Quân Sủng

Quân Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323475

Bình chọn: 10.00/10/347 lượt.

đi!” Lục phu nhân há hốc mồm, vừa định nói gì đó liền bị Lục Thượng tướng trừng mắt ngăn lại: “Ngày mai sẽ đưa con đi!”

Không hỏi nguyên do, không nhiều lời, loại ủng hộ vô điều kiện này khiến Vân Thường gần như hồng vành mắt tại chỗ. Kể từ khi tới Lục gia, giờ nào khắc nào cô cũng đều được chăm sóc. Mặc kệ là Lục Diệp hay là Lục phu nhân, thậm chí là Lục Thượng tướng, cô đều có thể cảm nhận được sự quan tâm của bọn họ.

Giống như là tình yêu thương sau khi mẹ sau khi qua đời mà cô bỏ lỡ, trong nháy mắt, toàn bộ đều quay về. Vân Thường vừa cảm động, tay chân lại vừa luống cuống, bọn họ đối với cô quá tốt, quá tốt, tốt đến mức cô không biết nên làm sao để báo đáp. Sợ mình sẽ làm sai cái gì khiến cho bọn họ thất vọng.

Lục phu nhân giống như nhìn thấu tâm tư của Vân Thường, sờ sờ tóc của cô, âm thanh thân thiết hòa ái: “Vân Thường, con đừng cảm thấy có áp lực, cha mẹ ai cũng yêu thương con mình.”

Cha ruột của cô không cần cô nữa, xem cô như hàng hóa bán đi, thì ngược lại, người nhà chồng cô nửa đường nhặt được, lại xem cô như châu bảo mà yêu thương.

Vân Thường nghiêng đầu tựa vào bả vai Lục phu nhân, tâm tình luôn lang thang chìm nổi kể từ khi mẹ qua đời hình như cũng an định lại, trở nên bình yên mà thực tế.

Cô lại có mẹ, còn có ba.

Động tác của Lục phu nhân rất nhanh, buổi tối hôm đó đã tìm xong thầy dạy chữ nổi cho Vân Thường, ngày mai là có thể học.

Vân Thường vốn tưởng rằng Lục phu nhân sẽ đưa cô đến trường học dạy chữ nổi, không ngờ đến bà lại mời gia sư! Ngẫm lại cũng đúng, người khéo léo như Lục phu nhân làm sao có thể ném cô vào trong một đống người vậy được.

………….

“Đội trưởng, bọn họ đã tiến vào rừng nhiệt đới rồi.” Một binh sĩ mặc quần áo màu xanh lá cây đang nằm ở trên đất nguỵ trang nhỏ giọng nói với Lục Diệp.

Lần này Lục Diệp vừa về đơn vị liền bị phái đi Hải Nam lùng bắt bọn buôn thuốc phiện, nhiệm vụ này vốn đã có người phụ trách, nhưng mãi vẫn không có cách nào tóm được bọn người giảo hoạt này, vừa đúng lúc Lục Diệp trở về, phía trên liền lập tức cho đổi người.

Bọn này không phải chỉ là một nhóm buôn thuốc phiện tầm thường, mà là thế lực buôn lậu thuốc phiện lớn nhất chiếm cứ cả vùng Hải Nam, Quảng Đông, Vân Nam.

Bọn người buôn lậu thuốc phiện này luôn là cái đinh trong mắt quân nhân, nhưng bọn chúng quả thực quá giảo hoạt, mỗi lần đều chỉ có thể bắt được mấy tên sai vặt, căn bản không thể sờ tới một chút thế lực trung tâm nào.

Song lần này ở Hải Nam xảy ra một chuyện lớn. Một thanh niên bởi vì không có tiền đi buôn lậu thuốc phiện, sau khi nếm được ngon ngọt thì quả thật muốn ngừng mà không được, anh ta bị lợi nhuận khổng lồ che mắt, quên đi tính nguy hiểm cùng pháp luật, thế nhưng cổ động cả nhà cùng buôn lậu thuốc phiện!

Cha mẹ thanh niên này đều là nông dân trung thực, tất nhiên không bị thuyết phục, ngược lại tận tình khuyên bảo anh ta, nhưng là đi lên đường sai thì dễ, muốn trở về chánh đạo mới là việc khó.

Thanh niên này không nghe cha mẹ khuyến cáo, còn tuyên bố sẽ bỏ nhà ra đi, không quay về nữa. Cha mẹ anh ta bất đắc dĩ, chỉ có thể thừa lúc anh ta ngủ trói lại, buộc anh ta thề từ nay về sau không buôn lậu thuốc phiện cũng không được hít thuốc phiện nữa.

Dù rất tức giận con mình, nhưng rốt cuộc vẫn là cha mẹ, không nỡ trói chặt quá, kết quả người thanh niên này thoát được.

Lửa giận cuộn trào mãnh liệt, anh ta quên mất người ở trước mắt là cha mẹ nuôi anh ta khôn lớn, cầm dao lên trực tiếp chém chết cha mẹ sinh ra mình, ngay cả cô em gái đang học sơ trung cũng không bỏ qua.

Chuyện này thành mồi dẫn hỏa cho việc nghiêm trị buôn bán thuốc phiện, quân khu phái rất nhiều tinh anh trong lính đặc chủng hiệp trợ cho đội lùng bắt thuốc phiện. Thế lực buôn lậu thuốc phiện lớn nhất phía Nam dưới sự liên hợp của hai lực lượng cuối cùng cũng bị đánh tan.

Nhưng mà nhóm cầm đầu lại chạy thoát! Từ Vân Nam đến Quảng Đông rồi đến Hải Nam, ước chừng nhảy qua ba tỉnh, con đường trốn chạy của bọn chúng không có quy luật, nhưng lần này quân đội quyết tâm lùng bắt tận gốc, vì vậy luôn theo sát gắt gao.

Lục Diệp nằm ở trên mặt đất đầy bùn lầy, trên người là bộ đồ rằn ri thật dầy, độc vật trong rừng nhiệt đới quả thực quá nhiều, dù bây giờ nhiệt độ đã vượt qua 30, anh cũng không dám cởi bộ quần áo này ra.

Anh ngẩng đầu nhìn rừng nhiệt đới, tầm mắt mới vừa dò lên phía trước mấy bước liền bị những nhánh cây tươi tốt ngăn trở. Một con nhện đỏ thẫm đang chăm chỉ dệt lưới, thỉnh thoảng có vài con chim xẹt qua mang theo một luồng gió nóng, cũng sẽ khiến con nhện to lớn đó đề phòng xù người lên.

Nguy hiểm trong rừng nhiệt đới này thật sự là quá nhiều, dù là thỉnh thoảng không cẩn thận đụng phải hoa cỏ gì đó, cũng có thể trở thành nguyên nhân trực tiếp dẫn đến tử vong.

Lúc Lục Diệp nhận nhiệm vụ này, ở trên có mệnh lệnh, tận sức là được. Anh nắm thật chặt súng trong tay, ánh mắt sắc bén xẹt qua từng người lính đặc chủng bên cạnh, âm thanh trầm thấp vang lên trong rừng nhiệt đới: “Sợ sao?”

Chuyện cười! Những binh lính này nếu có thể trở thành tinh anh trong tinh anh, thì có người nào chưa từng


Old school Easter eggs.