Polaroid
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3215613

Bình chọn: 7.00/10/1561 lượt.

hương Lam có ấn tượng vô cùng tốt đối với Minh Nguyệt Thịnh, hơn nữa lần này Tây kỳ quốc đánh bất ngờ, làm phiền Minh Nguyệt Thịnh giải vây, Bắc Chu quốc mới có thể ứng đối, đây đều là làm phiền Minh Nguyệt Thịnh.

“Thất Thất, đã lâu không gặp!” Minh Nguyệt Thịnh mỉm cười nhìn Mộ Dung Thất Thất trước mặt, khi nhìn thấy cái bụng của Mộ Dung Thất Thất, trong mắt Minh Nguyệt Thịnh lóe lên một tia trầm buồn, chẳng qua là tốc độ kia còn nhanh hơn tốc độ sao rơi, làm cho người ta bắt không tới.

“Đã lâu không gặp!”

Mộ Dung Thất Thất dịch sang chỗ ngồi bên cạnh: “Không cần khách khí! Chúng ta uống hai chén!”

“Nàng bây giờ như vậy có thể uống rượu sao?” Minh Nguyệt Thịnh thoải mái ngồi xuống, Cổ Quân Uyển đang nhìn Mộ Dung Thất Thất đến ngẩn người cũng ngồi xuống.

“Ta không thể uống, nhưng nam nhân của ta có thể a! Các ngươi phải không say không về!”

Cổ Quân Uyển từ đầu đến cuối luôn nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Thất Thất, nàng từng vô số lần tưởng tượng đến dung mạo của thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, Trấn quốc công chúa đại danh đỉnh đỉnh, vẻn vẹn dùng một trăm người, dùng ”không thành kế” để dọa lùi kẻ địch binh -Mộ Dung Thất Thất lại nhỏ nhắn, kiều diễm, mỹ lệ như vậy!

“Vị này là ——” thấy Cổ Quân Uyển nhìn mình như vậy, Mộ Dung Thất Thất thỉnh giáo tên họ của nàng.

“Ta tên là Cổ Quân Uyển! Vương phi có thể gọi ta Tiểu Uyển!” Mộ Dung Thất Thất nói chuyện với mình, Cổ Quân Uyển có loại cảm giác”thụ sủng nhược kinh*”. Khi biết ‘sự tích” của Mộ Dung Thất Thất, nàng rất bội phục Mộ Dung Thất Thất. Trước kia còn có chút bất mãn với Mộ Dung Thất Thất, hiện tại nhìn thấy bản thân nàng, những thứ thành kiến hoàn toàn biến mất, thay vào đó là muốn cùng thiếu nữ này làm bằng hữu. (*được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo)

“Tiểu Uyển, ngươi khỏe, ta là Mộ Dung Thất Thất! Rất hân hạnh được biết ngươi! Ngươi có thể gọi ta Thất Thất!”

Chẳng qua là nghe tên, Mộ Dung Thất Thất đã đoán được thân phận của Cổ Quân Uyển. Trưởng nữ nhi duy nhất của Tường tộc, từng là hoàng hậu Nam Phượng quốc, hiện tại Hoàng thái hậu.

“Ta cũng rất hân hạnh được biết vương phi!”

Cổ Quân Uyển vốn là chính là nữ nhân tính cách hào sảng, nàng không nhăn nhăn nhó nhó ra vẻ nữ nhân yểu điệu, hiện tại Mộ Dung Thất Thất trực tiếp như vậy, cũng hợp với Cổ Quân Uyển!

Trước khi thấy Mộ Dung Thất Thất, Cổ Quân Uyển còn đang nghi ngờ, đây rốt cuộc là cái dạng nữ nhân gì, có thể khiến Minh Nguyệt Thịnh lặp đi lặp lại nhiều lần phá lệ vì nàng, không tiếc vận dụng binh lực tiêu diệt Tây kỳ quốc vì nàng, hiện tại khi nhìn vào ánh mắt xinh đẹp, trong suốt của Mộ Dung Thất Thất, Cổ Quân Uyển không phải không thừa nhận, ngay cả mình cũng sẽ bị nàng hấp dẫn, huống chi là nam nhân!

