The Soda Pop
Phản Bội Hôn Nhân

Phản Bội Hôn Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322672

Bình chọn: 8.5.00/10/267 lượt.

a lạ? Cô rất muốn thét chói tai.

“Đúng rồi, dì cả còn làm phiền em không?”

Tất nhiên là cô biết anh ám chỉ chuyện thân mật: “thỉnh thoảng.”

Sau đó, cô nghe tiếng anh hít thở thật sâu.

“Em phải rất thông mình nói rõ cho dì cả biết, hôn nhân của chúng ta vẫn còn tồn tại, trên luật dân sự tội trùng hôn sẽ có yêu cầu bị xử phạt.”

Trong giọng nói của anh lên án chọc giận cô. Cô nghênh đón ánh mắt hung ác của anh: “Tôi không muốn tái hôn, giao tiếp bạn trai thì ngại gì?”

“Bạn trai?”

Giọng nói Hạng Tĩnh Thần lạnh lẽo như từ trong lòng đất phát ra, làm cho người khác cảm thấy run rẩy.

Phạm Ấu Hâm nhún vai, giả vờ không cần: “Đúng vậy, là bạn trai, anh có biết anh mắt của dì cả luôn hạng nhất.”

Đinh. Thang máy vừa đến.

Cô dẫn đầu đi vào thang máy, trong lòng còn đang thầm cảm ơn ông trời giúp cô, Hạng Tĩnh Thần cũng bước vào thang máy, cửa lập tức đóng lại, đem thang máy ngăn cách với đám người còn đang đứng chờ bên ngoài.

Thang máy từ từ lên lầu.

Phạm Ấu Hâm hoảng sợ: “Anh làm sao có thể như vậy?”

Anh từ từ bước đến gần cô: “Xin hỏi, anh như thế nào?”

Phạm Ấu Hâm lui về phía sau. Lưng dựa vào vách thang máy: “Hạng Tĩnh Thần…”

Một tay anh chống đỡ lên tường, vây cô vào lòng mình, thân hình cao lớn của anh vây lấy cô, hơi thở nóng bỏng thổi lên mặt cô: “Anh có thể thế nào? Anh chắp tay đem người vợ yêu thương của mình trở thành người phụ nữ của tên đàn ông khác sao, em nói anh có thể thế nào?”

Cô giãy giụa: “Hạng Tĩnh Thần…..”

Anh nắm chặt hai tay cô, muốn làm cho cô hiểu rõ hơn, kiên trì nói: “Bạn trai? Trừ khi anh chết, ngày đó em thành góa phụ.”

Anh tức giận, anh phát cáu, từ trước đến nay là người đàn ông luôn tự tin và kiêu ngạo, nguyên nhân vì bà xã cố ý rời đi mà mất hết lý trí.

Cô bướng bĩnh nói: “Tôi không muốn nói chuyện này.”

Anh buông cô ra, thang máy sắp đến lầu 10.

“Anh không phải bàn bạc, đây là cảnh cáo.”

“Cảnh cáo?” Cô tức giận trừng mắt nhìn anh: “Anh dựa vào cái gì mà đưa ra lời cảnh cáo với tôi?”

Hạng Tĩnh Thần bĩu môi: “Chỉ bằng trên giấy chứng minh của em phần ô phối ngẫu vẫn là ba chữ tên anh Hạng Tĩnh Thần.”

Đến lầu 10, cửa thang máy mở ra.

“Hãy nhớ kỹ.”

Hạng Tĩnh Thần bước ra khỏi thang máy vẫn không quên ném ra lời nói độc ác.

Man Tú đứng ngoài cửa thang máy chuẩn bị xuống lầu đi mua bữa ăn sáng, cô cùng ông chủ chào hỏi, nhìn vào trong thang máy thấy bà chủ đang ngây ngốc: “Hạng phu nhân, chị có sao không?”

Phạm Ấu Hâm bước ra khỏi thang máy.

“Làm sao vậy?” Man Tú hỏi. Phạm Ấu Hâm tức giận đến mặt đỏ bừng.

