
hành định luật.
Việc gấp trước mắt bây giờ là làm một tờ đơn xin tiếp nhận công việc
nữa. Công việc kiểu gì cũng phải tìm bằng được. Sáng sớm Cao Mạc đã đến
tìm và đưa cô cùng đi. Khi cô chuyển về trường thỉnh thoảng anh lại đến
đưa Quyển Nhĩ ra ngoài ăn cơm.
"Nếu vẫn có thể xin vào được thì em còn nghĩ đến Đại học J nữa không?" Lặng lẽ cùng Quyển Nhĩ đi lo việc, anh hỏi.
"Sao có thể vào được nữa, anh nói với chú Cao là, không cần tìm cách
nữa đâu. Với tình hình hiện nay của em, vào làm việc ở trường đại học là rất khó."
"Không phải là không có khả năng, ở Đại học J anh có một vị sư huynh, đã từng muốn anh sang đấy làm." Đi dưới bóng cây, Cao Mạc quay người
lại trả lời.
"Anh có muốn về nhà làm không?"
"Có thể về đó gần gũi chăm sóc bố mẹ, có gì là không tốt đâu!" Quan
trọng là được quay về cùng cô. Anh trải nghiệm nhiều, khi đối mặt với
Quyển Nhĩ, thứ mà anh có thể thể hiện cũng chỉ là kiên nhẫn chờ đợi và
làm một người đồng hành cùng cô. Quyển Nhĩ từng nói muốn về tỉnh nhà
công tác. Vì vậy khi vị sư huynh đó hỏi có muốn vào Đại học J làm không, anh đã nói sẽ suy nghĩ. Vì việc này mà anh đã điều chỉnh lại phương
hướng nghiên cứu của mình.
Quyển Nhĩ lặng người, một lúc lâu. Phải rất lâu sau đó, cô mới nói:
"Cao Mạc, anh đúng là đã bị Trịnh Bình Chất làm hư thật rồi, đấy chẳng
phải là một phương thức lừa đảo hay sao? Việc như thế đâu có dễ dàng
gì?"
Trịnh Bình Chất về nước sau anh, sau khi tốt nghiệp anh ta không làm công tác nghiên cứu, mà học chuyên sâu về quản lý.
Về nước theo lời anh ta nói thì là, về đây kiếm sống xem sao, xem rốt cuộc ở đâu dễ kiếm sống hơn. Rất nhanh sau đó anh ta đã đưa ra kết
luận, làm quản lý cấp cao cho các doanh nghiệp trong nước thật dễ kiếm
sống nhất và quyết định ở lại cắm lều dựng trại.
Những việc này đều rất dễ lí giải, đặc biệt là sau khi quy Trịnh Bình Chất vào loại người lười lao động, Quyển Nhĩ thấy việc anh ta về nước
để tìm sự an nhàn dễ chịu cũng là điều bình thường. Nhưng sau khi Quyển
Nhĩ nhìn thấy căn hộ mà công ty anh ta bỏ tiền ra thuê cho anh ta ở, so
với việc cô và Cao Mạc phải chen chúc ở trong ký túc xá chật chội hàng
ngày thì cô bắt đầu thấy khó hiểu.
Một là, cô nghi ngờ Trịnh Bình Chất này liệu có phải là đang âm mưu
giở trò "Brokeback Mountain[2'>" gì với Cao Mạc hay không. Vì theo như
nhận xét của Phạm Tĩnh Mang thì Cao Mạc nghiêm túc tới tỉ mỉ, rất dễ bị
dụ dỗ dính vào quan hệ đồng tính. Cô đã cạnh khóe ám chỉ nhắc nhở Cao
Mạc rất nhiều lần, Cao Mạc dường như không nhận thấy có gì là bất
thường, nên dần dần Quyển Nhĩ cũng từ bỏ ý định.
[2'> Tên một tác phẩm điện ảnh về đề tài đồng tính nam của đạo diễn Lý An
Trịnh Bình Chất đối xử với cô cũng giống cô đối xử với anh ta, không
mong muốn giao tiếp với đối phương, thường gặp nhau cũng chỉ gật đầu
chào. Nếu không để ý thì đến gật đầu họ cũng bỏ qua luôn. Đã từng có một lần Cao Mạc để hai người lại trong xe, một mình đi đến phòng Thí nghiệm xử lý công việc, trong khoảng thời gian gần một tiếng đồng hồ đó, hai
người không hề nói với nhau một câu nào.
Cũng may là Quyển Nhĩ không có tính hiếu thắng thiên bẩm của bọn con
gái, nếu không gặp phải một người bày tỏ thái độ không thích mình như
thế, không chừng sẽ đau khổ rất lâu.
Mặc dù không thích Trịnh Bình Chất, nhưng đây là lần đầu tiên sau khi quen anh ta, Quyển Nhĩ bày tỏ quan điểm đó trước mặt Cao Mạc. Quang
trọng không phải là ở chỗ cô đánh giá Trịnh Bình Chất thế nào, mà là cô
không tán đồng với cách mà Cao Mạc nghĩ ra. Cô đã từng nghe kể khóa
trước có một chị vì muốn tìm được công việc tốt, trước khi tốt nghiệp đã có quan hệ yêu đương với một anh bạn cùng khóa, kết quả là cũng tìm
được công việc mong muốn. Sau khi chính thức đi làm, chị ta nhanh chóng
chia tay với người bạn trai kia để trèo một cành cao hơn.
Quyển Nhĩ đương nhiên biết Cao Mạc nghĩ ra cách này, hoàn toàn không
phải vì tìm việc cho cô mà đóng kịch. Nhưng Quyển Nhĩ hiểu suy nghĩ của
mình, cô sao có thể lấy Cao Mạc như thế, tự dối lòng mình, chỉ để tìm
việc. Nếu sau này cô hối hận thì cô có khác gì so với chị bạn kia đâu.
Vì vậy cô đành tỏ ra không hiểu ý nghĩa thật sự mà Cao Mạc muốn nói, nhẹ nhàng phủ định đề nghị của anh.
"Em cứ suy nghĩ đi, vẫn còn thời gian." Cao Mạc nói tiếp, "Anh sẽ không nói gì với ba mẹ hai bên đâu, em cứ yên tâm".
Mặc dù có chút không hiểu ý tốt của anh,
nhưng Quyển Nhĩ vẫn rất lo là Cao Mạc sẽ nói với người nhà. Không thể về tỉnh làm việc là một chuyện, nhưng có cơ hội mà từ bỏ lại là chuyện
khác.
Vài ngày qua đi, Quyển Nhĩ không nhắc đến nữa, Cao Mạc cũng làm như
chưa từng có chuyện đó xảy ra, giúp Quyển Nhĩ để ý tới những tin tức
tuyển dụng, cùng cô đi nộp đơn khắp nơi.
"Coi như em đã làm được một việc tốt." Trịnh Bình Chất bận rộn cả
ngày, cuối cùng cũng có thời gian ngồi ăn cơm, tự nhiên lại chủ động bắt chuyện.
"Với ai?" Cao Mạc bị học sinh tìm đi có việc, một lúc nữa mới quay
về, chỉ còn lại hai người bọn họ ngồi ăn cơm, Quyển Nhĩ cười đầy ẩn ý,
hiếm lắm mới có một cơ hội thế này, sao cô lại bỏ qua