
lại cho Brian, giọng bình thản nói: “Ý tưởng thiết kế của con quả thực không tồi, lấy trình độ hiện tại của con coi như đã vượt xa những người bình thường, ta sẽ đánh dấu cho con những chỗ có thể thăng cấp được, nếu có cơ hội thì đưa cho ông con nhìn qua.”
Berg rất ít khi khen con trai mình, ngày thường ngược lại còn hay mắng Brian là ngu ngốc, hiếm khi nào nói ra được mấy câu khen ngợi như “khả năng vượt xa người bình thường” này, Brian lập tức vui vẻ nhận lấy bản vẽ từ trong tay baba, “Cảm ơn baba!”
Berg gật đầu, nhìn về phía Caesar: “Caesar, phụ vương cháu hôm nay cũng tới đúng không?”
Caesar nói: “Vâng, phụ vương đang cùng ông Aston nói chút chuyện.”
Berg trầm mặc trong chốc lát, nói: “Vậy hai đứa cứ ở đây đi dạo loanh quanh đi, ta mệt, đi về nghỉ ngơi trước.”
Caesar mỉm cười nói: “Vâng, Vương thúc ngủ ngon.”
Sau khi Berg rời đi, Brian lúc này mới cầm bản vẽ đã được baba chỉnh sửa, xem mấy lần, hưng phấn mà nói: “Thật tốt quá, trình độ của baba tôi quả thật hơn tôi rất nhiều! Sau khi trở về tôi nhất định phải lập tức cải tạo Dạ Tuyết, nâng cấp mấy loại công năng, Snow nhất định sẽ rất vui.”
Thấy bộ dáng Brian đầy mặt hạnh phúc khi nhắc đến Snow, lòng Caesar cũng khẽ động.
… Hắn cũng có chút nhớ Lâm Viễn.
Chắng qua là không gặp có một ngày, mà đã bắt đầu nhớ tới người kia. Rõ ràng lúc rời khách sạn có để lại lời nhắn cho cậu ấy, còn mua cơm trưa đầy đủ, nhưng trong lòng vẫn không yên, luôn cảm thấy việc bản thân để Omega của mình ở lại đó, là loại hành vi vô trách nhiệm…
Vốn đã rất thích cậu, hơn nữa trước đó còn đánh dấu cậu, ý muốn bảo hộ trời sinh của Alpha làm cho Caesar hận không thể đem Lâm Viễn thời thời khắc khắc đều mang theo bên người, hận không thể mỗi giây mỗi phút đều đặt Lâm Viễn ở trong tầm mắt, một giây không thấy được cậu thì trong lòng liền khó chịu vô cùng.
Brian nghiên cứu bản vẽ một hồi, liền chạy xuống tầng dưới chọn linh kiện phù hợp, để Caesar ở lại tự mình đi dạo một vòng.
Caesar cũng không có tâm tình để thưởng thức mấy loại cơ giáp này, nỗi nhớ nhung Lâm Viễn dưới đáy lòng làm cho hắn vội vã thở sâu xoay người đi đến bên cửa sổ, lấy ra máy truyền tin của mình, nhập số của Lâm Viễn vào.
Tiểu cầu trong tay mau chóng xoay tròn, rất nhanh, máy truyền tin liền được kết nối.
Caesar nhất thời cứng đơ tại chỗ.
— Xuất hiện ở trước mắt, cũng không phải mặt của Lâm Viễn, mà là khuôn mặt anh tuấn của một nam tử trưởng thành.
— Nguyên soái đế quốc, Rawson.
Hiện tại đã là mười một giờ! Máy truyền tin của Tiểu Viễn tại sao lại ở trong tay của nguyên soái?
Mà điều khiến người ta càng thêm giật mình là, vị trí nguyên soái đang ngồi rõ ràng là một phòng ngủ, trên chiếc giường phía sau ông dường như còn có người đang nằm, theo động tác đứng dậy từ bên giường của ông, người nằm trên giường cũng dần dần hiện lên rõ ràng trước mắt.
Mái tóc đen nhánh, lông mi thật dài, khóe môi hơi cong lên thành một nụ cười như đang tiến vào mộng đẹp.
Là Lâm Viễn…
Caesar khiếp sợ, đồng thời dưới đáy lòng cũng đột nhiên nổi lên một tia lửa giận!
Không giống như sự hấp dẫn giữa Alpha và Omega, chất dẫn dụ của Alpha với Alpha hoàn toàn tồn tại sự bài xích lẫn nhau, ngày đó lúc dẫn Lâm Viễn đi ăn với Rawson, nguyên soái liên tục gắp thức ăn cho Lâm Viễn, ánh mắt nhìn Lâm Viễn cũng tràn đầy ôn nhu, Caesar bị đẩy sang một bên trong lòng đã có chút khó chịu, nhưng thấy đối phương là vị nguyên soái mà mình tôn kính, còn là bậc tiền bối bề trên, cho nên Caesar đành cố nén khó chịu dưới đáy lòng, cho rằng đây chẳng qua chỉ là sự yêu thích thưởng thức của trưởng bối đối với hậu bối, cũng không nói gì nhiều.
Sau khi Rawson nhìn thấy ấn ký ở gáy Lâm Viễn, Caesar giải thích rõ nguyên nhân, kỳ thực cũng là muốn cho ông ta biết người đánh dấu Lâm Viễn rốt cuộc là ai. Alpha để cho Alpha khác biết mình lưu lại dấu hiệu trên người một Omega nào đó, đây kỳ thực là một loại nhắc nhở — nói cho đối phương biết một cách rõ ràng, Lâm Viễn đã là Omega của tôi rồi, không nên có chủ ý gì với Tiểu Viễn nhà tôi…
Caesar cho rằng mình đã biểu lộ rất rõ ràng, kết quả ngày hôm nay, nguyên soái Rawson cư nhiên lại dẫn Lâm Viễn đi đến một phòng ngủ chẳng biết là ở nơi nào? Mà tên ngốc Lâm Viễn này lại hoàn toàn không hề phòng bị ngủ ở chỗ đó?
Nhìn một màn tựa hồ rất “ấm áp” kia, đáy mắt Caesar gần như phun ra lửa!
Siết chặt nắm tay, Caesar tận lực bình tĩnh nói: “Nguyên soái, đây là chuyện gì? Tiểu Viễn tại sao lại ở chỗ đó với ngài?”
Rawson lạnh lùng nhìn Caesar, khẽ nhíu mày một cái, “Tiểu Viễn ở nơi nào, còn cần báo cáo với cậu sao?”
Caesar: “…”
Những lời này rõ ràng là khiêu khích đi?
Omega mà mình vừa đánh dấu, lúc này lại an tâm ngủ bên cạnh một Alpha khác? Bất luận là vương tử hay dân thường, đối với một Alpha mà nói, đây đều là một chuyện tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua!
Caesar hít thở sâu, nhìn kỹ cảnh vật xung quanh Rawson, thấp giọng hỏi: “Cậu ấy ở nhà của ngài sao? Cháu hiện giờ sẽ đến đón cậu ấy!”
Khóe môi Rawson câu lên một nụ cười như có như không, nhìn Caesar như nhìn một đứa ngốc, nhàn nhạt nói: “Khô