
cho nàng hạ quyết
tâm chạy nhanh vào trong nước. Dù sao nàng không nghĩ sẽ chết đói, nghe nói bộ
dáng người chết đói càng phi thường khủng bố.
“Hắc hưu—hắc hưu—hắc hưu” Tô Lệ Nhã đem hết toàn lực, thật vất
vả tha thi thể lên bờ, liền ngã ngồi trên mặt đất, thở dốc.
Hảo nửa ngày, nàng mới hít thở đủ khí, liền không suy nghĩ
tiến đến lưng thi thể kia lấy vàng. Đây là vàng rồng nguyên bảo. Ánh mặt trời
chiếu xuống màu vàng phi thường chói mắt. Tô Lệ Nhã trợn mắt há mồm mà nhìn chằm
chằm vàng trên tay, một hồi lâu mới khôi phục lại lí trí. Thật tốt quá, nàng rốt
cục không cần ăn cháo loãng nữa. Nàng cẩn thận đem vàng bỏ vào trong lòng, sau
đó, nàng nhìn chằm chằm thi thể, do dự nên hay không đem “Nó” cấp đi. Nói không
chừng bên trong quần áo còn có vàng? Nhưng nàng nghĩ xác chết trôi bộ dạng khủng
bố, sợ buổi tối “Nó” đến gặp nàng trong mộng.
Bổng nhiên, một đạo linh quanh hiện lên. Nàng cười cởi đai
lưng bên người xuống, bịt kín hai mắt mình, hít một hơn thật sâu, đi qua thi thể.
Nàng run run vươn tay sờ soạng trên người thi thể. Vốn nghĩ nàng sờ phải phù thủng
thân thể, như da thịt co dãn làm lòng nàng buông sợ hãi xuống, yên tâm mà tiếp
tục sờ soạng. Rốt cục không phụ sự cố gắng của nàng, ở bên thắt lưng thi thể đụng
đến một túi tiền to gì đó, nhưng lại như thế nào không kéo ra được. nàng không
thể không đứng dậy, thử đi đến một hướng khác. Vốn tính vượt qua thi thể nhưng
nàng lại xem nhẹ chiều rộng thi thể, một cước đạp lên bụng thi thể. Lúc này cư
nhiên thi thể đứng dậy, trong bụng phun nước ra. Mà Tô Lệ Nhã bởi vì dưới chân
thi thể đột nhiên đứng dậy, mà mất đi trọng tâm té lên người thi thể.
“khụ khụ khụ”
Dưới thân truyền đến âm thanh ho khan, Tô Lệ Nhã lập tức kéo
đai lưng trên mắt xuống. Lọt vào tầm mắt là khuôn mặt tuấn tú như mây trắng bàn
hạo (đám mây lúc mặt trời mọc), hai hang lông mày thẳng tấp, bạc môi tuấn dật.
Hảo suất nam nhân! Nàng si ngốc nhìn khuôn mặt tuấn tú dưới thân. (bla…bla…soái
ca lên sàn O.O)
Dưới thân nam nhân đã muốn ngừng ho. Nhiệt khí trên mặt hắn,
làm cho nàng biết hắn không phải là thi thể, là một nam nhân suất quá đáng.
Khôi phục lí trí nàng lập tức đứng dậy, mặt mang thẹn thùng
khóe mắt dư quang ngắm khuôn mặt dưới ánh mặt trời kia càng thêm tuấn mỹ. Lúc
này, bên hông hắn chiết xạ A Kim quang (?) làm nàng thu hồi tầm mắt. Nàng lôi
túi tiền kia ra, tâm chờ mong mở ra, cư nhiên chỉ có một vàng, mà bên trong túi
có một lỗ hổng lớn. Tô Lệ Nhã không nói gì nhìn chằm chằm cái lỗ hổng, rồi sau
đó tức giận xoay người nhìn nam nhân đã lâm vào trạng thái hôn mê, cả giận nói:
“Tiết kiệm tiền cũng không nên tiết kiệm túi tiền a! cư nhiên mua cái túi chất
lượng thấp như vậy.” Vốn bởi vì nam nhân tuấn mỹ mà sinh ra hảo cảm, nháy mất
liền tiêu thất. nàng tức giận thu hồi vàng, chuẩn bị rời đi, không hề quản cái
soái ca mĩ nam.
Soái ca mĩ nam?! Một đạo linh quang nổi lên, nàng dừng cước
bộ, cúi đầu liếc mắt nhìn ánh vàng trong tay. Lại suất lại có kim chủ! Tam đại
định luật xuyên qua! Nàng hưng phấn xoay người nhìn mĩ nam dưới đất. Kim chủ của
nàng! Nàng đợi suốt chin tháng! Nàng lập tức quyết định mặc kệ dùng thủ đoạn gì
cũng phải có kim chủ này.
Tiền tài lực lượng thật vô hạn. Nó có thể kích phát tiềm
năng một người. Thân cao 1m65, thể trọng Tô Lệ Nhã chỉ có 45kg, thế nhưng có thể
cõng một người cao quá 1m80, nam nhân thể trọng tuyệt đối hơn 70kg về nhà.
Tô Lệ Nhã cẩn thận đem kim chủ của nàng đặt trên giường, sau
đó vạn phần dịu dàng dìu hắn nằm xuống, giúp hắn thay quần áo ướt sủng (đương
nhiên quần áo bên trong nàng không dám đổi), đợi hắn tỉnh lại. Khi giúp hắn
thay quần áo, nàng phi thường may mắn phát hiện trên người kim chủ của nàng
không có miệng vết thương. Nàng khẳng định hắn trượt chân rớt xuống sông. Ha
ha, quan trọng nhất là nàng tiết kiệm được tiền kêu đại phu.
Nương ngọn đèn, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng suất, Tô Lệ
Nhã đôi mi thanh tú nhíu chặt, suy nghĩ như thế nào mới có được kim chủ. Hiện tại
nàng là “đệ nhất xấu nữ” Tô Gia thôn, chỉ sợ kim chủ nhìn nàng sẽ thấy chướng mắt.
Có! Trong sạch. Nàng có thể dùng trong sạch để có kim chủ.
Nàng hiện tại vô cùng cảm tạ tư tưởng phong kiến của vương triều này: Nữ tử nếu
thân mình bị nam nhân xem qua, nam tử sẽ chịu trách nhiệm thú nàng. Nàng tin tưởng
trong sạch cùng với ân cứu mạng, tuyệt đối có được kim chủ.
Lập tức nàng liền tiến hành kế hoạch. Nàng lấy bồn tắm duy
nhất trong phòng ra, sau đó nâu nước ấm. Rốt cục bồn tắm đựng đầy nước ấm, nàng
bắt đầu cởi áo tháo thắt lưng, bước vào trong nước. Nàng tính lộ toàn bộ cho
kim chủ xem. Đồng thời, không cần để ý sẽ bị xâm phạm. Bởi vì, lấy thẩm mỹ của
thời đại này, nàng cho dù lộ toàn bộ diện mạo chon am nhân xem, cũng không làm
chon nam nhân nổi lên dục vọng mà phạm tội.
“Hô” Nước ấm làm nàng cảm thấy thoải mái hô to một tiếng thống
khoái. Nàng một bên im ắng tẩy tắm, một bên khởi động lỗ tai nghe động tĩnh bên
ngoài phòng. Nhưng thẳng đến nước ấm biến thành nước lạnh, làm nàng phát run.
Ngoài phòng vẳn