Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323810

Bình chọn: 9.00/10/381 lượt.

t thế vô song giúp cậu nha.”

“Khúc kính thông u [1'>, khúc kính thông u nha, chúng ta đây còn bị gạt a.”

“Là ảnh chụp? Hay video?” Phong Nhã Tụng cười tủm tỉm nhìn Đàu Bài, “Chẳng lẽ anh lén tung video lên mạng? Cao Thanh □?”

“Phong Nhã Tụng,” Đậu Đậu Bã Đậu trừng mắt, “Không cho nói đề tài 18+!”

Mọi người thật là càng nói càng quá.

Cố Thanh cũng không tiện tiếp tục ngượng ngùng, gật đầu nói: “Em từng thấy anh, không biết anh còn nhớ không…..”

“Nhớ rõ,” Thương Thanh Từ như đang nhớ lại, “Hôm đó, em ôm một con chó.”

Nói xong, liền cười.

………

Tiếng cười ngay hiện trường, hơn nữa là người thật…….

Cố Thanh cảm thấy mình rất rất cần, thời thời khác khác ép mình dời đi lực chú ý. Nhìn người không được nghe tiếng, nghe tiếng không được nhìn người….. Hai yếu tố hợp lại, thật sự làm người ta chịu không nổi mà T T.

Hai người nói chuyện rất mơ hồ, rất khiến người khác tò mò.

Nhưng trong hoàn cảnh này càng giải thích càng phiền toái, hơn nữa Cố Thanh cũng không thể khiến mọi người im lặng, kể lại chuyện Thương Thanh Từ đi vào siêu thị nhà cô, mua nước khoáng và sữa chua, hai người căn bản không nói gì với nhau, nên cũng không nhận ra đối phương là ai….. một lần gặp thoáng qua vậy đó.

Chỉ thoáng gặp một lần, cô đã nhớ kỹ hắn, rất dễ khiến người ta tưởng tượng lung tung suy đoán này nọ a…..

Cố Thanh bối rối, tiếp tục nói cũng không tốt, không nói cũng không tốt.

“Được rồi, đùa vậy đủ rồi.” Hắn thanh thanh giọng, nhẹ nhàng tỏ ý, “Chúng ta quen biết thế nào, là chuyện của hai người chúng ta, các cậu không cần tham náo nhiệt.”

………..

………..

………..

………..

Cố Thanh có loại xúc động muốn cướp đường mà chạy. Đại nhân, ngài ngăn chặn thế này căn bản là không có tác dụng đó? 100% sẽ khiến người ta nghĩ đến cách xa vạn dặm đó……. Mọi người cười ha hả, giọng nói lớn nhỏ, thần sắc khác nhau. Nhưng trên mặt đều viết 3 chữ to “Có gian tình.”

May mà Đầu Bài là người nói một không hai.

Hắn nói vậy rồi tức là sẽ không đề cập tới đề tài này nữa. Bản thân nhanh chóng cầm một trang giấy, đi vào phòng cách âm, bắt đầu lần lượt thử âm. Độc thoại của “Kiếm rít giang hồ”, há chỉ có hai chữ khí phách có thể hình dung.

Quả thực là thâu tóm thiên hạ, phong lưu khôn cùng……..

Cố Thanh nghe giọng đọc thoại của Đàu Bài, sớm tự bổ não vô số hình ảnh, thậm chí còn có ý niệm đi hỏi anh họ Kiếm Tam chơi có khó không…. Cô nhìn chằm chằm Đầu Bài đeo tai nghe trong phòng ghi âm, toàn thân cảm thấy như không ở trong không gian thật. Có thể nghe ghi âm trực tiếp của Đàu Bài, thật sự rất hạnh phúc……..

Hắn phối âm cho rất nhiều kịch thương mại và quảng cáo, hoàn toàn không cần người ghi âm chỉ đạo hướng dẫn trước, trực tiếp theo cảm giác của mình, trực tiếp đưa ra sáu phiên bản để chọn lựa, người ghi âm nghe xong, đề cửa hai trong số đó, nói là đều tốt, người ta chuyên nghiệp lại không chọn được.

Hắn đi tới, tiếp tục cầm lấy sữa chua của mình, vừa uống vừa nghe lại hai bản kia.

Uống xong rồi, ném hộp sữa vào thùng rác: “Tôi thích bản thứ nhất,” Hắn quay đầu, trực tiếp nhìn Thanh Thanh, “Thanh Thanh, em thích bản nào?”

Ánh mắt đen nhánh sáng ngời, vì không phải nhìn trực diện, khóe mắt nhếch lên càng rõ ràng.

Vô cùng…… xinh đẹp.

Nhìn đến mức cô có chút không được tự nhiên.

………

“Em….. thích cả hai.” Cố Thanh thành thật nói, “Mỗi bản đều có cái hay của nó.”

Cảm giác, là hoàn toàn phụ thuộc vào sở thích cá nhân đó…… vậy sao mà chọn a T T

Tuyệt Mỹ đang ngồi một bên nghe điện thoại, nghe được câu trả lời của Cố Thanh, không nhịn được bèn bịt ống nghe điện thoại, tổng kết khái quát: “Cơ bản là tiểu cô nương nghe được giọng của cậu, ngay cả ghi âm 100 option, cũng là tốt cả trăm. Năng lực miễu sát của Thương Thanh Từ cậu, bản thân còn không biết sao?”

Tuyệt Mỹ nhìn như hay nói giỡn, nhưng nói tuyệt đối là lời thật.

Đối với những cô gái thích Đầu Bài mà nói, ngay cả khi hắn dùng một trăm cách đọc một câu, các cô ấy tuyệt đối sẽ trân quý từng câu, rảnh rỗi sẽ lấy ra nghe, cũng tuyệt đối tuyệt đối sẽ không ghét bỏ cách độc thoại nào cả…….

“Ừm…. Để mình nghĩ chút…..” Hắn dùng khăn ướt lau tay, cầm lấy bịch khoai tây trên bàn, từng miếng từng miếng cho vào miệng.

Tư thế hắn ăn khoai, phi thường đặc biệt.

Người khác đều dùng ngón cái và ngón trỏ cầm miếng khoai, chỉ có hắn, dùng ngón giữa và ngón áp út bốc khoai. Hơn nữa, trông không có gì không ổn, rất linh hoạt. Một lát sau, dường như đã ăn đủ, mới mơ hồ cười cười, “Thôi vậy, trước tiên nghĩ cơm tối ăn gì đi, cái này giữ lại khi làm hậu kỳ chọn sau.”

“Khoan đã,” Wwwwk bỗng nhiên cười, “Mình có đề nghị nè, trước khi đi, lưu lại chút kỷ niệm riêng, sao nào?”

“Kỷ niệm riêng?” Phong Nhã Tụng tiếp lời.

“Thanh Thanh yêu nhất giọng của Đàu Bài, điều này chúng ta đều nhìn ra được, Đầu Bài cũng từng nói, hắn yêu nhất giọng của Thanh Thanh….. Nếu Phỉ Thiếu cung cấp phòng ghi âm miễn phí cho chúng ta, cơ hội khó có được, không ghi âm thêm vài bài kỷ niệm thì thật lãng phí. Mình nói, hai người các cậu đã… yêu…….”

Wwwwk cố ý chậm nửa nhịp, vuốt vuốt cằm, “Giọng của đối phương như vậy, không bằng tại h


Duck hunt