Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Ngươi Thật Xấu Xa

Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Ngươi Thật Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325861

Bình chọn: 10.00/10/586 lượt.

ình nàng tốt hơn, liền làm nũng ôm nàng cùng nhau ngủ. Tử Tô bị hắn mặt mày hớn hở, trong lòng vui sướng, ôm lấy bé đi vào giấc ngủ. Buổi sáng, bàn chân bé nhỏ của Tiểu Long Nhi còn gác lên người nàng, bàn tay bé xíu của hắn còn nắm chặt áo nàng, cái miệng nhỏ nhắn vẫn còn chép chép giống như đang uống sữa vậy.

Tử Tô nhìn thấy dáng vẻ của bé nở nụ cười thương yêu, nhẹ nhàng vuốt mặt,đầu của bé, còn cảm thấy không đủ, nàng ôm choàng lấy thân hình của bé, mà bé ngủ cũng thật mê say, hoàn toàn không bị nàng làm tỉnh giấc.

Lén lút rời giường, ra khỏi phòng mới nhìn đến trên sô pha là gã nam nhân mà nàng vô cùng chán ghét, giờ phút này hắn cũng ngủ không yên, tay chân dài ngoằng của hắn đều rơi ra bên ngoài.

Này xú nam nhân tại sao còn không đi a? Da mặt thật sự là dày mà, nàng đứng bên cạnh sô pha, khinh bỉ nói, còn trừng mắt oán hận nhìn hắn vài lần.

Nhưng mà sau khi liếc hắn vài lần, nàng đột nhiên bất tri bất giác phát hiện, nam nhân này kỳ thật bộ dạng không kém, đặc biệt vào lúc hắn đang ngủ, dáng vẻ im lặng bình thản, tản mát ra một mùi hương nam nhân nồng đậm. Vẻ mặt vốn anh tuấn, càng phát ra lực hấp dẫn người.

Trời ạ, bộ dạng hắn có đẹp liên quan gì đến mình, Tử Tô cảm thấy mình thật háo sắc, đối với gã xấu xa nay tại sao lại đánh giá là hắn tốt. Vì thế, mau mau chạy nhanh rời đi, không cho mình tái phạm loại sai lầm k lạ không hiểu nổi này.

Rửa mặt xong, bọn lính tôm tướng cua cũng đi tới, đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa sáng cho bọn hắn ăn. Mà Long Duệ đang ngủ trên ghế sô pha cũng bị đánh thức, hắn buồn bực mở ánh mắt còn mơ hồ.

“Sao ồn ào vậy không cho bổn vương ngủ?” Hắn phẫn nộ quát, trên mặt vô cùng giận dữ. Nếu là ở Long Cung, những người này sớm bị lôi đi chém.

Tử Tô ngồi ở trên bàn cơm, ăn những món mà bọn lính tôm tướng cua đã chuẩn bị sớm một chút, làm như không nghe thấy hắn nói gì, da mặt đã dầy như vậy, nàng cũng xem như hắn là trong suốt.

Nàng hôm nay phải lên công ty, vừa ăn bữa sáng, vừa lo lắng vì không ở Tiểu Long Nhi bên cạnh mà phát sầu, nàng lo lắng tên đàn ông xấu xa kia sẽ dụ dỗ con nàng chạy

Long Duệ nhìn người phụ nữ đang nhàn nhã tự tại kia, trong lòng muốn phát hỏa, nhưng là

hắn lại không thể đối với nàng phát hỏa, nếu là ở Long Cung của hắn, hắn sớm bảo người lôi nàng đi ra ngoài chém. Đáng tiếc, nơi này không phải Long Cung, là nhà nàng. Ngẫm lại, hắn càng giận.

