80s toys - Atari. I still have
Quan Hệ Nguy Hiểm

Quan Hệ Nguy Hiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324214

Bình chọn: 10.00/10/421 lượt.

t cương nghị. Làn da của anh nghiêng về màu đồng. Không biết tối qua Lục Tử Mặc gặp phải chuyện gì, anh thậm chí còn chưa kịp tắm rửa, toàn thân bám đầy đất bụi, mồ hôi và cả vệt máu khô.

"Anh chui ra từ bùn đất đấy à? Sao người bẩn thế?"

Vết máu khô trên áo có lẽ là bắn ra từ kẻ anh bị cướp đi sinh mạng. Chỉ có dùng sức mạnh bất ngờ tấn công đối phương ở khoảng cách gần, máu mới phun ra kiểu này.

"Hãy giúp tôi rửa ráy".

Lục Tử Mặc nhẹ nhàng lên tiếng, Sơ Vũ liền đứng dậy. Lần này, anh không ngăn cản cô, anh buông bàn tay cô để cô đi xuống.

Sơ Vũ nhấc ấm nước đồng đổ đầy chậu, rút khăn mặt vò xuống nước rồi vắt nửa khô. Lục Tử Mặc nhìn Sơ Vũ bằng ánh mắt bình thản pha trộn sự nhẫn nhịn. Sơ Vũ mỉm cười miễn cưỡng: "Nước lạnh lắm, anh cố chịu nhé!".

Khăn mặt vừa tiếp túc với làn da Lục Tử Mặc, Sơ Vũ liền cảm thấy cơ thể dưới tay cô cứng lại. Sơ Vũ ngước mắt nhìn anh, nhưng Lục Tử Mặc hơi nghiêng đầu tránh ánh mắt của cô.

Khăn mặt di chuyển trên người Lục Tử Mặc từ dưới lên trên. Nước rất lạnh, thỉnh thoảng ngón tay của Sơ Vũ vô tình chạm nhẹ vào làn da của anh, khiến anh như bị một luồng khí nóng âm ỉ đốt cháy. Sơ Vũ bắt đầu cảm thấy hối hận tự nhiên lại đi lo chuyện không đâu. Tay cô không thể kiềm chế run rẩy. Hơi nóng tỏa ra từ người anh ở cự ly gần bao phủ lấy toàn thân cô, khiến cô phát sốt.

Đôi môi của Lục Tử Mặc hơi mỏng mím rất chặt, do mất máu nên bạc thếch. Lúc anh hôn cô luôn mang theo sự bá đạo khó chống cự. Cánh tay anh vừa dài vừa rắn chắc, ẩn dấu sức mạnh của loài dã thú. Đôi tay này từng nhiều lần ôm chặt cô vào lòng.

Các ngón tay thô ráp của anh từng du ngoạn khám phá cơ thể cô, mang đến cho cô một khoái cảm to lớn. Lúc này đây, các ngón tay cuộn chặt thành nắm đấm, đặt bên cạnh người anh.

"Đủ rồi".

Lục Tử Mặc lên tiếng, nắm chặt lấy tay Sơ Vũ. Sơ Vũ bị ép nhìn thẳng vào mắt anh. Ánh mắt đó ẩn chứa nhiều tia phức tạp được che dấu bằng lớp màng bình thản. Tuy nhiên, Sơ Vũ không nhìn rõ, cô chỉ thấy gương mặt anh tiến lại gần, rồi đôi môi anh dừng ở trên miệng cô.

Sơ Vũ hơi giật mình, lập tức đẩy Lục Tử Mặc ra. Nhưng anh không hề để ý đến phản kháng của cô, giữ chặt người cô hôn cuồng nhiệt. Sơ Vũ dần dần hỏa bốc lên đầu. Chẳng phải cô không còn là con tin của anh ta nữa hay sao? Nếu quan hệ giữa cô và anh bình đẳng thì tại sao cô phải chịu sự khống chế của anh, anh muốn làm thế nào thì làm?