Lúc trước, Cổ Quân Uyển vô cùng bất mãn với việc Minh Nguyệt Thịnh ngàn dặm xa xôi chạy tới Bắc Chu quốc để mừng năm mới, cho nên quyết định đi theo hắn đến cùng, cho tới giờ khắc này, Cổ Quân Uyển mới hiểu được tâm tư của Minh Nguyệt Thịnh. Mộ Dung Thất Thất sắp sinh rồi, hắn nhất định là không yên lòng, mới có thể tới đây! Hơn nữa trên người hài tử trong bụng Mộ Dung Thất Thất có cổ độc, lần này đại khái hắn cũng muốn mang hài tử trở về!

“Uy, Minh Nguyệt Thịnh, ánh mắt của ngươi không tệ!” Thừa dịp người không chú ý, Cổ Quân Uyển tiến tới bên tai Minh Nguyệt Thịnh, nhỏ giọng nói một câu.

Nghe những lời này của Cổ Quân Uyển, Minh Nguyệt Thịnh ngừng chén rượu trong tay một lúc, nhìn lại khuôn mặt tươi cười hạnh phúc của Mộ Dụng Thất Thất, Minh Nguyệt Thịnh trực tiếp rót rượu vào trong bụng.

Rượu cay nồng, thật sâu kích thích cổ họng Minh Nguyệt Thịnh. Hắn cho là hắn có thể bình chân như vại, có thể bình tĩnh mà đối diện nàng cùng hạnh phúc của nàng, nhưng nhìn đến nàng, hắn mới phát hiện đó là một loại lừa mình dối người.

Mặc dù, không thể nào quên, nhưng là nàng hạnh phúc, trong lòng hắn cũng là hạnh phúc . . . . . .

“Minh Nguyệt Thịnh, ngươi làm sao vậy?” Thấy Minh Nguyệt Thịnh sững sờ, Cổ Quân uyển lắc lắc cánh tay hắn, “Ngươi làm gì ngẩn người ra thế, Phượng Thương tự mình mời rượu ngươi kìa!”

Bị Cổ Quân Uyển lay lay như vậy, Minh Nguyệt Thịnh mới nhìn đến khuôn mặt tươi cười của Phượng Thương, cùng bầu rượu trong tay hắn.

“Đa tạ!” Lời của Phượng Thương rất ngắn gọn, cũng vô cùng đơn giản, một câu”đa tạ”, đã biểu đạt hết tình nghĩa của nam nhân. Trong câu “đa tạ” của Phượng Thương, bao hàm quá nhiều ý tứ , tỷ như cảm tạ hắn dụng binh đánh Tây kỳ quốc, hóa giải áp lực của Bắc Chu quốc, tỷ như cảm tạ hắn bỏ qua Mộ Dung Thất Thất, không có chặn ngang, tỷ như cảm tạ hắn quan tâm đến hài tử của bọn họ, ba mươi tết, mưa gió, vẫn kiên trình chạy tới, tỷ như rất nhiều. . . . . .

“Không khách khí!” Minh Nguyệt Thịnh tự nhiên hiểu được ý tứ Phượng Thương, nam nhân này, hắn bội phục.”Cạch ——” Minh Nguyệt Thịnh cầm chén rượu nhẹ nhàng mà đụng chén rượu của Phượng Thương: “Là ta phải làm !”

“Ta nói, các ngươi quá không có tâm rồi! Uống rượu cũng không chờ ta!”

Đang lúc tiếng chuông năm mới sắp gõ vang, một thanh âm truyền tới, mọi người vừa nhìn, dĩ n