
ận.
“Mấy người vừa mới nhận một vụ mới hả?” Quan Hùng Phách lạnh lùng hỏi.
“À, đúng, nhận một vụ, nhưng chưa làm.” Ma Đát nói thật, khi hắn ta ở trong địa bàn của anh Hùng thì còn kha khá hơn chút, nếu không có kiếm thế nào cũng không đủ.
“Bọn mày biết Quan Vũ Hạm?”
“Anh Hùng, chính là người này.”
“Hừ, thật là to gan.” Quan Hùng Phách giận dữ.
“Anh đừng tức giận, em không biết đã làm sai chuyện gì? Xin hãy nói cho em biết.” Ma Đát sợ đến nỗi đầu đầy mồ hôi.
“Quan Vũ Hạm là em gái Quan Hùng Phách tao, bọn mày ăn gan hùm mật gấu, dám động vào em gái tao, chán sống rồi à!” Quan Hùng Phách hét lớn.
“A? Cô ấy là em gái của Anh Hùng sao? Em không biết, nếu biết cho bọn em ba lá gan bọn em cũng không dám!” Ma Đát run rẩy, thiếu chút nữa tè ra quần. Không ngờ người gặp người người sợ, quỷ gặp quỷ tránh cũng sẽ có lúc chật vật như vậy.
“Ai bảo bọn mày làm vậy?” Quan Hùng Phách lại hỏi.
“Là một người phụ nữ. Bọn em có quy tắc không hỏi tên khách hàng, Chuyện này là thật!” Ma Điêu cùng Ma Đát gật đầu lia lịa, không dám nói bừa.
“Bọn mày nhớ kỹ, cách xa em gái tao một chút. Nếu không bọn mày sẽ không được chết toàn thây. Cút cho ta.” Quan Hùng Phách đe dọa.
“Dạ dạ, chúng em biến, chúng em cút ngay.” Hai người bị sợ chạy ra ngoài.
Là cô ta, nhất định là cô ta! Quan Hùng Phách đã đoán được ai muốn hại Quan Vũ Hạm. Sau này chắc chắn sẽ gặp lại người phụ nữ ác độc này, không biết còn định làm ra chuyện gì nữa đây?
Lâm Trí dạo này như mới bước vào tình yêu cuồng nhiệt, mỗi ngày đều có tinh lực dồi dào, tâm tình cực tốt, chỉ là cực khổ cho Vũ Hạm, mỗi ngày không nói là phải thực hiện nghĩa vụ của bà xã, Lâm Trí còn muốn Quan Vũ Hạm chủ động, nếu thất bại sẽ phải đền gấp đôi. Quan Vũ Hạm khổ không thể tả, nhưng cũng thích thú.
Hai người giống như một đôi tình nhân mới yêu nhau, chỉ là có chút không giống, bọn họ còn phải thực hiện công việc tạo người.
Thời gian trôi qua thật nhanh, cha mẹ Quan Vũ Hạm đã qua đời đã được nửa năm, nhưng ở cùng Lâm Trí, được Lâm Trí yêu thương, cô không còn thấy cô đơn nữa.
Hạnh phúc luôn làm người ta lưu luyến.
Trải qua nửa năm này Lâm Trí cũng hiểu rõ Quan Hùng Phách hơn, biết người này không có ác ý với bà xã, dần dần tiếp xúc với anh ta, thì ra người này cũng không xấu xa như trong truyền thuyết. Thật ra thì Quan Hùng Phách chỉ khoan hậu đối với một mình cậu mà thôi, chứ người bên ngoài vẫn còn sợ hãi. Sỡ dĩ Quan Hùng Phách đối đãi đặc biệt với Lâm Trí như vậy, không hoàn toàn là vì Quan Vũ Hạm, mà là Lâm Trí rất giống anh ta hồi còn trẻ.
Cái gì cũng nói rồi, tất cả đều là duyên phận.