Sơ Vũ bấm nhẹ vào vết thương trên ngực Lục Tử Mặc. Anh chỉ hừm một tiếng, nhưng không buông lỏng cánh tay mà thậm chí còn siết mạnh hơn, ôm cô vào lòng, khiến cô không thể thở nổi. Hai người lắc đi lắc lại chạm phải chậu nước đang để trên bàn. Chậu nước rơi xuống đất, nước văng ra tung tóe.

"Lục Tử Mặc"

Sơ Vũ nghiến răng, không dám động mạnh vào vết thương trên ngực anh. Cô giơ tay nắm chặt lấy cánh tay anh. Móng tay dài của cô bấm mạnh vào da anh, đến mức gần chảy máu. Lục Tử Mặc vẫn không nhượng bộ, ngược lại dùng sức đẩy cô nằm xuống rồi anh nằm đè lên người cô, cắn vào cổ cô buộc cô mở mắt. Trên đỉnh hang, từng đốm ánh sáng phảng phất như ở một nơi rất xa, chuyển động như có ma lực, khiến cô chóng mặt.

Áo ngoài Sơ Vũ bị Lục Tử Mặc lột bỏ từ lúc nào, anh thô lỗ dứt áo con của cô. Khi không còn chướng ngại vật, anh bắt thưởng thức tấm thân mềm mại của cô, để lại dấu vết chỉ thuộc về anh trên làn da cô. Tay Sơ Vũ cào mạnh từ vai Lục Tử Mặc xuống đến lưng, tạo ra một vết xước dài đỏ máu.

Cô bắt anh phải hiểu rằng cô đau đớn đến mức nào.

Sự đau đớn cô lưu lại trên người anh thậm chí không bằng một phần vạn nỗi đau trong tim cô. Khi nụ hôn của Lục Tử Mặc dừng lại trên cổ Sơ Vũ, cô liền há miệng cắn mạnh lên vai anh. Sơ Vũ cắn mà không nể nang gì, cô cảm thấy hằm răng của cô xé rách da của anh, thậm chí thấy cả vị máu tanh trong miệng cô.

Sau khi bị Sơ Vũ cắn, thân thể Lục Tử Mặc càng như cứng như đá. Hai tay anh trượt xuống hông cô, rồi nắm đùi cô đặt sang hai bên hông anh. Động tác này khiến nơi nhạy cảm của hai người chạm vào nhau. Sơ Vũ vẫn cắn mạnh vai Lục Tử Mặc. Cô hận anh, hận đến mức chỉ muốn cắn đứt một miếng thịt sống ngay lúc này.

Lục Tử Mặc vẫn mặc chiếc chiếc quần jeans bị Sơ Vũ dùng dao dọc giấy cắt cạp nham nhở. Trong khi đó quần dài của cô đã bị anh cởi bỏ, đùi cô cọ xát vào vải bò thô ráp.

Lục Tử Mặc đột nhiên thẳng người, hai chân quỳ gối qua người Sơ Vũ, đùi vẫn kẹp chặt cô trong phạm vi tấn công của anh. Lục Tử Mặc giơ tay kéo khóa quần xuống. Động tác mờ ám này khiến thần kinh Sơ Vũ căng thẳng tột độ.

Dưới ánh nắng lấp lánh, cơ thể của người đàn ông ẩn dấu một vẻ đẹp hoang dã, nguyên thủy.

Lục Tử Mặc cởi bỏ chướng ngại vật cuối cùng trên người. Vật đàn ông to lớn của anh không che đậy, hoàn toàn hiện ra trước mắt Sơ Vũ, khiến cô bất giác đỏ bừng mặt, tim đập thình thịch. Do tính chất công việc, Sơ Vũ đã nhiều lần nhìn thấy, tiêu bản cũng có, hoạt thể cũng có. Nhưng đây là lần đầu tiên cô chứng kiến, bộ phận chứa đựng dục vọng to lớn của người đàn ông sống động đến mức nào.

Lục Tử Mặc cúi người để vật đàn ông của anh vùi vào giữa hai đùi Sơ Vũ. Anh tiếp tục hôn cô,