Snack's 1967
Osin Của Anh

Osin Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321854

Bình chọn: 9.5.00/10/185 lượt.

ng bệch.

Trời ơi, cô vừa làm gì vậy?”

Nghĩ đến hành động bất lịch sự tối nay của mình, Ôn Ngọc cảm thấy xấu hổ muốn độn thổ. Nghĩ đến công ty và ba, cô cảm thấy hoảng loạn.

“Tôi hỏi cô sao cô không trả lời? Dám ăn hiếp người nhà họ Tiêu, coi chừng tôi đem quăng xuống biển cho cá mập ăn thịt, không cần biết là đàn ông hay đàn bà.” Không giữ hình tượng lãng tử, Tiêu Thú Dạ chỉ thẳng vào mặt Ôn Ngọc.

Sau đó, anh túm lấy cà vạt của Tư Đồ Trác. “Thằng khốn, mày và tao vào trong toilet giải quyết.”

“Anh Thú! Đừng anh.” Tiêu Tung Thục vội đứng dậy ngăn cản.

“Sao lại không được? Nó ăn hiếp em gái của anh, coi em như con osin.”

“Em xin anh đó, em tự nguyện vào nhà anh ấy làm người giúp việc.” Tiêu Tung Thục mở to mắt. Anh Thú lại nổi điên rồi.

“Một nguồn tin thân cận báo với anh nó ăn hiếp em, anh phải xử lý nó.” Chưa nói xong, Tiêu Thú Dạ đấm một cú vào mặt Tư Đồ Trác.

Cả bữa tiệc nhốn nháo. Mọi người đều lùi ra sau tránh, các phóng viên giơ máy ảnh lên chụp lia lịa, đám người xô đẩy nhau, hất ngã bàn ghế, vì thế không ai để ý đến trên sân khấu có một người cõi lòng tan nát, nước mắt giàn dụa.

Cô không ngờ con vịt xấu xí Tiêu Tung Thục lại hóa thành thiên nga có nhiều tiền hơn cố, tất cả đều chê cười cô, cô còn mặt mũi nào nữa… Còn tương lai của công ty sẽ ra sao?

Cô không biết phải nói thế nào với ba? Cô phải làm sao bây giờ?

“Anh Thú đừng đánh nữa.” Tiêu Tung Thục kéo Tiêu Thú Dạ ra. “Chị Nguyệt Hà vào can đi chị, anh Cảnh Hoa và anh Thủ Tĩnh đâu, hai anh cũng vào kéo anh ấy ra đi.”

“Chị ghét bạo lực nhưng chị là con gái không can được đâu.” Tiêu Nguyệt Hà khoát tay.

“Để anh Thú đấm cho anh ta mười cú rồi bọn anh vào can.” Hai người anh đứng ở khá xa không hề muốn xông vào can.

“Trời ơi, sao lại như vậy? Rốt cục là sao đây? Anh Thú, xin anh đừng đánh nữa. Này Tư Đồ Trác, sao anh không đánh trả?”

Đây là lần đầu tiên cô gọi đầy đủ họ tên của Tư Đồ Trác không ngờ lại trong tình huống này.

Tư Đồ Trác đang cố gắng tự vệ. “Anh có thể đánh anh ấy hả?”

“Đồ điên. Anh muốn để bị đánh chết hả?”

“Ok! Được rồi.” Được vợ cho phép, Tư Đồ Trác tung nắm đấm vào mặt đối thủ. Tiêu Thú Dạ cười ngạo nghễ tiếp tục tung đòn.

Hai người càng đánh càng hăng, càng bạo lực làm Tiêu Tung Thục hối hận.

“Trời ơi! Hai anh đừng đánh nhau nữa ~~~ Ai báo cảnh sát đi. À không, gọi xe cấp cứu… Ai làm ơn vào can hai anh ấy đi ~~~”

Bữa tiệc mừng thọ rốt cục bị biến thành hài kịch. ...

“Anh… anh… Đừng có sàm sỡ em.” Cô run rẩy gạt bàn tay đang sàm sỡ mình, nhưng vì hơi thở nóng hổi đang phả vào tai và cơ thể đàn ông nóng rực gần sát, chân tay bỗng xụi lơ.

“Yên tâm, tối nay anh bị thương, anh không thể sàm sỡ em, nhưng anh cho phép em được sàm sỡ anh.” Anh kéo bàn tay nhỏ của cô đặt trên biểu tượng đàn ông của mình.

“Á!” Cảm nhận được cái đó là cái gì, cô vội rút tay lại. Cho dù cả hai đã làm chuyện đó nhiều lần với nhau nhưng cô vẫn thấy rất lúng túng.

“Tối nay, em được ăn hiếp anh, em thấy sao?”

Anh cười khẽ rồi kéo cô ngã xuống giường, điều chỉnh tư thế để cô ngồi trên người anh.

“Đừng mà…”

Với tư thế lạ lẫm, cô giãy dụa muốn đứng dậy nhưng không làm được.

“Có chắc là em không không muốn? Đây là cơ hội để em trả thù anh. Cho dù em có mạnh bạo như thế nào, anh cũng không phản kháng.”

Vừa nói vừa ma sát “cái đó” vào nơi nhạy cảm của cô làm cô run rẩy.

“Anh…”

Mặt cô đỏ bừng sau hành động đó của anh, lý trí cũng dần biến mất.

“Hãy yêu anh như anh yêu em ~~~”

Giọng nói gợi cảm của anh như bùa mê rót vào tai khiến cô không còn là chính mình.

Ánh mắt Tiêu Tung Thục dần trở nên đê mê, bàn tay anh lại đang vuốt ve bên dưới khiến cô vừa thở hổn hển vừa buột miệng rên rỉ.

Cô cúi đầu hôn anh cuồng nhiệt, sau đó hai tay bắt đầu sờ soạn khắp cơ thể rắn rỏi…

Đêm hôm đó, cô đã làm đúng như lời anh nói, ăn hiếp lại anh.