
ó lúc…”
“Chuyển về đi” Lý Minh Triết nói “không cho phép em ở phòng của anh ta.”
Đậu Đậu nhăn mặt lại “… Mới giao tiền đặt cọc, không ở rất tiếc…”
Lý Minh Triết nhanh như chớp rút một chiếc thẻ từ trong túi ra giơ trước mặt Đậu Đậu “5 vạn, mật mã là ngày sinh của anh.”
Đậu Đậu:… (Xin anh đó)
Thấy Đậu Đậu không cầm thẻ, Lý Minh Triết cho rằng cô không muốn rời xa căn phòng đó, mặt lại chảy dài thêm một chút, đã sắp chảy xuống tận sàn nhà rồi, Đậu Đậu nhìn thấy cái mặt dài thượt của tổng giám đốc đại nhân, trong lòng nghĩ, chuyển gì đây, tối qua mới chuyển ra ngoài hôm nay lại chuyển về, chuyển nhà gì chứ, đáng ghét quá đi… nước mắt tuôn trào…
Lý Minh Triết đập bàn đứng dậy, chỉ ra cửa nói “Không đồng ý quay lại thì đi đi.”
Đậu Đậu khó khăn cầm chiếc thẻ lên “Chuyện này… được rồi.”
Sắc mặt Lý Minh Triết lúc này mới dịu xuống một chút, đến sau bàn làm việc ngồi xuống, nhấc một cốc nước uống, Đậu Đậu cầm chiếc thẻ “Ừm, sau này khi mua thức ăn sẽ dùng thẻ này, nhưng mà Minh Triết, còn có chuyện nữa…”
Lý Minh Triết vừa uống nước vừa ra hiệu cho cô hỏi.
“Sinh nhật anh là ngày nào?”
Lý Minh Triết: Hử… (Cô gái ngốc, anh thật sự muốn bóp chết em!”
Đậu Đậu: Thản nhiên, tổng giám đốc đại nhân, giết người là phạm pháp đó…
Lấy thuốc từ trong túi ra, Đậu Đậu cẩn thận đưa đến trước gương mặt đang tối đen của Lý Minh Triết “Đây là thuốc dạ dày, đây là thuốc cảm, đây là…”
Lý Minh Triết trừng mắt, u ám nói “Em cho rằng anh đọc không hiểu chữ viết ở trên sao?”
Đậu Đậu: = =
Một cơn choáng đầu ập đến, Lý Minh Triết ngẩng đầu lên nhắm mắt lại, dáng vẻ rất mệt mỏi và khó chịu, Đậu Đậu vội xuống lầu mở hộp thuốc tìm nhiệt kế, không kiểm tra thì không thấy nguy hiểm, vừa đo cái thấy báo 39 độ.
Đậu Đậu vội gọi điện cho bác sĩ.
Lý Minh Triết nói vẻ bất cần “Ngủ một chút là tốt thôi.”
Đậu Đậu quay mặt, tròn mắt nhìn Lý Minh Triết, khí thế hung hãn.
Lý Minh Triết nhìn người kia với ánh mắt chán nản, xua tay nói “Được được, em gọi đi.”
Lý Minh Triết phê duyệt nốt bản văn kiện cuối cùng, bị Đậu Đậu ép lên giường nằm nghỉ ngơi, bác sĩ tư nhân đang đi đến đây, Đậu Đậu hì hụi bưng một chậu nước lạnh đặt lên bàn, rồi dùng khăn giúp anh giảm sốt.
Lý Tiểu Lỗi thò cổ vào, con Đá cũng bê cả đống lông của nó vào “Này cô gái, tối có làm cơm không?”
Đậu Đậu “Sao?”
Lý Tiểu Lỗi dẩu môi “Cơm ở ngoài khó ăn quá.”
Đậu Đậu gật đầu: “Được.”
Lý Tiểu Lỗi lại ra yêu sách “Vậy làm canh gà đi, cho cay một chút, mấy ngày nay không được ăn cay rồi, cả người khó chịu.”