“Long Vương, còn sớm, ngài có muốn tiểu nhân hầu ngài ngủ lại không?” Lính tôm tướng cua nơm nớp lo sợ, trong lòng run sợ hỏi, bọn họ sợ Long Vương chết khiếp, hầu hạ Long Hậu thì tốt hơn nhiều, Long Hậu tính tình tốt, lại rất hòa nhã, căn bản là không xem bọn họ như người hầu, ngược lại là Long Vương, không xem liền dọa người, vừa thấy bọn họ càng sợ hãi.

“Không cần.” Bọn họ dù sao cũng hầu hạ hắn khá tốt, hắn không hờn giận cự tuyệt. Bởi vì rất ồn, hắn lại ngủ không được, đành phải rầu rĩ không vui ngồi ở trên sô pha, nhìn người phụ nữ kia đang ăn ngon lành.

Tử Tô rất nhanh chóng ăn xong bữa sáng, bởi vì nàng muốn nhanh chóng đến sở làm, còn có rất nhiều chuyện đang chờ nàng. “Các ngươi lại đây.” Nàng buông cái chén trong tay, nhìn bọn lính đang đứng khép nép trong góc nói.

Bọn chúng vội vàng tất cung tất kính đi đến bên cạnh nàng, cung kính hỏi: “Long Hậu, người có gì phân phó?”

“Ta hôm nay phải đi làm, Bảo Bối sẽ giao cho các ngươi chăm sóc, đừng cho hắn chạy lung tung khắp nơi, lại càng không nên để bé bị người khác mang đi mất.” Nàng vừa dặn dò, lại vừa lếc mắt xéo về hướng Long Duệ, nàng chính là lo lắng người kia.

Long Duệ nghe vậy đầu tiên là mừng rỡ như điên, rồi sau đó nghe thấy ý tứ của nàng, nhất thời trong cơn giận dữ, nhìn cô ta, ý cô ta là muốn nói gì? Làm như hắn thuộc bọn buôn người vậy.

“Dạ, Long Hậu, thuộc hạ sẽ chăm sóc Tiểu Điện Hạ cẩn thận, thỉnh Long Hậu yên tâm.” Lính tôm tướng cua nào dám chậm trễ, vội vàng đáp ứng nói. Không phải bọn họ chăm sóc Tiểu Điện Hạ cẩn thận, mà là Tiểu Điện Hạ sẽ mang bọn chúng đi khắp nơi để chơi.

Tử Tô vừa lòng, tuy rằng trong lòng vẫn còn lo lắng, nhưng mà nàng cũng không còn cách nào khác, nàng không thể mang theo Tiểu Long Nhi đi làm.

“Mẫu hậu, Bảo Bối đói bụng.” Tiểu Long Nhi tỉnh, nằm ở trên giường kêu to, dám không chịu rời giường, thích ý ở trên giường nhắm mắt lại làm nũng.

“Đ đây.” Tử Tô vội vàng mang mang chạy vào phòng, nàng còn phải cho hắn uống sữa xong mới đi làm, nếu không sợ hắn sẽ đói.

Vạch áo, nàng nằm nghiêng ở trên giường, cho cái miệng nhỏ nhắn Tiểu Long Nhi ngậm lấy, sau đó cái miệng nhỏ nhắn mút chùn chụt, bàn tay chân nhỏ bé của hắn cũng không yên vừa gác vừa sờ soạng trên thân thể nàng.

Long Duệ sau khi nghe được nàng muốn đi làm, trong lòng bắt đầu nhiệt liệt tính toán đứng lên, hắn quyết định thừa dịp thời cơ tốt Tử Tô không ở đây, sẽ dùng tất cả mọi cách thay đổi chủ ý của Tiểu Long Nhi, để cho hắn nhanh chóng rời khỏi chốn phàm trần này.

Cho Tiểu Long Nhi ăn uống no đủ, nàng liền vô cùng trìu mến nói với hắn: “Bảo Bối, mẫu hậu phải đi làm, con ở nhà một mình nên ngoan ngoãn nghe lời, không được chạy loạn k


Pair of Vintage Old School Fru