“Chị muốn ly hôn.”

“Chị đừng ngốc nữa, Hạng tiên sinh sẽ không đồng ý đâu.”

“Chị muốn ly hôn.”

‘Không có khả năng, Hạng tiên sinh sẽ không buông tha cho chị đâu.”

“Chị muốn ly hôn.” Nhìn về phía Hạng Tĩnh Thần rời đi, Phạm Ấu Hâm tức giận rống to.

Man Tú lắc đầu, thở dài: “Hạng phu nhân, chị kiềm chế một chút.”

“Chị mặc kệ, nói cái gì chị đều phải —— nôn”

Đang lúc Phạm Ấu Hâm suy nghĩ muốn nói ra từ ly hôn, một cảm giác buồn nôn từ dạ dày truyền đến, mùi vị bí đỏ buổi sáng mẹ Phạm chưng muốn nôn ra ngoài…………

“Nôn” Thảm rồi…..Một tay cô bụm miệng, một tay ôm bụng chạy nhanh về phía nhà vệ sinh, lời tuyên bố ly hôn gì đó đều quăng ra sau đầu.

Man Tú nhìn bóng lưng chật vật của bà chủ. Tức giận đến muốn nôn sao? Hạng phu nhân này lửa giận cũng không ít đâu.

Buổi trưa, lúc Phạm Tư Hâm đến đón em gái đi ăn cơm, thì nhìn thấy mặt cô xanh xao, cả người mệt mỏi ngồi phịch trên ghế làm việc.

“Đã qua tháng bảy rồi.” Phạm Tư Hâm cất lời trêu ghẹo.

“Hiện tại là năm nhuần tháng bảy.” Phạm Ấu Hâm lạnh lùng trả lời.

“Hiện tại đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Em giống như đang bị ngộ độc thức ăn vậy?”

“Buổi sáng nôn ra một lần rồi, lúc đầu tốt một chút, ai biết Man Tú chạy đến bên cạnh em mở hộp cơm ra, em lại nôn ra tùm lum hết…”

Phạm Tư Hâm sờ trán em gái, một tay đầy mồ hôi lạnh, cô nhíu mày: “Chị sẽ đưa em đi gặp bác sĩ. Xem ra tình hình không được tốt lắm.”

“Hình như là….” Phạm Ấu Hâm vuốt vuốt ngực.

Phạm Tư Hâm đột nhiên nghĩ tới, kéo khóa ba lô lại: “Đúng rồi, chị có một loại thuốc rất hay, em uống vào trước, khi lên xe đỡ phải nôn ra nữa.”

Phạm Ấu Hâm đè dạ dày lại, buồn bã nói: “Em gái còn không bằng chiếc xe, hu hu…..”

“Ha ha, em gái chỉ làm cho chị có cảm giác bi thương không hiểu tại sao, xe có thể chở chị lên núi xuống biển, em nói chị sẽ chọn ai?” Tư Hâm cười nói, vừa lấy thuốc từ trong ba lô ra, cô nhìn sách diễn giải: “người hơi có triệu chứng, uống một lần hai viên, người bệnh nghiêm trọng, uống một lần bốn viên.”

“Có thể uống một lần tám viên không?”

“Không cần, loại thuốc này uống một lần bốn viên đã rất mạnh rồi. Made in Japan đó.”

Phạm Tư Hâm đang chuẩn bị lấy viên thuốc ra, Man Tú chạy vọt vào như cơn gió: “Tư Hâm, giữ thuốc trong tay lại. Chờ một chút.”

Phạm Tư Hâm dừng động tác lại. Cô vỗ vỗ ngực, suýt chút nữa đã bị trợ lý của em gái hù chết rồi.

Man Tú nhìn thấy chị em song sinh của Ấu Hâm lấy thuốc ra từ cửa thủy tinh trong phòng làm việc, hoàn toàn không đợi được lời giải thích, cô chỉ có thể xông vào ngăn cản Ấu Hâm uống th