Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Ngươi Thật Xấu Xa

Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Ngươi Thật Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325601

Bình chọn: 10.00/10/560 lượt.

t định đem này Bảo Bối không biết lai lịch, lại không biết như thế nào chạy vào trong bụng của nàng sinh nó ra đời. Cũng may, phòng trọ chỉ có một mình nàng thuê. Cũng may, cha mẹ nàng đang ở rất xa. Cũng may, nàng một năm chỉ về nhà một lần, mà nàng cũng vừa mới trong nhà trở về không lâu. Kỳ quái là, từ sau khi nàng mang thai, nàng không hề phát mộng xuân, ngược lại thường xuyên mơ thấy một tiểu bảo bảo đáng yêu, thân mình lóe sáng, mắt đen thật to tròn tròn, hai chân ngắn nhỏ đi đi lại lại trước mặt của nàng, cái miệng nhỏ nhắn oa oa kêu nàng mẫu hậu. Làm cho nàng thường xuyên ở trong mộng vui mừng khôn xiết, trong lòng càng lúc càng thích tiểu bảo bảo đáng yêu này, tự nhiên cũng càng quyết tâm sinh nó ra đời. Từ khi nàng mang thai, nàng lượng cơm ăn tăng nhiều, một người có thể ăn phần thức ăn của hai người, hơn nữa một ngày còn muốn ăn đến bốn năm lần, chỉ cần cóì liền ăn thứ đó, nhìn thấy cái gì cũng muốn ăn. Nhưng mà nàng càng ăn thì càng cảm thấy mình không hề mập ra, nhưng có bụng nàng thì càng ngày càng lớn.

Ba tháng sau, nàng đến bệnh viện kiểm tra thai lần đầu tiên. Bước vào, tìm bác sĩ. Tiếp nàng không phải là bác sĩ trước kia, mà là một người khác. “Di, ngươi mới mang thai ba tháng, nhưng sao ta thấy giống như đã bảy tháng.” Bác sĩ sờ tới sờ lui trên bụng của nàng, ngạc nhiên vạn phần.

Tử Tô hướng lên trời trợn trắng mắt, bà ta hỏi nàng, nàng làm sao biết a? Nàng vẫn là lần đầu tiên mang thai, nếu là biết mới thật kì quái. Kết quả, vẻ mặt ngạc nhiên của nàng đã làm bà bác sĩ nghiêm túc vội vã đưa nàng vào phòng siêu âm, sợ nàng mang thai không phải cục cưng, mà là một vật gì đó. Lúc này, Tử Tô sợ hãi, trong lòng nàng bất an, chỉ là mang thai cục cưng thôi mà, có cần phải náo loạn như vậy không?

Ở bên cạnh những thiết bị siêu âm, nàng ôm bụng leo lên trên giường, lộ ra bụng nàng thật to. Trời ạ, nàng vừa rồi cũng phát hiện, rất nhiều phụ nữ có thai cũng chưa lớn như nàng vậy, thoạt nhìn nàng thật sự như là sắp sinh.

Nàng là phụ nữ có thai mới ba tháng, làm sao có khả năng? Chỉ chốc lát sau, một dụng cụ siêu âm rà trên bụng của nàng, di động tới, lui nhẹ nhàng, sau đó nàng đột nhiên cảm giác được bụng mình giật giật.

Một loại cảm giác thực thần kỳ gắt gao nắm lấy nàng, làm cho nàng cảm thấy thực ấm áp, có một cỗ ôn nhu chảy qua trái tim, tâm lập tức liền bình yên trở lại.

“A, Bảo Bối của cô cũng thực kỳ lạ a, thực khỏe mạnh a, là một đứa bé trai, dáng vẻ thực đáng yêu, rất tốt.” Không biết tai sao bác sĩ kiểm tra thai của nàng mê man nói, giống như đang bị khống chế.

Tử Tô vừa nghe, thật cao hứng, đứa bé trai, là một đứa bé trai, căn bản là đã quên, hiện tại làm sao biết được giới tính của đứa bé, nhưng nàng lại nghĩ lầm bác sĩ đã chẩn đoán thấy là một đứa bé trai cho nên không để ý. Làm xong kiểm tra, nàng cầm lấy kết quả siêu âm dưới ánh mắt khácvị bác sĩ ra khỏi bệnh viện, về nhà, nàng mới tinh tế lấy ra để xem thử bộ dạng của Bảo Bối của cô như thế nào. Nàng vừa nhìn, quả nhiên. Đúng thật là thần kì, trên hình siêu âm hiện ra một hình dáng đứa bé đáng yêu nho nhỏ, đối diện chính mình cười đến thật vui vẻ, dường như hướng về phía nàng hướng ra tư thế ôm lấy. Trời ạ, nàng che miệng, nhịn không được nở nụ cười vui vẻ.Dường như Bảo Bối này không lười nha, hơn nữa này Bảo Bối này đặc biệt đáng yêu, nàng tin tưởng mình về sau nhất định sẽ không nhàm chán. Nhưng là, Tử Tô lại quên, nàng nuôi nấng Bảo Bối như thế nào? Còn khi nàng sinh nở, ai tới chiếu cố Bảo Bối của nàng?

Mười tháng đến, bụng Tử Tô thật lớn, nhưng vẫn là chút không hề động tĩnh, chuyện này làm nàng sợ hãi. Người ta mang thai mười tháng, thì đứa bé đã chào đời, nàng đã mang thai mười tháng, không chỉ chưa sinh, mà dường như cũng chẳng thấy dấu hiệu.

Nàng nóng lòng, nhưng là nàng lại không dám đi bệnh viện, bởi vì mỗi lần đi, ngoại trừ biết Bảo Bối thực khỏe mạnh tốt lắm, nhưng ánh mắt của mọi người nhìn nàng nghi hoặc, làm cho nàng không thích đến bệnh viện.

Một tháng trôi qua, hai tháng trôi qua, nàng vẫn là không có dấu hiệu sinh nở, ôm bụng thật to, công ty đã cho nàng nghỉ phép để sinh con.

“Bảo Bối a Bảo Bối, nhanh lên xuất hiện đi, mụ mụ lo lắng gần chết, Bảo Bối của người ta đều đã đi ra, con vì sao lại thích tránh ở trong bụng mụ mụ a? Ngoan, nghe lời, đi ra để mụ mụ nhìn xem, mụ mụ mừng và hoan nghênh con, mụ mụ muốn ôm con, mụ mụ muốn hôn con, được không a?” Vào lúc rảnh rỗi, nàng vuốt bụng, vừa nói một bên nhìn ngoài cửa sổ, năm nay không có về nhà dự lễ mừng năm mới. Nàng vừa nói xong, cái bụng liền động lên, chỉ thấy cái bụng của phụ nữ có thai to lớn nhẹ nhàng nhô lên ở vài nơi, dường như tiểu bảo bảo đang đáp lại lời của nàng. Tử Tô vừa thấy, mừng rỡ, Bảo Bối này của nàng ở trong bụng vẫn không khóc không nháo, ít đá nàng, cũng không nháo nàng, nàng ngoại trừ lượng cơm ăn nhiều hơn một chút, còn lại không có gì là không tốt.

“Bảo Bối a, mụ mụ còn muốn nuôi sống con, con mau nhanh đi ra, sớm một chút để cho mụ mụ đi làm việc, bằng không chúng ta sẽ ăn không khí.” Nàng bất tri bất giác nhớ tới cuộc sống v


XtGem Forum catalog