Quan Vũ Hạm cùng Lâm Trí đến thăm mộ cha mẹ, thấy trước bia không những có hoa mà còn có một ít qùa tặng.
“A? Đây là của ai nhỉ?” Lâm Trí nhìn thấy bên cạnh bia mộ có một điếu thuốc còn mới, chắc người chưa đi bao xa nên đã đuổi theo, quả nhiên nhìn thấy hai người đang đi xuống núi.
“Đứng lại!” Lâm Trí hô to, Quan Vũ Hạm cũng chạy tới.
“Bóng lưng rất quen.” Quan Vũ Hạm lẩm bẩm, lại nhớ ra, “A! Vinh Hi, Vinh Hi đợi chút!” Quan Vũ Hạm đuổi theo.
Thì ra là Hàn Vinh Hi đến thăm mộ, anh ta nghe Quan Vũ Hạm gọi liền dừng bước, chào hỏi, “Vũ Hạm, không ngờ lại gặp em ở chỗ này.”
“Vinh Hi, anh về từ lúc nào vậy? Sao không nói cho em?” Quan Vũ Hạm nhìn thấy anh ta cũng rất vui mừng.
“Hôm qua vừa về, cùng một người bạn về thăm nhà.”
“Bạn? Bạn gái à?” Quan Vũ Hạm vui vẻ hỏi, bạn cũ cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc của mình.
“Ha ha…” Hàn Vinh Hi không biết nói gì.
“Nha, còn xấu hổ?”
“Hôm nay cô ấy với anh cùng đi, ở đây này.” Hàn Vinh Hi giơ tay chỉ chỉ,
“Bóng lưng rất quen.” Lần này đến lượt Lâm Trí nói.
“A!” Lâm Trí cùng Quan Vũ Hạm cùng hô.
“Tuệ Nhàn, lại đây.” Hàn Vinh Hi gọi, thật là tạo hóa trêu ngươi, không ngờ hai người có lúc cũng đi chung con đường.
Thì ra lần trước Mạnh Tuệ Nhàn thấy Ma Điêu cùng Ma Đát bị chỉnh, cho nên cao chạy xa bay, khi đến Mĩ, ai ngờ gặp Hàn Vinh Hi mở quán ăn, hai người đều là người thất bại trong tình yêu, vì vậy dễ dàng đến với nhau. Hàn Vinh Hi lập tức bị Mạnh Tuệ Nhàn hấp dẫn, hai người đang trong thời kỳ bùng cháy, lần này về nước cũng đang chuẩn bị kết hôn.
Mạnh Tuệ Nhàn chào Quan Vũ Hạm, có thể thấy được cô ta đã thay đổi không ít, quần áo cũng không lòe loẹt như trước, ánh mắt cũng khác trước rất nhiều, từ xảo quyệt trở nên thanh thuần.
Ma lực của tình yêu thật vĩ đại, nó có thể làm người trở nên xấu xí, cũng có thể thay đổi người ta đến mức thần kỳ.
“Bọn anh trở về chuẩn bị kết hôn.” Hàn Vinh Hi vui vẻ nói.
“Thật sao? Tốt quá.” Quan Vũ Hạm vui vẻ nói.
“Mặc dù có chút vội vàng, nhưng anh đã làm ba rồi, đứa bé đợi không kịp.” Hàn Vinh Hi sờ bụng Mạnh Tuệ Nhàn nói, vẻ mặt thật hạnh phúc.
“A! Tốt, tốt quá.” Quan Vũ Hạm không ngờ đến.
“Chúc mừng anh song hỉ lâm môn.” Lâm Trí chúc mừng.
“Cảm ơn.”
Tất cả tìm thấy hạnh phúc của chính mình, mọi thứ đã hoàn hảo.
Về sau Quan Hùng Phách biết được, trái tim lơ lửng cũng đã để xuống, yên tâm rời đi, thì ra Quan Hùng Phách muốn để Lâm Trí thay mình tiếp quản cơ nghiệp, anh ta vẫn mong tìm được ngườ