XtGem Forum catalog
Quân Sư Vương Phi

Quân Sư Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326992

Bình chọn: 8.00/10/699 lượt.

thanh âm trầm thấp mang theo mê hoặc vang lên đằng sau, mang theo ẩn ẩn ý cười cùng tàn nhẫn.

“Giúp ta giết một người.” Lục y nữ tử vẫn như cũ nhìn thiên không thị huyết nói, trong lời nói khắc sâu hận ý như vậy.

“Mạc Quân.” Người tới hiểu rõ cười nói, tự hắc ám đi ra một thân hắc y cao lớn, mặc dù không rõ mặt lại có thể

nhìn đến miệng hắn mang theo ý cười tàn nhẫn, náh mắt không chớp nhìn

chằm chằm người trước mắt, trong mắt có ôn nhu chính mình cũng chưa nhận thấy, tuy chỉ chợt lóe mà qua.

“Hừ, không hổ là thất sát lâu lâu chủ, như thế nào, có đáp ứng hay không?” lục y nữ tử hừ lạnh một tiếng, quay đầu mặt không chút thay đổi nhìn hắc y cao lớn trước mắt.

“Ta giết không được.” Hắc y nam tử nhún vai chi tiết noi, trong mắt cũng óe thật sâu hận ý: Mạc Quân.

“Nga, giết không được? Trên đời này có

người thất sát lâu chủ giết không được? Hừ chẳng qua là một cái văn

nhược thư sinh, lâu chủ cũng không tránh khỏi rất không tự tin đi?” Lục y nữ tử cười lạnh trào phúng nói, ánh mắt khinh thường nhìn nam tử trước

mắt, nàng vô tình cứu nam tử này, đáp ứng vì nàng làm một chuyện.

“Ha ha…. Văn nhược thư sinh? Không thể

tưởng được Mạc Quân thật đúng là đã lừa gạt mội người, ngươi cho rằng

một văn nhược thư sinh có thể diệt toàn bộ ám dạ các tinh anh của ta?”

hắc y nhân ha ha cười lạnh nói, kia tiếng cười tại vách núi đen có vẻ

như địa ngục, giống như đến từ địa ngục. Nếu không phải nàng cứu hắn một mạng, bằng thái độ của nàng đã sớm thi cốt vô tồn, trong mắt sat ý đột

nhiên khởi: Nếu không phải Mạc Quân, hôm nay hắn đã là thiên hạ bá chủ,

lại như thế nào hội trở thành lâu chủ thất sát lâu đâu?

“Cái gì? Ý ngươi là ngươi sớm phái sát thủ đi giết Mạc Quân hơn nữa phái tất cả tinh nah ám dạ các nhưng….” Lucj y nữ tử khiếp sợ nhìn hắc y nhân nói, trong mất có không thể tin cùng

nghi hoặc: ám dạ các là tổ chứ giết người bên trong toàn tinh anh, nàng

rất rõ ràng, thế nhưng còn giết không được Mạc Quân, chẳng lẽ Mạc Quân

võ công thật sự lợi hại như vậy, nàng xem hắn một chút võ công cũng

không có! Hắn vì cái gì hội phái người đi giết Mạc quân, hơn nữa một lần nhưng lại xuất đọng toàn bộ tinh anh ám dạ các, hắn cùng Mạc Quân có

thù hận?

“Toàn quân bị diệt.” Hắc y nam tử nói

tiếp, bên miệng vẫn như cũ lộ vẻ cười tàn nhẫn, giống như có thuật đọc

tâm nói: “ngươi đoán đúng ta nhận thức Mạc Quân, hơn nữa cùng nàng có

thâm cừu đại hận, nàng là chướng ngại lớn nhất trên đường xưng bá của

ta, nhưng ta lại giết không được nàng, ta từng cùng Mạc Quân giao thủ,

võ cồng của nàng bí hiểm, không có người biết nàng hội có võ công cao

bao nhiêu, thực lực của nàng còn rất mạnh, nàng đáng sợ….”

“ngay cả ngươi đều giết không được nàng,

chẳng lẽ ta thật sự nhận thua sao? Thật sự không động được nàng?” lục y

nữ tử lui về sau từng bước suy sụp nói, trong lòng càng hận: vì cái gì,

vì cái gì ngươi vĩ đại như vậy, vì cái gì? Ta không cam lòng…. Ta không

cam lòng a!

“Không, ở võ công chúng ta giết không được nàng, nhưng có một người giết được nàng.” Hắc y nhân đột nhiên quỷ dị

cười rộ lên nói, cả người tản mát một loại âm mưu.

“là ai? Người nọ võ công trấn cao sao,

thật sự giết được nàng?” lục y nữ tử lập tức lại giống như thấy được hy

vọng, kích động bắt lấy ống tay áo hắc y nam tử vội vàng nói.

“người nọ sẽ không có võ công, nhưng nàng

tuyệt đối giết được Mạc Quân.” Hắc y nam tử giơ lên một cái thập phần

tàn khốc thị huyết cười, tự tin tràn đầy nói.

“Ha ha…. Ta tin tưởng ngươi, mặc kệ người

nọ là ai, chỉ cần có thể giết được Mạc Quân là được.” Lục y nữ tử tàn

nhẫn cười lớn mang theo hận ý lóe lóe, gợi lên một cái cười lạnh nói:

“thế nhưng có vương bài này, Mạc Quân cũng sẽ không cần vội vã giết, có

lẽ ta có thể đáp ứng người kia, cùng hắn hợp tác, ha ha…. Mạc Quân lộ

huyệt ở phía trước, ta nên hảo hảo mà lợi dụng ngươi, được điều ta muốn, ta cũng hảo hảo cho ngươi nếm thử cái gì gọi sống không bằng chết, ha

ha…”

Vốn tái nhợt khuôn mặt giờ phút này như

quỷ địa ngục, đôi mắt gợn nước lóe thị huyết âm mưu, tiếng cười tại đây

khủng bố như vậy…. Hắc y nhân gợi lên một cái tàn nhẫn thị huyết tươi

cười, cũng theo cất tiếng cười to…. Kia hai tiếng cười thật sự làm cho

địa ngục còn khiếp sợ.

Ngạo Quân đang vì tìm được Nguyệt Oánh mà

vui vẻ không thôi cũng không biết sóng gió đã nổi lên, âm mưu làm cho

nàng khó có thể thừa nhận đang yên lặng tới.

Thái phó phủ phía sau núi, Ngạo Quân quần áo trắng trước ‘sân vận động’, rốt cục xây xong, vì cấp Cẩn Hiên ngạc nhiên mấy ngày này vẫn vội vàng, cuối cùng

hoàn thành, cũng chưa gặp lại Cẩn Hiên giờ phải đi tìm hắn, hì hì…. Ngạo Quân cười ngọt ngào.

“Suy nghĩ cái gì? Vui vẻ như vậy?” Gia

Luật Ưng đột nhiên không biết từ nơi nào nhảy ra, vẻ mặt tà cười nói.

Đôi mắt màu đỏ đã ẩn ẩn giận: hừ, lại suy nghĩ Âu Dương Cẩn Hiên, mỗi

lần nghĩ dến hắn nàng đều lộ ra tươi cười hạnh phúc ngọt ngào, hắn nhìn

khuôn mặt tươi cười của nàng quả thật tâm muốn tê liệt, nàng chỉ có thể

vì hắn mà cười…

“Không có gì, Gia Luật Ưng, ta có việc

muốn nói với ngươi.” Ngạo Quâ