Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325490

Bình chọn: 7.00/10/549 lượt.

ình cùng dục vọng tiềm ẩn của

người đàn ông này.

Giơ tay lên, cô kẹp bao áo mưa an toàn màu đỏ ở ngón giữa chậm rãi di động lướt qua tầm mắt của anh, động tác chậm

chạp, thái độ của Úc Tử Ân hết sức quyến rũ, chọc cho Đường Minh Lân

ngồi trong lòng mà vẫn không loạn khẽ run!

Môi đỏ mọng cắn bao áo mưa an toàn, cô đưa tới phía anh, trên mặt xinh đẹp quyến rũ thơm ngon có điểm trêu đùa!

Nhìn cô, Đường Minh Lân bỗng chốc dừng lại, tay vốn nắm chặt thành quyền

bỗng chốc giữ lấy eo cô, không đợi Úc Tử Ân phản ứng kịp, người đã bị áp đến trên ghế salon!

Rút lát cắt bao trong miệng ra, Úc Tử Ân cười lạnh, con mắt lưu ly trong suốt lấp lánh tỏa sáng, không thấy chút yêu mỵ vừa rồi.

"Hóa ra. . . . . . Đường phu nhân của tôi thế nhưng cũng có một mặt xinh đẹp động lòng người thế này, xem ra tôi đã coi thường sức quyến rũ của cô

rồi!" Anh không nghĩ tới, cô gái anh lấy về nhà lại mê hoặc lòng người

như thế, thật sự khiến anh rửa mắt mà nhìn!

"Đường Minh Lân, anh thua rồi!" Úc Tử Ân quay đầu ra lạnh lùng nhắc nhở anh.

"Sao? Trò chơi còn chưa có kết thúc, thắng thua chưa định!" Anh giương môi

cúi đầu tiến tới giữa gáy cô hôn nhẹ, hơi thở nóng rực hòa quyện cùng

mùi thơm hoa anh đào nhàn nhạt trên người cô, nhất thời khiến không khí

ấm lên!

"Thời điểm kết hôn anh đã nói, sẽ không đụng tôi và cũng

không có hứng thú với tôi, nếu như anh đụng tôi thì anh thua." Đẩy người đàn ông áp trên người ra, cô không khách khí tăng thêm sức lực cấu anh.

"Thật sao? Tại sao tôi lại không biết mà cô lại nhớ rõ ràng lời nói của tôi

như thế?" Anh bỗng chốc giữ chặt tay bóp trên cổ, hung hăng đè xuống ghế sa lon, gương mặt tuấn tú u ám cũng tiến gần xuống, "Nếu rõ ràng, vậy

cô nên hiểu, đây là nghĩa vụ vợ chồng, cô không có quyền cự tuyệt!"

Dứt lời thì môi của anh hôn lên xương quai xanh của cô, lúc cô kịch liệt giãy giụa thì há mồm cắn một cái nặng nề!

"Đường Minh Lân, tên khốn kiếp! Anh buông tôi ra! Dám chơi mà không chịu nổi thua sao? !"

"Cho dù muốn thua, cũng chờ tôi đây làm xong việc rồi nói!" Tay hơi lạnh xoa trước ngực lõa lồ, không để ý cô giãy giụa, anh tháo lễ phục hình chữ V ra, mềm mại ẩn hình dưới áo lót cứ thế lộ ra trong bàn tay anh.

Một màn này đối với các công tử gia môn trong phòng mà nói cũng không coi

vào đâu không hiếm lạ, bình thường tới nơi này giải trí, việc chơi lớn

trước mặt mọi người cũng thường xảy ra, nhưng đổi thành hai vợ chồng tam công tử nhà họ Đường thì cũng là lần đầu.

"Đường Minh Lân, anh

vô sỉ, anh buông tôi ra! Buông ra!" Quả đấm như mưa rơi hung hăng đập

tới sau lưng người kia, phòng an tĩnh có thể loáng thoáng nghe thấy

tiếng đánh nặng nề này.

Thượng Quan Triệt ở một bên xem trò vui

đang muốn đi lên khuyên, lại bị Hạ Ninh Huân bên cạnh kéo lại, "Yên tâm

đi, Đường Tam không chơi nổi, cậu gặp qua cô gái nào nói như vậy cùng

cậu ấy chưa, cậu ấy còn có hứng thú?"

Ngụ ý rất rõ ràng, Đường

Minh Lân sẽ không làm gì cô, ít nhất sẽ không ở trước mặt nhiều người

như vậy, đối với con mồi anh cảm thấy hứng thú, tham muốn giữ lấy của

anh không giống bình thường.

Chán ghét tránh né nụ hôn của anh,

hơi thở nóng rực lan tràn ở ngực, Úc Tử Ân ghê tởm đến nhíu lông mày,

tay giùng giằng bấm lên cổ của anh, cô bấm càng hung ác, sức lực anh cắn trên cần cổ cô lại càng lớn.

Cuối cùng cô chấp nhận buông lỏng tay, không giãy dụa nữa, mặc cho anh gặm cắn trên người cô.

Đường Minh Lân tạm ngừng, đang muốn nhả ra thì một giọng nói thuần hậu bay ra từ trong góc tối mờ, xé rách không khí tĩnh mịch.

"Được rồi, ai cũng biết Đường Tam cậu không phải là người rộng rãi, cũng đừng khoe khoang ở chỗ này! Hai vợ chồng muốn nháo thì trở về nhà mình đi!"

Diễn - đàn - Lê - Quý - Đôn Đường Minh Lân khẽ dừng lại, thời điểm đang muốn nhả ra, một giọng nói âm thầm bay ra từ góc tối, xé rách cái không khí chết tiệt lúc này.

"Được rồi, ai cũng biết Đường Tam cậu là người thẳng thắng và hùng hồn, cũng

đừng ở chỗ này khoe khoang nữa! Vợ chồng hai người náo loạn quá rồi, mau trở về nhà đi!"

Một giọng nói lạnh lẽo mang theo mùi rượu tràn

ngập không khí, trong giọng nói mang theo mấy phần nhạo báng và trêu

ghẹo, thật ra là muốn thiếu gia Đường Tam ngừng lại.

Người trong phòng liền quay đầu nhìn về nơi phát ra giọng nói kia, trên mặt là vẻ không thể tưởng tượng nổi, có lẽ ai cũng không ngờ, tối hôm nay nhân vật lớn, lại mở miệng giải vây cho Úc Tử Ân.

Đường Minh Lân ngồi dậy, khẽ cười một tiếng, gương mặt yêu nghiệt mang theo vài phần anh tuấn lần nữa khôi phục vẻ bất cần đời, giơ tay lên vỗ nhẹ vào gương mặt đầy bất mãn của cô, dưới lòng bàn tay mềm mại là gương mặt xinh đẹp nhưng không có cảm xúc tốt.

"Được rồi, hôm nay nể mặt mũi Dịch thiếu, chuyện của chúng ta để khi khác

nói, tránh quấy rầy sự vui vẻ của anh!" Rút tay về, Đường Minh Lân trở

nên ưu nhã, vẻ mặt không thay đổi, cài nút áo sơ mi lại.

Úc Tử Ân ngồi dậy, nghiêng người sang về nơi phát ra giọng nói kia, chỉ thấy sau bức rèm, có bóng dáng một người đàn ông lạnh lẽo, cách bức rèm thủy

tinh, cô không thể nhìn rõ vẻ mặt của anh ta,


Old school Swatch Watches