
y, sau khi nghe hoàng tẩu sinh Thái tử
trong lòng nhất định sẽ không thoải mái! Thật sự là ngốc mà! Xem ngươi
lắm mồm như vậy thật đáng đánh mà!
Thật cẩn
thận nhìn về phía Tam ca, quả nhiên, sắc mặt Tam ca thật sự thật không
tốt, thực tái nhợt, vừa định mở miệng nói cái gì, bóng trắng trước mắt
chợt lóe, áo đã bị người nắm lên, còn chưa định thần lại, người nắm áo
hắn liền vội vàng mở miệng nói:
“Nói mau,
cục cưng có phải bộ dạng thực đáng yêu hay không? Có phải hình dáng xinh đẹp giống như hoàng hậu không, cười rộ lên có tiểu rượu oa không? Còn
có, tên là gì, gọi là gì? Có nghịch ngợm không?……”
Ngạo Quân
không thường nói chuyện lập tức bùm bùm hỏi một đống vấn đề, hỏi đến Dật Hiên cơ hội mở miệng cũng không có, chỉ có thể há hốc miệng, ngây ngốc
nhìn thiên hạ đệ nhất quân sư trước mắt cười đến giống như kẻ đần mãnh
liệt hỏi hắn một đống vấn đề.
Mà Cẩn Hiên đang hồi tưởng lại những chuyện lúc trước đã trải qua với Vũ Tình lại
một đầu hắc tuyến nhìn Ngạo Quân hoàn toàn không thích hợp, người này có phải là Quân luôn lạnh lùng lạnh nhạt mà hắn biết không? Người vẫn luôn làm hắn đau lòng, Quân trầm mặc ít nói đây sao? Người vẫn luôn bình
tĩnh bày mưu nghĩ kế thiên hạ đệ nhất quân sư? Như thế nào hiện tại y
thoạt nhìn càng như là một gã lưu manh thô lỗ, ngu ngốc? Vì cái gì y đối với chuyện của Vũ Tình lại để bụng như vậy, nói để bụng thì hơi quá
đáng, nói để bụng thì người không biết hội nghĩ đến là thê tử của y sinh .
“Thất thần
làm gì? Nói mau a!” Rốt cục sau khi hỏi một đống vấn đề, mới phát hiện
đối tượng nàng đang hỏi nửa câu cũng không chịu trả lời nàng, nhịn không được thúc giục nói, hiện tại tâm tình nàng rất tốt, cũng không muốn so
đo với hắn.
“Nga nga!”
Dật Hiên bị Ngạo Quân thúc giục rốt cục phục hồi tinh thần lại , nhưng
sau hai tiếng nga nga cũng không biết nên nói cái gì , nàng hỏi nhiều
như vậy, hắn phải đáp như thế nào a? Cầu cứu nhìn về phía Tam ca của
hắn, lại phát hiện Tam ca nhìn cũng không nhìn hắn , nhưng vẻ mặt lại
hắc tuyến nhìn Mạc Quân, ai, xem ra vẫn là tự mình giải quyết.
“Ưm Mạc
công tử, trước hết ngươi buông bổn vương ra đã, bộ dạng của bổn vương
bây giờ thật không thể nói được.” Dật Hiên vừa lấy tay gỡ tay Ngạo Quân
đang nắm áo hắn ra, vừa vui cười nói. Không thể ngờ được quân sư này
thoạt nhìn cử chỉ nhã nhặn , khí lực lại lớn như vậy, không thể gỡ tay y ra được, may mà ở đây không có người ngoài, nếu không để người ta thấy
đường đường là Dật Vương gia lại bị một thư sinh văn nhược nắm áo thế
này, về sau hắn làm sao có thể gặp người khác a!
Ngạo Quân
nhìn nhìn mảnh áo bị túm trong tay mình, thế này mới thầm nghĩ vừa nãy
quá mức kích động, thế nào lại nắm áo Vương gia như vậy, buông lỏng tay
ra, ngồi xuống phía trước Dật Hiên, chờ hắn trả lời vấn đề của nàng.
“Khụ khụ……
Mạc Quân sư, trước tiên bổn vương hỏi ngươi một chút, ngươi biết hoàng
tẩu sao? Tại sao đối với chuyện hoàng tẩu lại để bụng như vậy? Còn có
làm sao ngươi biết được hoàng hậu kêu Thái tử là cục cưng?” Dật Hiên sau khi Ngạo Quân buông hắn ra, hắn vẫn đều cảm thấy rất kỳ quái nên mở
miệng hỏi, tại sao người này đối với chuyện của hoàng tẩu lại nhiệt tâm
như vậy, thật đúng là quái nhân.
“Thái tử ra đời là đại sự của cả thiên hạ, tại hạ đương nhiên để bụng .” Ngạo Quân
thoáng bình tĩnh trở lại, tránh nặng tìm nhẹ nói. Nàng hiện tại vẫn chưa muốn nói cho bọn họ biết quan hệ của nàng và hoàng hậu, bằng không còn
không biết phải phí bao nhiêu nước miếng, hơn nữa nhất định nói như thế
nào cũng không thể nói rõ hết được.
“Nga! Vấn
đề Mạc Quân sư vừa mới hỏi, bổn vương nhất thời cũng rất khó có thể trả
lời, dù sao chiến sự cũng sắp xong , đến lúc đó khải hoàn trở về, với
công tích của quân sư, Hoàng Thượng nhất định hội triệu kiến , đến lúc
đó ngươi có thể tự mình hỏi Hoàng Thượng a! Hắn là phụ thân của đứa nhỏ, hắn nói sẽ rõ rang hơn.” Dật Hiên thấy Ngạo Quân cùng hắn đả khởi Thái
Cực, hắn cũng không khách khí đáp lễ nàng một chút, đem cầu đá lại cho
hoàng đế.
“Cũng được, ta cũng đã sớm muốn gặp hoàng đế trong lời đồn .” Ngạo Quân cười cao
thâm nói. Âu Dương Chính Hiên, trượng phu của Tuyết, đến tột cùng là nam nhân như thế nào đây? Có thể khiến cho Tuyết người cao ngạo như vậy cam tình nguyện vì hắn sinh đứa nhỏ, phải biết rằng điều Tuyết sợ nhất
chính là đau, huống chi là chuyện sinh đứa nhỏ đau như vậy.
“Quân, Vũ
Tình…… Vũ Tình có phải là người ngươi hay nhắc tới không?” Cẩn Hiên thật lâu không nói lời nào, đột nhiên mở miệng cẩn thận hỏi, hắn vẫn hi vọng Quân sẽ đáp là không phải, hắn vẫn luôn để ý người mà Quân nói, người
quan trọng đến nỗi có thể khiến y không tiếc bất cứ thứ gì cũng muốn vì
nàng bảo vệ Long Hiên, nhìn biểu hiện vừa nãy của Quân, chẳng lẽ người
nọ thật sự là Vũ Tình? Nhưng Vũ Tình như thế nào lại biết y? Hai người
một ở tại kinh thành, một cái tại thôn trang nhỏ bé xa xôi này? Nếu
người kia thật sự là Vũ Tình, vậy hắn nên làm gì bây giờ ? Một người là
nữ tử hắn từng yêu nhưng lại hữu duyên vô phận, một người là nam tử làm
hắn mê luyế