
ìn thấy biểu tình trên mặt Mộ Dung Thất Thất, trong lòng Phượng Thương đau nhói, nàng như vậy làm cho người ta thật đau lòng.
“Nương tử ——” Phượng Thương nắm tay Mộ Dung Thất Thất, muốn dùng ấm áp của mình trấn an nàng, “Khanh Khanh, đã xảy ra chuyện gì?”
“Thương. . . . . .” Mộ Dung Thất Thất ngẩng đầu, trong con ngươi là một mảnh thê lương, thấy vậy, Phượng Thương giật mình, lập tức đưa tay, ôm Mộ Dung Thất Thất vào lòng, “Đã xảy ra chuyện gì, nương tử? Có chuyện gì nói cho ta biết, đừng sợ, ta luôn ở bên cạnh nàng!”
“Thương!” Mộ Dung Thất Thất ôm Phượng Thương thật chặt, thân thể khẽ run, “Hắn đã tới! Nhất định là hắn đã tới!”
Mặc dù hiện tại việc điều tra của Phượng Thương chưa hoàn thành, nhưng trong lòng Mộ Dung Thất Thất bắt đầu xuất hiện sự bất an, đang từ từ lan rộng. Lúc Di Sa mang Mộ Dung Thanh Liện đi gọi nàng là “muội muội”, đây là không phải là đã nói lên mấu chốt rồi sao? Nếu quả thật là Liên Sinh xuất hiện, nàng nên làm như thế nào?
Trong đầu Mộ Dung Thất Thất cực kỳ rối loạn, tất cả trí nhớ ở kiếp trước của nàng toàn bộ hiện ra, nghĩa phụ chết trong tay của hắn , nàng cũng bị hắn giết chết, nếu như Di Sa thật sự là Liên sinh, nàng nhất định phải vì nghĩa phụ mà báo thù !
Biểu hiện này của Mộ Dung Thất Thất, làm cho Tố Nguyệt cùng Nạp Lan Tín vô cùng lo lắng. Tố Nguyệt không biết cái câu “hắn đã tới” của tiểu thư là có ý gì, định đi đến bên cạnh tiểu thư, không ngờ lại bị Nạp Lan Tín ngăn cản.
“Chúng ta đi ra ngoài trước!” Nạp Lan Tín nhìn thấy cô gia đang ôm tiểu thư thật chặt, phất tay với Tố Nguyệt ý bảo hai ngwoif nên đi trước. Lúc này vẫn là nên để hai phu thê bọn họ ở riêng với nhau, người bên cạnh không nên quấy rầy.
Tố Nguyệt theo sát Nạp Lan Tín rời khỏi thư phòng, lúc này trong phòng chỉ còn lại có hai người là Mộ Dung Thất Thất cùng Phượng Thương.
Thấy trên mặt Mộ Dung Thất Thất chảy xuống hai dòng nước mắt, Phượng Thương không biết rốt cuộc nương tử đang sợ cái gì, hai tay hắn đưa lên cầm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho Mộ Dung Thất Thất: “Nương tử, đã xảy ra chuyện gì? Nàng nói ‘ hắn ’, rốt cuộc là người nào?”
“Hắn đã giết chết nghĩa phụ cùng với ta!” Mộ Dung Thất buồn phiền vô cùng, mở miệng thở ra. Người kia, nàng vẫn coi là huynh trưởng, không nghĩ tới hắn lại giết nghĩa phụ mà nàng kính yêu nhất, cuối cùng còn tàn nhẫn mà thương tổn nàng! Nàng sẽ không tha thứ hắn, sẽ không ——
“Hắn là ác ma, là ma quỷ!” Không biết vì tâm tình trở nên kích động hay như thế nào, Mộ Dung Thất Thất không đủ sức chống đỡ nữa , trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Mộ Dung Thất Thất ngất, làm cho Phượng Thương trực tiếp kêu lên, “Nương tử!” Phượng Thương rống to, ôm thân thể mềm nhũn của Mộ Dung Thất Thất lên, nhanh như gió liền lao ra khỏi thư phòng, “Người đâu! Mau gọi Tấn Mặc tới đây! Nhanh đi gọi Tấn Mặc!”
Tấn Mặc vừa bước vào Thính Tùng Lâu, đã bị Phượng Thương kéo đi: “Tấn Mặc, mau nhìn xem, nàng tại sao trở thành như vậy? !”
Thu lại cánh tay bị Phương Thương cầm đến đau, Tấn Mặc vội bắt mạch cho Mộ Dung Thất Thất: “Vương gia bình tĩnh, công chúa chẳng qua là bị kích thích, cho nên mới tạm thời ngất đi, thân thể cũng không có gì lo ngại.”
Tấn Mặc nói Mộ Dung Thất Thất không có chuyện gì nhưng Phượng Thương vẫn còn có chút lo lắng, “Thật không có ảnh hưởng gì sao?”
“Công chúa không có chuyện gì, chẳng qua là nghỉ ngơi một thời gian ngắn là không sao. Bất quá, trong lúc công chúa mang thai, cộng thêm thể chất của nàng so với những người phụ nữ khi mang thai kém hơn một chút, cho nên là trăm ngàn lần không nên để nàng phải chịu bất kỳ kích động nào. Kính xin Vương gia chú ý!”
“Ta biết rồi.” Phượng Thương không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, bộ dáng Mộ Dung Thất Thất kích động không ngừng lại xuất hiện trong đầu của hắn. Mộ Dung Thất Thất nói “hắn” , là Di Sa sao? Làm sao nàng biết Di Sa ?
“Nạp Lan Tín, phái người giám sát nhất cử nhất động của Di Sa ! Mặt khác, không nên để cho Tô Mi rời khỏi Vương Phủ, đưa tin đến chỗ của Bạch cô nương, bảo nàng phải cẩn thận, chú ý an toàn.”
Có thể làm cho Mộ Dung Thất Thất trở nên phòng bị , tất nhiên không phải là nhân vật bình thương. Di Sa, Di Sa —— Phượng Thương khắc sâu cái tên này vào trong lòng. Dám làm cho nương tử của ta bị thương, ta muốn ngươi phải đền mạng!
Khi Mộ Dung Thất Thất từ từ tỉnh lại, đã là ban đêm. Nàng chậm rãi mở mắt ra, Phượng Thương đang lo lắng nhìn nàng. Chân mày của hắn nhíu lại , làm cho Mộ Dung Thất Thất không nhịn được đưa tay, vuốt ve lên mặt Phượng thương : “Không nên cau mày, chàng cau mày thật khó coi ! Ảnh hưởng hình tượng của chàng!”
Thấy Mộ Dung Thất Thất xác thật như Tấn Mặc nói cũng không có gì đáng ngại, tảng đá nặng trong lòng của Phượng Thương rốt cuộc cũng buông lỏng đi.”Nương tử, nàng không có chuyện gì là tốt rồi! Không có chuyện gì là tốt rồi!”
Lúc Mộ Dung Thất Thất còn ngủ say, Phượng Thương vô cùng lo lắng, lo lắng nàng sẽ giống như Hoàn Nhan Minh Nguyệt, ngủ say không tỉnh. Nhưng hắn không dám gọi nàng dậy, sợ ầm ỷ nàng nghỉ ngơi, đối với nàng và cục cưng đ