Đậu Đậu nói “Tối nay ăn cháo.”
Lý Tiểu Lỗi sầm mặt, tóm đám lông trên mặt con Đá “Tại sao” (con Đá: hu hu đau…)
Đậu Đậu chỉ chỉ vào tổng giám đốc đại nhận đang nằm trên giường sống dở chết dở “Anh cậu bệnh rồi, chỉ có thể ăn cái đó, hơn nữa, trong tủ lạnh chẳng có cái gì, nếu như cậu có thể đi mua nguyên liệu, tôi sẽ làm cho cậu ăn, điều kiện là, cậu không được gọi tôi là ‘cô gái xấu xí’.”
Lý Tiểu Lỗi ‘hừm’ một tiếng quay người bỏ đi.
Bác sĩ đến, không rõ đang nghĩ gì nhìn Đậu Đậu đang quỳ một bên, lẽ nào lại là cô gái này?
Đậu Đậu ngước mặt lên: Ông có ý gì chứ!
Lần trước Lý Minh Triết sốt nhẹ không chịu uống thuốc, đã không có lợi, gần đây công việc lại bận thường xuyên phải tăng ca rất mệt, nhiệt độ thoắt cái lại tăng, bác sĩ để lại một chút thuốc, đưa cho Đậu Đậu “Thư kí Hùng, xin cô giám sát đốc thúc việc tổng giám đốc uống thuốc.”
Đậu Đậu nhận thuốc “Giám sát đốc thúc?”
Bác sĩ đau đầu nói “Lý tổng bận quên ăn quên ngủ, như vậy sẽ làm tổn hại rất lớn đến sức khỏe, còn nữa” bác sĩ lại đưa cho Đậu Đậu một hộp thuốc nữa “Tay của Lý tổng vẫn chưa khỏi hẳn, anh ấy lại xử dụng tay nhiều nên rất khó hồi phục, thuốc này mỗi ngày bôi 1 lần, xoa cho đến khi đỏ hồng lên thì thôi.”
Bác sĩ thu dọn hộp thuốc, Đậu Đậu đi tiễn ông, bác sĩ quay người lại bổ sung một câu “Còn nữa, thời gian này không được lao động quá độ, chuyện phòng ~ the cần phải làm có liều lượng thích hợp, rừng xanh vẫn còn đó, sợ gì không có củi đốt chứ.”
Đậu Đậu:…! ! !
Lý Minh Triết vỗ trán:… (Ngày mai ông gửi đơn xin từ chức lên cho tôi )
Bác sĩ mặt không đổi sắc đi về, Đậu Đậu mặt đỏ bừng bừng nói xuống nhà làm cơm, rồi chạy nhanh như trốn vậy, cô vừa đi thì Lý Minh Triết cũng bò từ trên giường dậy, vừa lật xem văn kiện vừa gọi điêhn trao đổi công việc với trợ lý, Đậu Đậu nấu xong cháo thì quay lại kiểm tra, thấy người đáng nhẽ ra bây giờ phải nằm trên giường nghỉ ngơi kia lại đang làm việc!
Đậu Đậu đứng ở cửa tức giận đùng đùng trừng mắt nhìn Lý Minh Triết.
Lý Minh Triết thở dài, đặt văn kiện xuống gác điện thoại, ngoan ngoãn quay lại giường nằm, Đậu Đậu bước những bước đi đầy phẫn nộ đến trước mặt anh “Tổng giám đốc, chức vụ của em chính là chăm sóc anh, anh muốn để em thất nghiệp à?”
Lý Minh Triết cười.
Thái độ chẳng ra làm sao như thế khiến Đậu Đậu tức đến mức muốn lấy dây trói luôn người ta lên giường, đã sốt nhẹ lâu như vậy mà cũng chẳng buồn quan tâm, cánh tay bị thương cũng chẳng biết giữ gìn, sức khỏe không tốt như vậy cũng chỉ biết làm việc, cơm cũng không biết đường ăn, lại còn