm của Long Duệ, nàng lập tức đứng lên trước sự kinh ngạc của Long Triệt nàng mở cửa phòng bước sang phòng kế bên. May mắn là cửa phòng không đóng, nàng liền như vậy hùng hổ vọt đi vào.
Thấy Hồng Tuyến, nàng không nói hai lời, vọt tới trước mặt Hồng Tuyến ba
ba bá bá hung hăng quăng cho nàng ta vài cái cái tát, đánh cho nàng hôn đầu chuyển hướng, phân không rõ phương hướng.
“Cô là cái gì vậy, dám nói chúng ta là chủng tộc thấp hèn, cô lại là cái gì, không biết là cái quái vật gì biến ra, cư nhiên biến thái đến loại tình trạng này. Cô cùng cô ta tranh giành tình nhân thì mặc cô, tại sao lại mắng luôn đến những người khác, có tật xấu có phải hay không? Không đánh cô, cô còn không biết sai ở nơi nào, nhìn miệng của cô chắc chẳng bao giờ nói được chuyện gì tốt, chính cô mới xấu xí thấp hèn, hai người đi phục vụ một người cô cao quý ở chỗ nào…”
Tử Tô vừa đánh vừa mắng.
Vu Mẫn nghe giọng nói của Tử Tô, lại nhìn thấy nàng không khách khí vừa đánh vừa mắng đánh cho đối phương không đường đỡ, không khỏi dọa ngây người.
Này, này, Tử Tô cũng quá hung dữ đi, bình thường một người ôn nhu nhược nhược như vậy, trong giây lát tựa như một con cọp cái, bộc phát ra bản tính cường hãn đến, rõ ràng dọa nàng.
Hồng Tuyến bị đánh choáng váng, thẳng đến trên mặt đau đớn nhắc nhở nàng, nàng lại bị người đánh, thấy rõ ràng trước mắt người đang đánh mình, nàng ta vốn định đánh trả, nhưng đột nhiên nghĩ đến Tiểu Long Nhi là con trai của nàng, nàng là mẫu hậu của Tiểu Long Nhi, liền không có lá gan này, nàng tốt xấu là Long Hậu a, cho dù Long Duệ buông tha nàng, Tiểu Điện Hạ cũng sẽ không buông tha nàng, xem Tiểu Điện Hạ trung tâm bảo vệ mẹ sẽ biết
“Dừng tay, cô đúng là một người hung dữ.” Phản ứng đầu tiên của Long Duệ là vươn tay chụp lấy tay nàng, không cho nàng tiếp tục đánh Hồng Tuyến.
Tay của Tử Tô bị Long Duệ chụp nhanh lấy đau đớn nàng xoay đầu nhìn hắn.
“Buông.” Nàng hung ác nói, vô cùng tức giận trừng mắt hắn, thịnh nộ trên mặt chưa rút đi.
“Cô cư nhiên dám đ