Ông Xã Thật COOL

Ông Xã Thật COOL

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327690

Bình chọn: 9.00/10/769 lượt.

ào vai chàng thanh niên mặt đang khiếp vía kia nhỏ tiếng an ủi anh ta “Đừng lo lắng, cùng lắm cũng chỉ là viết kiểm điểm nhiều hơn một phần thôi mà, tôi sẽ giúp anh viết, trình độ của tôi rất cao, ngày trước viết kiểm điểm trong trường đại học tôi đều xem như viết thư tình thôi!”

Không chỉ người thanh niên kia không nhịn được che miệng miệng cười mà tất cả những người xung quanh đều cười, cười trộm.

Lửa giận của Lý Minh Triết tăng thêm mấy phần:… (các người xem tôi như chết rồi sao?!”

“Ha ha ha ha… Hahahaha…”

Hùng Đậu Đậu đưa mắt nhìn, một người đứng ở cửa đang cười điên cuồng không chút sợ sệt, vừa cười vừa co giật toàn thân, một đôi mắt hồ ly lộ ra giữa đám lông xồm xồm.

Đây chẳng phải là Lý Vũ Hiên em trai của Lý Minh Triết sao.

Trang phục kì quái đã được thay bằng một bộ âu phục đen đơn giản, không có những đồ phụ kiện và quần áo rắc rối nữa, những đường nét trên cơ thể lộ ra rõ ràng, cái đầu vàng rối xù đã được duỗi thẳng ra, những sợi tóc vàng óng mượt rủ xuống trông rất mềm mại, ánh lên vẻ bóng mượt, bờm tóc để dài được cắt tỉa khéo léo rủ xuống trước mắt, che khuất lông mi lộ ra cặp mắt thoắt ẩn thoắt hiện sáng trong như nước.

Sự thay đổi hình tượng của Lý Vũ Hiên từ một một kẻ ăn chơi đầu gấu thành một người đàn ông gọn gàng sạch sẽ khiến cho Đậu Đậu có một chút gì đó không tiếp nhận nổi.

Tuy nhiên cái đôi mắt hồ ly cong cong kia nhìn thế nào cũng không thấy giống người tốt… khuy áo sơ mi còn cởi ra hai cúc, lộ ra một phần ngực… oa… lại còn chút?! … lại còn cái quần của anh ta nữa chứ, rất chật bao quang cặp mông tròn tròn, cong cong…ya… hộc máu mũi?…

Lý Vũ Hiên cười đến chảy cả nước mắt, hai tay đút túi quần cười nghiêng ngả đi đến, cái mông cái eo nhỏ lắc lư trông lẳng lơ không gì bằng, mọi người đều vỗ mặt oa! Oa! Oa! Cuồng loạn không thốt lên lời đúng là khiến người ta mất hồn, một mỹ nam thượng hạng bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống…

Lý Vũ Hiên dường như đã quen với việc bị mọi người nhìn và cả với ánh mắt âm u lạnh như âm mười mấy độ của anh trai, càng lắc lư mạnh hơn nữa, tư thế này làm lộ rõ hơn nữa cặp chân dài đẹp đến mức có thể câu hồn đoạt phách của người khác, chẳng chút thương xót cho những kẻ xung quanh đang chết như giật điện mà nháy mắt một cái với Hùng Đậu Đậu đang đần ngây ra.

Kinh sợ quá…

Hùng Đậu Đậu vỗ vỗ vào lá gan nhỏ bị dọa cho kinh sợ (điện giật) cúi thấp đầu.

Lý Vũ Hiên càng cười đắc ý hơn nữa, nhẹ nhàng nghiêng người, dùng tay khẽ vén một lọn tóc của Hùng Đậu Đậu, đưa mũi ngửi ngửi rên lên một tiếng mê đắm. Nhìn thấy đầu Hùng Đậu Đậu càng cúi thấp hơn nữa mặt cũng càng đỏ hơn, trong lòng càng đắc ý không kìm chế được càng tăng hành động, đưa người áp sát hơn chớp cặp mắt hồ ly mê hoặc “dính “điện” của anh rồi phải không?”

“Không phải” Hùng Đậu Đậu lắc đầu, dùng tay bịt mắt lại “tôi là sợ nhìn nhiều quá sẽ bị lác mắt…”

Lý Vũ Hiên đơ người, mặt co lại vẻ hung tợn, trong lòng gào thét: ! ! ! (…ánh mắt tia lửa điện của ông đây vô địch nay lại có người nhìn thành mắt lác! !)

Lý Minh Triết mặt không chút biểu cảm hơi thở nhẹ nhàng thoải mái hơn, cô gái này quả nhiên có thể đánh bại người vốn mệnh danh là sát thủ tình trường Lý Vũ Hiên, quả nhiên là loài vật hiếm có trên thế gian, trong lòng cũng bình tĩnh lại.

Lý Vũ Hiên chịu đả kích chẳng để ý đến hình tượng ôm cửa phòng đá đấm.

Mọi người trố mắt ra nhìn. (oa ! oa.!Đến tư thế ôm cửa cũng mê người như vậy, mất hồn quá…)

Lý Minh Triết lại trở mặt lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng, những người xung quanh từ từ giải tán, một phút sau điện thoại trong phòng vang chỗ này kêu chỗ kia, mọi người đều làm việc.

Hùng Đậu Đậu toát mồ hôi: quả nhiên là công ty lớn…

Lý Minh Triết cảnh cáo nghiêm khắc rồi thả cho cậu thanh niên kia đi, tóm lấy Lý Vũ Hiên đang ôm chặt lấy cửa đem hành lý của Đậu Đậu chuyển vào phòng làm việc của cô, đóng cửa lại mọi người ngồi xuống pha trà rót nước nói chuyện thắt chặt tình cảm.

Lý Vũ Hiên trừng mắt nhìn Đậu Đậu một cái mắt lóe lên trong lòng có dự định kéo ghế ngồi xuống ân cần hỏi anh trai “anh, anh đào được bảo bối này từ chỗ nào vậy, thật biết đùa, một câu của cô ấy có thể khiến em cười cả nửa ngày.”

Lý Minh Triết chẳng thèm quan tâm “thật không?” (chẳng phải là khiến cậu tức chết sao?)

Lý Vũ Hiên không yên phận ngồi trên ghế chân dậm dậm đá đá “thật đó thật đó, anh không biết lúc cô ấy đón em ở sân bay đứng ở trong sảnh xuống sân bay gặp hành khách nào cũng xông đến sủa gâu gâu như chó con mèo con vậy, rất đáng yêu.”

Hùng Đậu Đâu ngẫm trong lòng, tôi mà có con chó con giống như vậy thì sẽ ngày ngày cho nó ăn thuốc chuột.

Trong lúc Lý Vũ Hiên đang hưng phấn cực độ, hoàn toàn không phát giác ra ánh mắt quái dị của hai kẻ khác vẫn khua môi múa mép “chủ yếu nhất là, aiza! Anh, cô ấy có thể làm anh tức phì ra khói, anh bao nhiêu năm nay chỉ có anh có tư cách làm cho người khác tức giận, có thể xem là gặp được đối thủ rồi!”

Lý Minh Triết lập tức tối sầm nửa khuôn mặt, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chiếu qua “Lý Vũ Hiên…” (cậu câm miệng cho tôi!)

Nhưng Lý Vũ Hiên càng nói càng vui vẻ hưng phấ


pacman, rainbows, and roller s