
32 tuyển thủ tiến vào trận chung kết toàn trường chỉ có 6 Beta, Lâm Viễn lại đạt hạng nhất tổ, thành tích tốt nhất trong đám Beta, đương nhiên là nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ nhóm Beta.”
Snow gật gật đầu, thản nhiên nói. “Nga. Trách không được lúc Lâm Viễn xuất hiện tiếng hô lớn như vậy, mấy nhóm Alpha kia bình thường cao cao tại thượng, không coi ai ra gì, cũng nên để Beta Lâm Viễn này đến hảo hảo giáo huấn bọn họ một chút.”
“……..” Brian có chút buồn bực nói, “Cậu có phải rất chán ghét Alpha hay không a?”
Vì cái gì mỗi lần nhắc tới Alpha đều là loại ngữ khí khinh thường này?
Snow lạnh lùng nói. “Chẳng lẽ tôi nói sai? Mấy nhóm Alpha kia tự nhận là gen ưu tú, không đem Beta cùng Omega để vào mắt, nhất là mấy tên Alpha theo chủ nghĩa Chauvin nào đó, thậm chí còn đem Omega chẳng khác nào đồ vật cá nhân nhốt ở trong nhà, coi Omega là công cụ sinh con…. Quên đi, lười nói đến bọn chúng.”
Trong giọng nói của Snow tràn đầy ghét bỏ, giống như nhắc tới Alpha chính là sự vũ nhục đối với miệng của mình.
Brian trầm mặc trong chốc lát, mới không cam lòng vụng trộm nắm lấy tay Snow, quay đầu nhìn về phía Snow, ngữ khí lấy lòng nói. “Cũng không phải tất cả Alpha đều như vậy nha, tôi cũng là Alpha…. Cậu cũng coi tôi như vậy sao?”
Snow sửng sốt một chút, muốn rút tay, lại phát hiện Brian cầm tay mình thật chặt.
Quay đầu chống lại ánh mắt lấy lòng của y, trong lòng Snow đột nhiên mềm nhũn, ngữ khí cứng ngắc nói. “Cậu…. cậu không giống với bọn họ.”
Brian hai mắt sáng lên. “Không giống ở chỗ nào?”
Snow suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc rút ra kết luận. “Cậu là bạn trai mà tôi chọn, đương nhiên là không giống với mấy Alpha kia.”
Brian. “………….”
Tuy rằng những lời này không có một từ nào là để khích lệ Brian, bất quá, có thể trở thành sự tồn tại đặc biệt “không giống với các Alpha khác” trong lòng Snow, Brian vẫn rất là cao hứng!
***
Đúng lúc này, khán phòng đột nhiên vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt, trận thi đấu đã chính thức bắt đầu.
Sân vận động to như vậy được chia làm 4 sân thi đấu Đông Tây Nam Bắc, trận đấu của tổ A1 cùng tổ B1 diễn ra ở sân phía đông, thi đấu áp dụng phương pháp tính tỉ số, mỗi công kích đến một nhược điểm của đối phương được tính 1 điểm, tối đa là 11 điểm, người nào đạt được 11 điểm trước sẽ vào trận tiếp theo.
Tổ A1 đấu với tổ B1, trận thứ nhất.
Cơ giáp nhân hình số 77, người điều khiển Lâm Viễn, đối đầu với cơ giáp hình sói số 299, người điều khiển Danny.
Bởi vì Danny là một đối thủ xa lạ, căn bản không biết thực lực sâu cạn thế nào, Lâm Viễn tuân theo nguyên tắc của vị cao thủ thần bí kia — lấy tĩnh chế động, vừa bắt đầu liền trực tiếp bày ra tư thế phòng thủ.
Danny là tuyển thủ năm ba hệ điều khiển cơ giáp, hắn hiển nhiên là xem nhẹ năng lực của tiểu học đệ Beta năm nhất này, trận đấu vừa bắt đầu, liền điều khiển cơ giáp sói xám hùng hổ vọt đến!
Cơ giáp hình sói tốc độ quả thực chẳng khác nào một trận gió xoáy, đạn quang năng ngậm trong miệng trực tiếp bắn về phía bụng của cơ giáp nhân hình, đồng thời, hai chân đạp đất, nhảy lên, một đôi móng vuốt điện từ sắc bén mở ra, hướng tới sau gáy đối phương cào mạnh qua!
Thế công ác liệt như vậy, trực tiếp làm cho khán giả trên ghế bộc phát một trận hoan hô!
Lâm Viễn ngược lại một điểm cũng không khẩn trương, bình tĩnh tính toán cự ly hai bên, bắt đầu cấp tốc lui về phía sau!
Hai người một truy kích, một thụt lùi, rất nhanh liền lui đến mép sân, mắt thấy muốn lui cũng không thể lui nữa — liền trong nháy mắt, Lâm Viễn đột nhiên lộn ngược ra sau nhanh chóng nghiêng người xoay tròn trên không, chuẩn xác tránh đi lưỡi dao sắc bén cùng công kích từ đạn pháo, đồng thời nâng chân phải lên, mở bánh răng điện từ giấu ở ngón chân, trực tiếp một cước đâm về phía bụng đối phương!
Ầm ầm nổ một tiếng, cơ giáp hình sói bị đá vào bụng trực tiếp bị mạnh mẽ đạp ra ngoài!
Đèn chỉ thị màu đỏ trên đỉnh đầu cơ giáp hình sói lập tức sáng lên, trong màn hình điện tử lớn trên ghế giám khảo, đồng thời hiện ra điểm số 1:0!
Lâm Viễn bị vây ở vị trí phòng thủ, cư nhiên lấy được một điểm đầu tiên!
Người xem nhất thời trợn mắt há hốc mồm tại chỗ!
Rõ ràng là cơ giáp hình sói số 299 kia hùng hổ vọt lại, cơ giáp nhân hình vẫn không ngừng lui về phía sau, mắt thấy sắp bị đánh trúng sau gáy, lại mạc danh kỳ diệu, cuối cùng ngược lại là số 77 lấy được một điểm?
Cậu ta là đánh trúng nhược điểm của đối phương như thế nào, khán giả cơ hồ đều không có thấy rõ….
Động tác của số 77 thật sự là quá nhanh, chuyển đổi tình thế cơ hồ chỉ trong nháy mắt kia!
Thi đấu sau đó, dần dần rơi vào bên trong tiết tấu của Lâm Viễn.
Danny ở trước mặt học đệ năm nhất âm thầm chịu đựng, trong lòng vốn đã tức giận bất bình, công kích lại càng thêm hung ác mãnh liệt, nhưng kỳ quái là, mỗi lần đều là hắn phát động công kích trước, Lâm Viễn nhìn qua vẫn ở thế phòng thủ, thế nhưng lần nào, thắng điểm đều là Lâm Viễn.
1:0…… 3:0……. 7:2……. 11:3.
Lâm Viễn lấy thành tích 11:3 giành được thắng lợi trận này.
Rất nhanh, những sân khác cũng kết thúc trận đấu, trong loa bắt đầu công bố kết quả —
“Số