
đi, tôi thử không được rồi lại nói.” Tào Thải
Ngọc có chút không kiên nhẫn, nói ra rồi mới thấy không đúng, vội vàng
sửa lại, “Ý của tôi là để cho em họ thử trước, nếu không được thì lại
nói!”
Hàn Mai bất đắc dĩ thở dài, lòng tốt của người ta cũng bị
người phụ nữ này xem thành lòng lang dạ thú rồi! Cuối cùng Hàn Mai vẫn
đưa phương thuốc cho Tào Thải Ngọc, chỉ là cô cũng không dám đảm bảo có
sinh được đứa bé hay không.
……………..
Hàn Mai nằm viện sáu ngày, ngày thứ hai ra máu không nhiều bằng ngày hôm trước, hơn nữa từ
màu đỏ tươi chuyển thành đỏ sậm, đến ngày thứ ba căn bản là sạch sẽ,
bụng cũng không đau nữa.
Ngày thứ tư, bác sĩ kiểm tra cho Hàn
Mai nói thai nhi đã tương đối ổn định, có thể xuất viện được rồi, khi về nhà chỉ cần chú ý nghỉ ngơi thật tốt là được. Nhưng Triệu Kiến Quốc lại không đồng ý cho cô lập tức xuất viện mà để cho Hàn Mai nằm thêm hai
ngày nữa.
Đến ngày thứ bảy, rốt cuộc Hàn Mai cũng có thể xuất
viện về nhà, lúc trở về Triệu Kiến Quốc còn cố ý dắt cô đến Hiệu sách
Tân Hoa, muốn mua cho cô mấy quyển sách dạy cách chăm sóc phụ nữ khi có
thai và sau khi sinh, dù sao cô cũng không có kinh nghiệm gì, đều là do
nghe người này người kia nói mới biết, Hàn Mai vẫn cảm thấy có chút
không đáng tin, chỉ sợ bản thân bỏ sót chỗ nào đó.
Triệu Kiến
Quốc cũng cho là hết sức cần thiết phải mua mấy cuốn sách về học tập,
muốn làm một người cha tốt anh cũng phải có chuẩn bị mới được, không có
cơ sở thực tế sẽ rất dễ dàng phạm sai lầm.
Từ xa hai người đã
nhìn thấy tấm bảng lớn viết bốn chữ “Tân Hoa Thư Điếm”, so với các cửa
hàng bên cạnh khí phái hơn hẳn. Bây giờ chưa có nhiều hiệu sách tư nhân, Hiệu sách Tân Hoa lúc này đã coi như rất có khí phái, thậm chí có thể
so sánh với cửa hàng bách hóa, bình thường người đến đây đều là giáo
viên và học sinh.
Hiệu sách lúc này không giống với mấy chục năm sau, sách không được đặt tùy tiện trên giá cho đọc giả tự do xem mà
được bày trong tủ, người đến mua sách nhìn trúng quyển nào sẽ bảo nhân
viên lấy ra.
Hàn Mai nhìn hồi lâu, chọn được hai quyển, “Bảo vệ
sức khỏe trong thời gian mang thai” và “Bảo vệ sức khỏe sau khi sinh
con” mới gọi nhân viên lấy ra, đọc qua mấy trang đầu, cảm thấy nội dung
rất thực tế mới gọi Triệu Kiến Quốc đến trả tiền.
Kêu vài tiếng
nhưng không thấy người đáp lại, Hàn Mai quay đầu nhìn lại mới thấy anh
đang đứng cách đó không xa, trên tay cầm một quyển sách chăm chú đọc,
biểu tình có thể so với đang nghe lãnh đạo trong bộ đội nói chuyện,
không chú ý tới nhân viên nữ sau quầy đang không được tự nhiên quan sát
anh.
Hàn Mai đi tới nhìn bìa quyển sách kia, chỉ thấy chính giữa in hai đóa hoa hồng đỏ rực rỡ, phía dưới viết “Những điều cần học trước hôn nhân”.
Hàn Mai “Xì” một tiếng, bật cười, đoạt lấy quyển
sách trên tay Triệu Kiến Quốc, thở dài nói quyển sách này viết thật là
cặn kẽ, từ chuyện trước hôn nhân đến sau khi cưới, từ tâm linh đến kỹ
xảo, tư thế, mọi phương diện của sinh hoạt vợ chồng, hơn nữa miêu tả đến bộ phận nào còn có hình minh họa kèm theo.
Làm Hàn Mai giật
mình nhất là vừa mở sách ra đã thấy hai bức tranh minh họa in hình nam
nữ, bên trên hình còn có một hàng chữ nhỏ “Nên xâm nhập như thế nào để
hiểu rõ chàng/nàng?”
Khó trách cô nhân viên lại lộ ra vẻ mặt
kia, người khác mua loại sách này đều là núp trong nhà đọc lén, mà Triệu Kiến Quốc lại dùng vẻ mặt đương nhiên đứng trong hiệu sách mở ra đọc.
Hàn Mai nhìn qua cũng biết là cô nhân viên kia chưa kết hôn, nhưng khẳng định cũng đã lén xem qua sách này, cũng hiểu rõ nội dung trong sách.
Hàn Mai cười đến nghẹn trả lại sách cho Triệu Kiến Quốc, nhỏ giọng nói bên
tai anh, “Phó Doanh Triệu của chúng ta giờ mới đọc sách này, có phải là
hơi trễ rồi không?”
Triệu Kiến Quốc nhận lấy sách từ tay Hàn
Mai, mượn áo khoác ngoài che giấu, ban ngày ban mặt hung hăng bấm một
cái trên mông nhỏ đáng thương của Hàn Mai, cũng nhỏ giọng nói, “Không
muộn, về sau có cơ hội chúng ta đem nội dung trên sách thực hành một
lần.” Sau đó cho Hàn Mai một ánh mắt ý vị, cầm sách đến quầy thu tiền
thanh toán.
Hàn Mai vừa xoa xoa cái mông, vừa nghĩ người này xuống tay cũng quá mạnh đi!
…………….
Đi dạo trên chợ, trong lúc vô tình Hàn Mai nhìn thấy một cửa hàng bán đài
radio, liền mãnh liệt nhào tới, làm cho Triệu Kiến Quốc đi phía sau sợ
hãi, nhanh chóng đuổi theo, cầm chặt lấy tay cô, không dám buông ra nữa.
Hàn Mai nhìn trúng một cái một cái đài nhỏ trong cửa hàng, lúc này đài
radio tuyệt đối được xưng tụng là xa xỉ phẩm, nhìn qua bảng giá, số tiền này cũng ngang với nửa năm thu nhập của một người đi.
Khẽ cắn
răng, cuối cùng Hàn Mai vẫn mua một cái đài, một hộp băng nhạc… bên
trong có đủ các bài hát thiếu nhi: Chuột da xanh và Mèo mặt to, Bài hát
về ánh sáng bảy màu, Tôi đi ngang qua cửa sổ giáo viên…. Hàn Mai nghĩ
sau này con của cô làm ca sĩ cũng không tồi.
Triệu Kiến Quốc
nhìn vợ ôm hộp băng ngây ngốc cười, trong bụng đầy nghi hoặc, con trai
anh còn nhỏ như vậy có thể nghe hiểu được sao? Hay là vợ muốn nghe nhưng lấy con